Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 483: Mua Biệt Thự (2)




Dì đầu bếp làm đồ ăn không tồi, Quan Nguyệt lúc gọi đồ ăn xin thêm muỗng cơm, kết quả được cho thêm hai muỗng, cũng may sức ăn Lục Dương hiện tại rất lớn, nên mới có thể ăn hết được ,nếu đổi lại là Quan Nguyệt, nàng cũng chưa chắc đã ăn hết phần ăn nhiều như này.

Sao khi cơm nước xong xuôi.

Ba người ở trong sân trường đi dạo một vòng.

Lục Dương đột nhiên nói ra: "Dù sao bây giờ cũng không có việc gì làm, chúng ta đi xem nhà đi."

"Xem nhà?"

Quan Nguyệt quay đầu nhìn Lục Dương.

"Anh lại có ỷ định mua nhà rồi sao?"

"Đúng vậy a, dù sao trước sau gì cũng mua, không bằng mua sớm một chút, nhỡ đâu về sau giá nhà tăng cao thì sao, với lại đại học còn ba năm nữa, cũng không thể tới tìm em chơi mà không có chỗ ở lại được."

Nghe được Lục Dương nói tìm nàng chơi, Quan Nguyệt lại nghĩ tới cảnh hai người ở trong khách sạn, sắc mặt nàng hơi đỏ lên, nói ra: "Em mặc kệ anh, nhưng mà hiện tại em không có tiền."

"Em không có, nhưng mà anh có a."

Lục Dương vỗ vỗ túi áo.

"Nhìn thấy cái túi phình to không, nên em không cần lo lắng về tiền ."

Triệu Oánh Oánh làm bóng đèn lâu như vậy rồi, nàng có chút xấu hổ, nghe thấy hai người muốn đi mua nhà, nàng cũng muốn tìm cơ hội thoát thân, nói ra: "Quan Quan, ngươi đi với Lục Dương đi, ta còn phải về phòng."

"Oánh Oánh, đi chung cho vui, chúng ta đều chưa mua nhà bao giờ, đi học tập một chút cũng tốt."

Quan Nguyệt kéo tay Triệu Oánh Oánh.

"Đúng vậy, cùng đi xem đi, ngươi đi hỗ trợ tham khảo một chút, dù sao cũng là lần đầu chúng ta mua nhà."

Lục Dương cười nói.

Ánh mắt Triệu Oánh Oánh hơi chút do dự, lại bị Quan Nguyệt khuyên nhủ bên cạnh, nàng đành phải đi theo, ba người đi cùng một chỗ, tới một đại lý môi giới bất động sản gần trường.

Lục Dương mua nhà, cũng không phải chuyện tự nhiên nghĩ ra.

Trước khi mua nhà, hắn đương nhiên phải lên mạng tìm hiểu kỹ càng, tìm các căn nhà ở gần đại học Hà Đông, giao thông thuận tiện, lần này đến công ty bất động sản này cũng vì hắn đã tìm được một tiểu khu ưng ý, hơn nữa là nơi giá trị nhất ở khu vực phụ cận đại học Hà Đông.

Đương nhiên.

Đi cùng với nó là cái giá đắt rồi.

Tiểu khu lần này Lục Dương chọn là một nơi khá gần tàu điện ngầm,trong tiểu khu chỉ có hai ba toa nhà cao tầng cùng khu biệt thự, về các vấn đề khác như bảo vệ, xanh hóa, thì tốt nhất trong khu vực, dù sao, người có thể mua căn hộ hay biệt thự ở đây, không giàu cũng phải là quyền quí, không giống như mấy căn hộ được đền bù về sau, đi ra khỏi cửa cũng có cơ hội dẫm phải cứt chó.

Nhìn tấm poster căn hộ nguy nga lộng lẫy treo ngoài đại lý, Quan Nguyệt cùng Triệu Oánh Oánh có chút chột dạ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đi xem phòng, hai người còn lo lắng sẽ chẳng có nhân viên nào ra tiếp bọn họ.

Lục Dương cảm giác góc áo của mình có người giật giật, quay đầu lại nhìn, là Quan Nguyệt, nàng nhỏ giọng hỏi: "Nơi đây có phải bán nhà rất mắc không?"

"Cũng không mắc lắm đâu, chúng ta mua nổi, em không cần phải lo."

Lục Dương ở trên tay nàng vỗ vỗ.

Vì để cho Quan Nguyệt càng thêm yên tâm, hắn đem thân thể mình nhích lại gần, nói ra: "Anh chuẩn bị hơn bốn trăm vạn, chỉ cần giá cả ở mức này, anh có thể tiếp nhận nổi."

"Bốn trăm vạn (bốn triệu)..."

Nghe được con số này.

Không chỉ Quan Nguyệt, mà ngay cả Triệu Oánh Oánh ở bên cạnh cũng phải hít một ngụm khí lạnh, các nàng còn vốn tưởng rằng, mua một cắn phòng cùng lắm bảy tám chục vạn, không nghĩ tới Lục Dương lại mang nhiều tiền như vậy.

"Bốn trăm vạn? Ngươi không nhầm giữa bốn trăm vạn hay bốn mươi vạn chứ."

Triệu Oánh Oánh nhịn không được hỏi.

"Không sai, bốn trăm vạn, bảy số a."

Lục Dương cười cười.

Rồi hắn hướng Quan Nguyệt nói.

"Quan Quan, những số tiền này, anh đã tiếp kiệm rất lâu rồi, thấy anh đối với em tốt không."

Quan Nguyệt có chút bận tâm, kéo tay Lục Dương, nói ra: "Không cần phải mua mắc như vậy đâu."

"Không thể nói vậy được, lần này chúng ta mua nhà ở, rất có thể dùng làm nhà cưới, không thể qua loa cho có, yên tâm đi, chút tiền này cũng không phải là nhiều, rất nhanh anh có thể kiếm lại được, anh định mua biệt thự, còn sợ con số này không đủ đây."

Lục Dương nhéo nhéo canh tay Quan Nguyệt.

Lần nữa mua nhà.

Lục Dương tự nhiên phải mua mấy loại như biệt thự, căn hộ bình thương hắn cũng có hai căn rồi, lần này lựa chọn tiểu khu này, cũng bởi vì biệt thự ở đây nhìn qua không tệ.

Sự tình lo lắng của hai người không có phát sinh.

Bọn họ vừa tiến vào, đã có nhân viên tiêu thụ ra hỏi thăm.

"Tiên sinh, ngài muốn mua căn hộ nào ở đây."

Nữ tiêu thụ mỉm cười chào hỏi.

Nhìn nữ sinh này, dáng người cũng không tệ lắm, mặt một bộ âu phục váy ngắn, trên đùi còn mang một đôi tất chân, cảm thấy eo bị véo một cái, Lục Dương vội vàng thu hồi ánh mắt.

Hắn nghiêm mặt lại, nói ra: "Mua biệt thự."