Tiền Tiểu Hoa hôm nay trở về rất sớm.
Mười giờ rưỡi đã về đến nhà, theo lời giải thích của nàng, giờ này cửa hàng không có sinh ý, thích hợp để về nhà ăn cơm, đợt lát nữa tới trưa sinh viên tan học, nàng lại chạy trở về cửa hàng.
Lý do này, Lục Dương cũng không cách nào phản bác.
"Mua cái gì vậy?"
Lục Dương hỏi một câu.
Tiền Tiểu Hoa đem đồ ăn mình mua đều bày ra.
"Bông cải xanh, ớt xanh, cà chua, đậu dải, còn có một miếng thịt nữa, thế nào, chừng đó đủ chưa?"
"Đủ rồi, những thứ này cũng đủ vài bữa rồi."
Tiền Tiểu Hoa còn nói thêm: "Đủ là được rồi, làm không hết thì để vào trong tủ lạnh, vốn ta định mua một chút thịt nạc, nhưng mà ở bên phía chợ hết thịt rồi, nên ta chỉ đành mua một miếng thịt ba chỉ rồi về, có hơi mỡ..."
Nói xong.
Nàng đem thịt lấy ra.
Chu Đình Đình đi qua nhìn xem ,nói ra: "Có mỡ cũng không sao, lúc ta còn bé, người trong nhà chuyên môn lựa thịt nhiều mỡ để mua đấy, trưa nay để ta trổ tài đi, lâu rồi không có xào ràu, cũng không biết có ngon được không."
"Được, để ta giúp ngươi."
....
Hai nữ sinh đem đồ ăn đi xử lý, Lục Dương thành ra bị đẩy ra ngoài.
Lục Dương cũng lười vào trong, hắn cam tâm tình nguyện giả làm người không biết nấu ăn, nếu như vậy, cũng có thể nếm thử tay nghề của Chu Đình Đình rồi.
Hai nữ sinh đi nấu cơm.
Lục Dương mở ti vi xem.
Đài đầu tiên chính là Hà Đông Vệ, đang phát tập phim Tây Du Kí phân cảnh Tôn Ngộ Không tụ tập mấy con khỉ, tập này Lục Dương xem rồi, liền đổi một đại khác, lại là Tây Du Kí...Được rồi, thời điểm này Tây Du Kí thật sự được chiếu rất nhiều, tìm mấy đài liên tiếp, đều không có tiết mục gì phù hợp giải trí, Lục Dương phải chuyển đến kênh điện ảnh mới ngừng lại được, trên kênh điện ảnh đang chiếu bộ phim Tinh Võ Anh Hùng, tuy rằng bộ phim này Lục Dương đã xem qua nhiều lần, nhưng loại phim điện ảnh này, coi mỗi lần đều có cảm thụ khác nhau.
Xem một hồi.
Lục Dương không thể không cảm thán.
Phim điện ảnh trước đây đánh võ quả nhiên vô cùng soái a.
Đoạn phim đang được phát là đoạn Lý Liên Kiệt đánh nhau với mấy tên tiểu quỷ, từng quyền chạm đến thịt, động tác vô cùng tàn khốc, thoạt nhìn hết sức ngầu lòi.
Nhớ lại những phim truyền hình về sau.
Lục Dương nhịn không được lắc đầu.
Vốn nghĩ ngành điển ảnh thời điểm này mới bắt đầu phát triển, không nghĩ tới giai đoạn này đã là đỉnh cao rồi, thời đại càng ngày càng tiến bộ, hiệu ứng cũng đang phát triển, nhưng chất lượng phim truyền hình ngày càng hạ thấp.
Chưa nói đến phim điện ảnh.
Chỉ cần nói phim truyền hình thôi là đủ.
Nhớ tới mấy bộ phim trước đây như Tiên Kiếm, Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm, Phong Vân, lại nhìn mấy bộ phim sau này, Kiếm Tuyết, Đấu Phá....Thật sự một lời khó nói hết nổi! Không biết từ lúc nào, phim điện ảnh cùng phim truyền hình, đã thay đổi khẩu vị.
Đang nghĩ lung tung, bỗng nhiên một mùi thơm truyền đến mũi Lục Dương.
Hắn quay đầu nhìn lại.
Chu Đình Đình đã bắt đầu xào rau rồi.
Mùi thơm này chính là được truyền tới từ phòng bếp.
Sau trận đánh nhau này, cũng có nghĩa là bộ phim sắp kết thúc, Lục Dương cũng không có tiếp tục xem, đứng dậy đi vào phòng bếp.
Chu Đình Đình trong bếp đang xào một nồi Đậu Dài với thịt băm.
Nàng thả một chút muối vào trong.
Cầm lấy chiếc đũa, gắp thử một miếng lên nếm, mùi vị vừa vặn, không mặn, không ngọt, nàng vội vàng giảm lửa xuống, xúc vào trong dĩa.
Nhìn thấy Lục Dương đi tới, nàng nói ra: "Lâu rồi không làm đô ăn, tay nghề có chút không quen."
"Ngon a, sắc hương đều có đủ, nhìn qua là cảm thấy ngon rồi." Lục Dương tán thưởng một câu.
Không thể không thừa nhận, Chu Đình Đình thật đúng là một quản gia có tay nghề nấu ăn giỏi, món này nếu không quen tay thì không thể nấu được, Lục Dương mặc dù chưa nếm, nhưng nhìn màu sắc cùng hương vị, thì chắc chắn món này mùi vị không hề kém.
Tiền Tiểu Hoa cũng có chút kinh ngạc nói: 'Không nghĩ tới Chu Đình Đình lại biết xào đậu."
Thấy nhiều người khen mình, Chu Đình Đình cũng cảm thấy vui vẻ, nàng nói ra: "Vậy sau này ngươi thường xuyên nhìn thấy ta xào rau rồi."
"Không được, không được, nào có bà chủ nào tự tay xuống bếp làm đồ ăn, để buổi chiều ta về nấu ăn cho, mặc dù tay nghề của ta kém hơn ngươi, nhưng chắc là ăn cũng được..."
"Cái gì mà bà chủ, chúng ta là tỷ muội, Tiểu Hoa..Buổi tối trước lúc ngươi đóng cửa, nhớ gọi điện thoại trước cho ta, ta sẽ xuống bếp làm đồ ăn, rồi chúng ta cùng nhau xử lý." Chu Đình Đình nhìn Tiểu Hoa, còn nói thêm: "Kỳ thật, ta rất thích nấu ăn."
"Vậy...." Tiền Tiểu Hoa có chút do dự: "Vậy thì rửa chén quét dọn liền giao cho ta."
"Được."
Hai nữ sinh đều cười cười.
Nhìn hai người ở chung hết sức hòa hợp, Lục Dương cũng rất yên tâm, hắn nhìn Tiền Tiểu Hoa nói ra: "Tiểu Hoa, lấy giùm ta một chiếc đũa với."
"Được, lão bản."
Tiền Tiểu Hoa cầm đôi đũa tới, đưa cho Lục Dương.
Lục Dương kẹp một miếng đậu lên, nếm thử.
"Mùi vị rất ngon, không tồi."
"Vậy tí nữa anh ăn nhiều một chút." Chu Đình Đình cười rất vui vẻ.
Lục Dương nói: "Đương nhiên rồi, nếu không vừa rồi anh nói em nấu nhiều cơm như vậy làm gì?"
Ăn trưa xong.
Phụng bồi với Chu Đình Đình coi TV một hồi, Lục Dương đành phải rời đi.
Trong phòng.
Tiền Tiểu Hoa rửa bát xong, nhìn thoáng qua ngoài cửa, nói ra: "Lục Dương đi rồi sao?"
"Đúng vậy a, trường học của hắn có chuyện, phải về trước rồi." Chu Đình Đình tiếp tục xem Tivi.
"n."
Tiền Tiểu Hoa vẩy nước trên tay.
"Vẫn là ở đây thoải mái hơn, cái gì cũng có, không như trước kia ở bên Miêu Thôn, điều kiện thật sự quá kém, đến cả phòng bếp nấu ăn cũng không có."
Chu Đình Đình nói: "Cũng may là Lục Dương lúc trước có mua căn phòng này, nếu thuê một căn phòng lớn như vậy, một tháng đoán chừng cũng phải hai nghìn tiền thuê."
Thời điểm trước đây hai nàng làm ở tiệm nét Kiến Đỏ, một tháng cũng chỉ có được một nghìn tám tiền lương, không có khả năng ở căn phòng tốt như vậy.
Tiền Tiểu Hoa ngồi trên ghế salon, nói ra: "Cái gì mà trước đây mua, hắn bởi vì muốn ngươi chuyển tới đây, mới mua chỗ này..."
"Hả?"
Chu Đình Đình quay đầu lại.
Tiền Tiểu Hoa tiếp tục nói: "Sau khi ta chuyển tới đây, căn phòng này mới lắp đặt máy đo điện cùng nước xong, là căn phòng trống không, nói cách khác, trước kia chỗ này không có người ở, hơn nữa thời điểm ta đi qua phòng bảo vệ có hỏi, phòng này chỉ mới mua dạo gần đây, hình như lúc đó, ta cũng mới chuyển sang bên này..."
Chu Đình Đình có chút giật mình.
Nàng còn tưởng rằng, Lục Dương dư ra một căn phòng ở đây, không nghĩ tới là mới mua đấy.
"Không chỉ có như vậy."
Tiền Tiểu Hoa chỉ chỉ căn phòng đối diện.
Tiếp tục nói: "Bảo vệ còn nói, phòng ở tầng mười, đều bị một nghiệp chủ mua lại, nói cách khác, Lục Dương đem hai căn ở tầng mười này mua lại hết rồi."
(Nghiệp chủ: Chủ xí nghiệp, chủ công ty...)
"Hắn mua nhiêu phòng như vậy để làm gì chứ?"
Tiền Tiểu Hoa gắt một tiếng: "Còn không phải lo lắng cho ngươi sao, người là nữ sinh mà mỗi ngày đều ở trong nhà, người ở đối diện nhỡ là người xấu thì sao, vì vậy hắn mới mua nguyên tầng mười này."
"Bạn trai của ngươi, tuyệt đối là một phú hào ẩn mình."
Tiền Tiểu Hoa cảm thán một câu.
Tuy rằng nàng không mua nổi phòng ở, nhưng đối với giá phòng ở Lục thành vẫn có chú ý một hai, cũng muốn về sau có cơ hội, có thể tìm một người địa phương, hoặc là bạn trai có nhà cửa ở đây, hai căn phòng này tuy nhỏ, nhưng ít nhất cũng cần phải một triệu, tiêu một lần nhiều tiền như vậy, ánh mắt cũng không nháy một cái, chỉ vì để cho bạn gái có điều kiện sinh hoạt thật tốt, từ đó có thể thấy Lục Dương có nhiều tiền đến thế nào.
Đây tuyệt đối là một phú hào ẩn mình, nếu như Chu Đình Đình không phải là hảo tỷ muội của nàng, Tiền Tiểu hoa thậm chí nghĩ đến chuyện thọc gậy bánh xe rồi, nhưng dù sao khuê mật tốt cũng tốt hơn a....