Gọi Lữ Tiểu Vũ đi qua một bên, Lục Dương hỏi: "Đăng kí công ty xong chưa?"
"Rồi."
Lữ Tiểu Vũ gật đầu.
"Lần này còn thuận lợi hơn lần trước, ta tổng cộng đăng kí ba công ty, cái thứ nhất là Công Ty TNHH Khoa Học Kỹ Thật Internet Sơn Hải, công ty TNHH thương mại thế kỷ Sơn Hải, công ty TNHH truyền thông Sơn Hải."
"Vất vả rồi."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Hiện tại công ty phát triển lớn như vậy, một công ty phát triển văn hóa, hiển nhiên đã không cách nào thỏa mãn nghiệp vụ của công ty, trước kia bởi vì chưa có đường, nên Lục Dương chỉ có cách thành lập công ty về mảng văn hóa, bây giờ mỗi tháng Csite đều nộp thuế đầy đủ, hơn nữa còn có quan hệ bên trường học, nên ở bên bộ công thương, trên cơ bản đều bật đèn xanh thông qua.
Ba công ty.
Vừa đủ nằm trong bản kế hoạch của Lục Dương.
"Từ Phượng Niên đâu? Hắn đã chạy bên ngoài nửa tháng rồi, sao còn chưa về nữa?"
Lục Dương hỏi.
Lữ Tiểu Vũ nói: "Ngươi làm chủ tịch, sao lại không biết hắn ở đâu? Từ Phượng Niên từ lúc đi công tác vùng duyên hải về chưa có đến một ngày nghỉ ngơi, mỗi ngày đều chạy qua nhà kho bên kia xem sét."
Nhìn Lữ Tiểu Vũ không giống như mọi hôm, Lục Dương hỏi một câu.
"Mà nè Tiểu Vũ, hôm nay ta phát hiện ngươi rất hiền nha."
Lục Dương đánh giá Lữ Tiểu Vũ.
Ánh mắt nhìn nàng không hề che giấu.
Lữ Tiểu Vũ sợ tới mức phải lui về sau một bước, nói ra: "Công ty nhiều ngươi như vậy, người đừng có làm bậy."
Ý của câu này, là công ty không có người có thể làm bậy sao?
"Vị học tỷ họ Đường kia cùng mấy người bạn học của ngươi nữa đâu rồi?"
"Bọn họ trưa mai sẽ tới."
"Được, đến lúc đó ngươi tiếp đãi trước, đến trưa thì ta mời bọn họ ăn cơm."
Lục Dương trầm giọng nói ra.
Dù sao cũng từ Bắc Kinh ngàn dặm xa xôi chạy đến Lục Thành, mấy nhân tài này, Lục Dương làm chủ tịch không thể không đi, nếu mà không đi đón tiếp thì có vẻ thiếu tôn trọng cho bọn họ quá.
Lần này tới cũng có mấy sinh viên tốt nghiệp ngành công nghệ thông tin, trong đó có người còn hiểu khai phát phần mền trên điện thoại, đây là kỹ thuật mà Lục Dương coi trọng nhất hiện nay.
"Đi đi, ngươi đi làm việc đi, ta đi tìm Trương Hoa ."
Nghe được Lục Dương nhắc đến cái tên này.
Lữ Tiểu Vũ nghĩ đến cảnh mập mờ ở trong văn phòng khi bữa, bị chính Trương Hoa bắp gặp, trên mặt nàng chợt ửng đỏ, bất quá, bởi vì hay thức đêm, nên mặt nàng bây giờ đã vàng như nến, đỏ lên cũng không nhìn kĩ rõ ràng.
Lục Dương cũng không có phát hiện.
Đi vào bộ phận Operations.
So sánh với bộ phận kỹ thuật của Lão Chu, thì ở đây toàn là gái, mỗi người đều là mỹ nữ trẻ trung dễ thương, còn có mấy người cũng rất đẹp, so với Hà Nghệ cùng Diệp Đồng cũng không kém.
Tiền lương của nhân viên chăm sóc khách hàng cũng không cao lắm, nhưng ở Lục Thành mà nói, cũng đã là không tệ rồi, huống chi phúc lợi của Csite còn rất tốt, coi như đi mấy công ty lớn, cũng chưa chắc đã có được.
"Chủ tịch."
Nhìn thấy Lục Dương đi tới, Trương Hoa đang hướng dẫn một nhân viên mới vội vàng đứng dậy nói ra.
Nghe được Trương Hoa nói như vậy.
Mấy nữ nhân ngồi đây đều quay sang nhìn Lục Dương, tò mò đánh giá.
Những người ở đây, có người nhận ra Lục Dương, dù sao lúc trước Lục Dương cũng từng chăm sóc mấy khách hàng, bất quá ở đây nhiều người mới vô như vậy, nên người nhận ra vẫn chiếm số ít.
Tuy rằng không dám mở miệng nói chuyện.
Nhưng ở trong nhóm chát lại bàn luận không thôi
"Cậu thanh niên đẹp trai này là lão bản của công ty sao?"
"Đúng vậy, không nghe chủ quản gọi hắn là chủ tịch à."
"Thế nhưng nhìn qua cũng quá trẻ đi, ta đoán chừng khoản hai mươi, so với ta còn nhỏ hơn, mà công ty chúng ta còn lão bản khác không thế."
"Không có, chỉ có một mình hắn là đại lão bản, ngay cả giám đốc Lữ, cũng làm công cho hắn đấy, bất quá, ta nghe nói giám đốc Lữ cũng có cổ phần của công ty, nàng cũng sớm là phú bà trăm vạn rồi."
"Mlem mlem, còn trẻ như vậy, đẹp trai, còn là triệu phú, ông trời ơi, hay cho con ngả vào lòng ngực ấy..."
"Đừng có năm mờ nữa, đã là lão bản thì còn thiếu mỹ nữ sao, khẳng định ánh mắt lão bản rất cao."
"Cái này cũng chưa biết đâu, biết đâu lão bản lại thích ăn mặn thì sao? .."
...
Tin nhắn nhóm chat nhảy lên liên hồi.
Nghe thanh âm bàn phím lạch cạch không dứt, Lục Dương tỏ ra hết sức hài lòng, xem ra mọi người làm việc rất tích cực đây, quả là một chuyện tốt.
Nhân viên chăm sóc khách hàng là bộ mặt của công ty.
Hiện tại xem ra, Trương Hoa quản lý không tệ
"Chủ tịch, ngài tới đây có chuyện gì không?"
Nhìn Lục Dương đi vào không nói lời nào, Trương Hoa có chút khẩn trương, nàng lo lắng mình làm việc không tốt nên lão bản đến đây hỏi tội?
"Chủ quản Trương Hoa, cô có bạn trai chưa?"
Trương Hoa không nghĩ tới lão bản lại hỏi vấn đề này.
Tuy năm nay nàng mới hai mươi sáu tuổi, nhưng vẫn còn là độc thân từ nhỏ đến lớn, làm gì có đã có bạn trai đâu, lão bản hỏi cái này, chẳng lẽ...
Sắc mặt Trương Hoa hồng nhuận, nhỏ giọng nói: "Chủ tịch, tôi vẫn chưa có bạn trai."
"A."
Lục Dương lộ ra sắc mặt hài lòng.
Trương Hoa ngày càng khẩn trương thêm.
Lão bản đối với tâm thân già này có ý tứ sao.
Thế nhưng lão bản cùng giám đốc Lữ rõ ràng là...
Hắn muốn ta làm tiểu tam sao?
Không được, không được.
Nhưng mà lão bản lại đẹp trai như vậy, còn nhiều tiền nữa.
Coi như làm tiểu tam cũng không có lỗ mà.
Trong đầu Trương Hoa nghĩ ngợi lung tung, cảm giác lão bản không tồi, nàng rất muốn tới, nhưng lại có chút ngại ngùng, không muốn làm tiểu tam,...Thời điểm nàng đang tính mở miệng nói đồng ý.
Thì nghe được Lục Dương nói ra: "Không có bạn trai à, vậy thì nửa tháng còn lại tăng ca nha."
"Sàn thương mại điện tử của công ty mới lên mạng, hiệu quả cũng không tệ lắm, nên bên phía chăm sóc khách hàng phải làm cho tốt, cô mỗi ngày vất vả thêm một chút, tốt nhất là bảo mọi người thay phiên nhau tăng ca, đương nhiên tăng ca nhiều hay ít gì cũng được, miễn sao trước mười giờ tối, công ty phải có nhân viên ở lại chăm sóc khách hàng."