Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 604: Đứng Đây Làm Gì Vậy (1)




"Đạo viên, không phải có nhầm lẫn gì ở đây chứ, sao lại có người chửi mắng ta được?"

Đinh Siêu có chút mờ mịt, sau đó nghĩ tới khả năng đáng sợ kia, nhưng hắn không dám tin vào.

Phụ đạo viên Kiều Khải Minh nói: "Không sai được người ta chỉ mặt gọi tên, nói đúng tên Đinh Siêu của khoa máy tính viện công nghệ, thầy cũng coi lại danh sách rồi, cả viện máy tính chúng ta cũng không có người nào tên như vậy ngoài em, chuyện này, tốt nhất em nên tranh thủ thời gian mà giải quyết đi."

"Đạo viên, em cũng hiểu đại khái rồi, nhưng mà cái này em không có biện pháp giải quyết được, nữ nhân kia hố em, bây giờ còn dám chạy đến trường học nữa!." Đinh Siêu tức giận không thôi, nhân vật ở trong game chết hắn cũng không thèm quan tâm.

Lục Dương cùng Lưu Lỗi vẫn như trước tập trung vào trò chơi.

Tuy rằng Đinh Siêu afk, nhưng lấy trình độ của hai người cũng không ảnh hưởng gì nhiều, rất nhanh đã phá hủy thành công nhà chính của đối phương.

Sau khi trận đấu kết thúc.

Điện thoại Đinh Siêu cũng tắt máy, bởi vì mở loa ngoài ra, nên bọn Lục Dương cũng biết chuyện gì xảy ra.

"Siêu ca, ngươi phát tài rồi nha."

Lưu Lỗi bình tĩnh nói.

Lý Minh Bác đồng tình nhìn Đinh Siêu.

Bọn họ cũng đều hiểu, Siêu ca quả thật bị người ta lười, nữ nhân kia vậy mà còn dám chạy tới trường học tìm, hơn nữa còn ở căn tin trường học làm ầm làm ĩ, đến cả phụ đạo viên cũng bị kinh động, Siêu ca bây giờ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nữa rồi.

"Vô sỉ, hèn hạ!"

Đinh Siêu tức giận đứng dậy.

"Siêu ca, tỉnh táo lại một chút, ngươi bây giờ tốt nhất đừng qua, nếu không quả thật xấu hổ đến chết rồi, mọi người ưu thích nhất lá mấy chuyện bát quái, nếu ngươi không ra mặt, về sau còn có thể giải thích."

Lưu Lỗi tỉnh táo phân tích.

Đinh Siêu suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy hợp lý.

Thời điểm này đi ra ngoài, chỉ đem sự tình càng làm lớn hơn thôi.

Đinh Siêu mở ra ngăn tủ, liền lấy quần áo của mình nhét vào trong balo, rồi hướng về Lục Dương nói ra: "Dương ca, ngươi cùng phụ đạo viên quan hệ rất tốt, giúp ta giải thích vài câu, mặt khác giúp ta xin nghỉ phép luôn, ta định về nhà tránh đậu ngọn gió!."

Hắn đã quyết định rồi.

Một tuần lễ sắp tới sẽ không đi học.

Quả thật quá xấu hổ rồi.

Đến cả phụ đạo viên cũng biết chuyện.

Thì đoán chừng những bạn học kia cũng biết chuyển này, nếu như đối phương là mỹ nữ, Đinh Siêu còn có thể tiếp nhận, nhưng nhìn Triệu Sảng đi, cũng thật là....Tên tuổi một đời của Siêu ca hắn, đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

"Đi đi."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Toàn bộ câu chuyện này hắn cũng biết, Siêu ca quả thật bị lừa một hố, mặc dù đối phương chạy đến Lục Thành, nhưng lộ phí cũng là do Siêu ca trả, thời điểm này, không ra mặt quả thật là lựa chọn tốt nhất.

Nữ nhân kia, nhìn qua cũng không phải là loại người lương thiện, mọi chuyện dù sao cũng đã qua, còn chạy tới đây quấy phá ầm ĩ.

Lúc sau.

Đinh Siêu đã thu thập xong đồ đạc của mình, bọn Lục Dương tiễn hắn đi ra ngoài phòng, vừa mới bước chân ra ngoài, mấy nam sinh khoa máy tính trở về nhìn thấy Đinh Siêu cũng cố nén lại ý cười.

"Đinh Siêu, ngươi đi đâu vậy, ngoài căn tin có 'Mỹ Nữ' tìm người đó"

Một tên bạn học trêu chọc nói.

Đinh Siêu chẳng muốn phản ứng đối phương, đứng dậy rời đi.

Sau lưng truyền đến đầy nghị luận nhỏ giọng, khẩu vị thật nặng.....Đinh Siêu nghe vậy càng bước càng nhanh.

Lưu Lỗi chậc lưỡi một cái, nói ra: "Siêu ca bây giờ, chắc chỉ có thể đổi một hành tinh khác để sinh sống."

"Không có việc gì, Siêu ca da mặt dày, chờ chuyện này chậm rãi trôi qua, cũng sẽ không để ý, chỉ là, nếu muốn tìm bạn gái ở đại học, đoán chừng lúc này có chút khó khăn."

Lục Dương lắc đầu.

Xem ra.

Những người khác khả năng đều có thay đổi, duy chỉ có chuyện Siêu ca độc thân bốn năm đại học thì không cải biên được, sau khi chuyện này trôi qua, hình tượng của Siêu ca còn hơn cả cặn bã nam, phải gọi là quỷ ăn tạp...đoán chừng toàn bộ khoa máy tính cũng biết rồi.

"Không sao, tìm bạn gái làm gì, chơi game không phải hay hơn sao?"

Lưu Lỗi nhìn vào trong phòng.

"Ta dùng máy tính Siêu ca, có muốn làm vài ván game không, vừa rồi chơi chưa có tận hứng."

"Được!."

....

Đinh Siêu rời khỏi ký túc xá.

Trên đường đi, chỉ cần gặp người quen, cả đám đều thần sắc cổ quái nhìn xem hắn.

Siêu ca hiểu rõ, bản thân mình chỉ sợ nổi tiếng thật rồi, hắn vội vàng giật giật cổ áo lên, từ trong balo lấy một cái mũ đội lên trên đầu, hướng về của Đông trường học đi tới.

Hắn thay đổi một con đường, cố ý tránh phương hướng căn tin.

Ngoài căn tin.

Một đám sinh viên vây xem.

Triệu Sang trên tay cầm một tấm giấy cứng, trên đó viết Đinh Siêu khóa máy tính viện công nghệ là cặn bã nam, hủy hoại thanh xuân của ta, lừa gạt tình cảm....Có sinh viên tới nhìn, nàng còn giải thích.

"Đinh Siêu chính là một tên lừa đảo, ta đang tốt lành làm công ở bên ngoài, hắn lại đem ta lừa gạt đến Lục Thanh, đem ta một mình để ở nhà ga, hắn nhất định phải cho ta một cái công đạo."

"Cặn bã nam chết không yên lành."

Ở bên cạnh Triệu Sảng.

Một tiểu học muội thấp thấp, giật giật lấy tay áo của nàng, nói ra: "Biểu tỷ, được rồi, được rồi, chị huyên náo lớn như vậy, người ta chắc chắn sẽ không đến đâu, ngươi ở đây cũng không có ý nghĩa nào hết."

"Không được, Đinh Siêu không đến, ta liền không đi, người dám lừa gạt lão nương ta đây, trên thế giới này còn chưa sinh ra đâu, hắn nhất định phải đền bù tổn thất cho ta."

Triểu Sang nghiêm khắc cự tuyệt.

Tiểu học muội có chút câm lặng.

"Chị nếu như còn ở chỗ này làm càn nữa, em sẽ không quản, em gọi về nhà cho cô cô, bảo cô đến đón chị trở về."

Triệu Sảng trừng mắt nhìn nàng: "Ngươi cùng phe với tên cặn bã nam kia phải không? Hóa ra là cùng phe rồi, ta không có người muội muội như ngươi, cút cút cút, từ nay đừng kêu ta là chị nữa."

Tiểu học muội thở dài.

Nàng rất hối hận.

Không nên bởi vì sự nóng vội nhất thời, mà làm ra lựa chọn thiếu sáng suốt như vậy.

Lúc trước thời điểm học quân sự, Đinh Siêu có hướng nàng xin QQ, nhưng nàng lại chướng mắt Đinh Siêu, lại không tiện cự tuyệt, liền đưa cho hắn QQ của biểu tỷ, vốn định lấy một người ở Quảng Châu, một người ở Lục Thành, không có khả năng tiếp xúc hay gặp gỡ, hơn nữa Đinh Siêu chỉ cần mở miệng hỏi thăm, liền biết không phải mình, nhất định sẽ xóa hảo hữu, không nghĩ tới biểu tỷ vậy mà dùng danh nghĩa của nàng, cùng đối phương nói lời yêu thương, còn nói ra chuyện tình cảm...Hiện tại càng hay hơn, từ Quảng Châu chạy tới đây, nào ngờ lại bị người ta cho leo cây.

Chuyện này, nàng cũng có một phần trách nhiệm.

Nếu không phải là như thế, nàng cũng sẽ không chạy qua khuyên can biểu tỷ của mình.

Triệu Sáng hết sức cố chấp.

Mặc kệ người nào tới khuyên, đều không đồng ý rời đi, trường học cũng đành bất lực, đều muốn đem Đinh Siêu tìm ra tế, nhưng Đinh Siêu đã xin nghỉ phép về nhà, cũng không cách nào liên hệ được.

Từ xế chiều, cho tới chạng vạng tối.

Không biết bao nhiêu học sinh đi qua căn tin, rất nhiều sinh viên cũng nghe được chuyện này, có thể nghĩ tới, từ ngày hôm nay trở đi, Đinh Siêu tuyệt đối sẽ là sinh viên nổi tiếng nhất trường.

Đồng dạng cũng là một người vô cùng ngưu bức.

Coi như là Lục Dương cũng phải cảm bái hạ phong.

Sáu giờ tối.

Lục Dương tìm được phụ đạo viên Kiều Khải Minh, hai người cùng đi đến căn tin trường học, có chút im lặng nhìn nữ nhân to lớn kia, người kia, vẫn chưa chịu rời đi.

"Đạo viên, sự tình là như vậy, Siêu ca kỳ thật là bị người ta lừa đấy, nữ nhân này....thật sự là...thật sự là có chút hiếm thấy...." Lục Dương chỉ có thể nghĩ đến từ ngữ này để diễn đạt.