Tại trường đại học dạo một vòng, lúc sau, hai người trở lại chung cư Hoa Đình.
Vào phòng.
Lục Dương ngồi ở ghế salon phòng khách, mở cái laptop samsung mới mua của mình ra, tìm kiếm tin tức.
Giá vàng hôm nay là 368 tệ một gram.
n.
Cái giá này cũng không thấp, cho dù mười năm về sau, cũng gây ra một cái chấn động, thời điểm Lục Dương bắt đầu đầu tư vàng, là vào khoản năm 2017, lúc đó giá vàng chưa đến hai trăm sáu mươi tệ một gram, bất quá lúc đó lại ổn định, từ đó về sau tăng giảm cũng theo chu kỳ lên xuống nhỏ, nếu dư giả, có thể mua thấp bán cao, có thể kiếm ít tiền bảo dưỡng xe.
Nhưng Lục Dương nhớ rất rõ, cái giá này vẫn chưa là giá cao nhất trong mười năm tới, có thời điểm giá vàng cán mốt hơn bốn trăm tệ một gram, dù sao cũng qua nhiêu năm như vậy rồi, Lục Dương cũng nhớ thời điểm tăng cao cùng giảm xuống, nhưng tăng đến mức bốn trăm hai hay bốn trăm ba thì hắn không thể nhớ nổi.
Nếu là như vậy.
Thì hắn cũng quá lo lắng rồi, dù sao vàng vẫn còn cơ hội tăng giá đấy.
Phải nói là từ đây cho đến lúc giá vàng đột phá bốn trăm, hắn không phải lo người ta cắt rau hẹ mình rồi.
Tìm ở trên mạng một chút tin tức, khắp nơi đều đang tranh thủ mua vàng, có rất nhiều người xếp hàng ngoài ngân hàng để mua vàng thỏi, còn có tin một bác gái bay sang nước ngoài mua vàng.
Tuy cuộc sống hòa bình, nhưng ai cũng ý thức được nguy cơ nguy hiểm, nên mới lao đầu đi mua vàng như vậy.
Nhưng Lục Dương lại biết rất rõ.
Giá vàng rất nhanh sẽ giảm, hơn nữa giảm vô cùng sâu, sâu đến nỗi không đứng dậy được, giai đoạn này rất dài, làm cho nhiều ngươi không thể chờ đợi đến lúc nó hội phục lại, nhưng nhìn năm 2017 thì có thể nhận ra, giá vàng lúc đó thấp nhất cũng phải hai trăm sáu mươi tệ, mà lúc đó, giá vàng cũng coi như khôi phục một chút.
Về phần giữa đoạn thời gian này có nhích lên hai trăm không, thì Lục Dương cũng không biết rõ, hình như là không thì phải, nhưng cũng gần bằng số đó, trí nhớ kiếp trước của hắn đã hơi mơ hồi, nếu như không phải từ lúc trọng sinh hắn hay nghĩ đến mấy thứ này, thì có lẽ cũng không còn nhớ rõ.
Tuy vàng rớt ra thê thảm, nhưng nếu mua vàng thỏi cất ở nhà cũng không sao, chỉ cần không cần bán tháo, sớm muộn gì cũng tăng lên, chỉ có mấy người mua cổ phiếu cùng hợp đồng tương lai mới thảm nhất, dưới tình hình không biết tương lai phía trước, khiến không ít người táng gia bại sản.
(Hợp đồng tương lai (SSF) là một dạng cổ phiếu tên tiếng Anh là Single Stock Futures)
Đương nhiên, mấy điều này không có quan hệ đến Lục Dương rồi, hắn tuyệt đối sẽ không đi nhắc nhở hay báo trước, đấy vốn là một trận đánh bạc, có ngươi thắng tất nhiên phải có người thua.
Theo quản điểm của Lục Dương, nhưng người dám đầu tư cổ phiếu định kỳ tố chất tâm lý bọn họ cũng phải cao lắm, ít nhất là bọn họ nhận thức được, thua cuộc chính là thua hết toàn bộ, một khi xác định đầu tư, cũng chỉ có thể yên lặng vái trời cao chiếu cố, không giống như những nhà đầu tư cổ phiếu thông thường, giá phòng tăng cao thì cười hì hì, giá giảm một chút thì bán tống bán tháo, chỉ cần thu hồi lại vốn, thì coi như đã thành công.
Đây cũng là một cơ hội phát tài.
Mặc dù không tăng giá điên cuồng như tiền ảo, nhưng cổ phiếu khẳng định sẽ an toàn hơn.
Từ ba trăm sáu mươi tệ một gram, đến hơn bốn trăm tệ, tăng trưởng khoản 10%, nếu như mua cổ phiếu cũng không lời được bao nhiêu, hơn nữa còn phải đợi rất lâu, với lại giá cổ phiếu bây giờ cũng rất cao rồi.
Lục Dương ý định mua vào hợp đồng tương lai.
Mua lúc này, có thể đợi đến thời điểm giá vàng hơn bốn trăm để bán khống.
Nói như vậy, hợp đồng tương lai vẫn có chỗ lợi, tuy có nhiều trường hợp ngoại lệ, nhưng lợi vẫn nhiều hơn hại, hợp đồng tương lai chỗ tốt là có thêm đòn bẩy tài chính. Lúc trước Lục Dương có quen một người bạn biên kịch, cũng ưa thích chơi trò này, bình thường sau khi kiếm được tiền nhuận bút, toàn bộ đều đưa vào trong, cái gì mà thực phẩm hiếm, dầu thô, lương thực, đều chơi hết, giúp hắn kiếm được không ít tiền, đáng tiếc, thứ này không sợ người ta thắng tiền, chỉ sợ người không chơi.
Về sau, hắn đầu tư vào hợp đồng một đồng tiền ảo, tuy rằng đòn bẩy chỉ 10%, nhưng vẫn bị đốt sạch thân nến, một vạch đỏ xuống thẳng đáy, một đêm phát nổ chẳng còn đồng nào, khiến người ta trắng tay chỉ sau một đêm, tài sản mấy trăm vạn trong nháy mắt bay mất, từ đó về sau không gượng dậy nổi, trong lúc đó hắn còn mở miệng mượn Lục Dương vay tiền, còn chấp lần làm con nuôi...Phải biết rằng, trước kia hắn là một người phi thường coi trọng mặt mũi, hơn nữa làm người rất có khí phách, mỗi lần có tiền, đều kêu Lục Dương cùng bạn bè đi ăn uống bay nhảy, mặc dù mọi người đều cũng đáp lại, nhưng hắn vẫn là người mời nhiều nhất trong số đó.
Lục Dương lựa chọn vàng của Luân Đôn..Đây là san giao dịch chứng khoán lớn nhất của Anh, mỗi ngày lượt giao dịch hơn hai mươi nghìn tỷ, đừng nói là tập đoàn lớn, cho dù là quốc gia, cũng không thể thao túng xu hướng được.
Lượng giao dịch lớn, cũng có nghĩa là ổn, lựa chọn như vậy, cũng tránh khỏi bi kịch như người bằng hữu kia, nhìn giá cả trước mắt là 1489 đôla một ounce, một ounce của vàng Anh là 31.1gram, tính ra là 47.88 đô la một gram, so sánh với giá vàng trong nước còn thấp hơn không ít.
Kế tiếp chính là mở tài khoản giao dịch ở đây.
Việc này rất đơn giản, dù sao Lục Dương cũng là khách hàng vip của ngân hàng, có tài sản hơn mười lăm triệu, nên trực tiếp có thể liên hệ với quản lý, hắn gọi một cuộc gọi, nói ra nhu cầu của mình, bên kia sẽ hỗ trợ tiến hành.
Chờ người ta mở tài khoản cần có chút thời gian, Lục Dương cũng không nóng nảy, làm xong những thứ này, hắn đóng lại chiếc laptop mới mua, chiếc này cũng không tệ lắm, ít nhất là tốc độ cũng nhanh.
"Anh làm xong việc chưa?"
Liễu Thanh Thanh từ phòng vệ sinh đi ra, nàng vừa đi vừa lau mái tóc ướt sũng của mình.
"Xong rồi."
Lục Dương gật đầu.
"Thế anh mau đi tắm đi, ngay mai còn phải bay đấy."
Liễu Thanh Thanh thúc giục nói.
"Mười giờ sáng mới bay, em gấp gác cái gì? Lục Dương cười cười ,đứng dậy cởi áo sơ mi ném lên ghế salon, sau đó đi vào buồng vệ sinh, trong bồn tăm đã có sẵn nước rồi, xem ra Liễu Thanh Thanh làm đấy.
Trong phòng khách, Liễu Thanh Thanh đem đồ Lục Dương cởi ra, bảo vào trong máy giặc.
Hôm nay chạy nhảy một ngày, vẫn tương đối mệt mỏi, sau khi tắm xong, Lục Dương nằm trên giường rất nhanh ngủ mất, Liễu Thanh Thanh thì nghĩ đến chuyến đi ngày mai, hồi hộp ngủ không được.
Chơi điện thoại một hồi, lai đi ra phòng đem quần áo máy giặc xong đi phơi.
Nghịch điện thoại một hồi, không biết từ lúc nào nàng đã chìm vào trong mộng đẹp.