Hôm nay có rượu, hôm nay say, dù sao Trần Thu Nguyệt cũng không lỗ, mấy bữa nay nàng cũng vắt gần khô Lục Dương rồi. Nhìn thấy Lục Dương sắp vượt qua người đầu tiên để lấy hạng nhất, Trần Thu Nguyệt lớn tiếng cổ vũ.
"Hoa tâm đại sắc lang cố lên."
"Cái gì!."
Lục Dương nghe không rõ Trần Thu Nguyệt nói gì, hắn nhìn thoáng qua nàng, sau đó chạy về đích.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn xếp hạng đầu tiên.
Rất nhanh người thứ hai cũng chạy về đích, cũng tới bên trọng tai, báo ra tên mình.
"Lục Dương đúng không, không tệ, không tệ, ngày mai nhớ tới tham gia thi đấu."
Trọng tài cười ha hả nói.
"Cảm tạ lão sư."
Lục Dương nhẹ gật đầu, đi đến bên cạnh Trần Thu Nguyệt.
"Em vừa hô cái gì?"
"Hoa tâm đại sắc lang."
Trần Thu Nguyệt nói ra.
"Vì sao lại hô khoa trương như vậy, có chuyện gì vui sao?" Lục Dương cười hỏi.
Trần Thu Nguyệt hừ một tiếng, nói ra: "Đúng rồi, có việc vui đấy, vừa rồi học trưởng kia nói cho ta biết, hình như ta nhiều thêm một người tỷ tỷ a, mà Tống Giai là ai?"
"Tống Giai a..."
Lục Dương cười khổ một tiếng, Lý Triết Viên mang danh là hội trưởng, như thế nào hôm nay lại làm hành động mất mặt như vậy.
Hắn giải thích nói: "Tống Giai là học tỷ viện y học, thời điểm anh học quân sự thì quen biết nàng ấy, nàng ta không chịu nổi Lý Triết Viễn quấy rầy, nên mời anh hỗ trợ, giả làm bạn trai, để cự tuyệt Lý Triết Viễn, với lại sự việc không như em nghĩ đâu, hai chúng ta thật sự trong sạch."
Vì sao lại thêm một chữ thật sự đằng trước, Lục Dương cũng không biết vì sao.
"Là như vậy sao?"
Trần Thu Nguyệt hoài nghi nói.
Nghe khẩu khí vừa rồi của Lý Triết Viễn, nữ sinh kia khẳng định rất đẹp, Lục Dương lại không để ý sao.
"Đương nhiên là thật mà."
Lục Dương khẳng định nói.
"Học tỷ xinh đẹp như vậy, anh không thích à?"
"Nhìn thấy mỹ nữ xinh đẹp, anh sẽ nhìn thêm mấy cái, nhưng ưa thích cũng không phải là một chuyện đơn giản."
"Giải thích cho có."
Nhìn đầu tóc Lục Dương đầy mồ hôi, Trần Thu Nguyệt lấy ra khăn tay, giúp Lục Dương lau lau.
Đằng xa, Lý Triết Viên còn ôn một tia hy vọng, thì lần này triệt để tuyệt vọng.
Hắn đến bây giờ vẫn nghĩ chưa thông, vì sao Trần Thu Nguyệt lại không giận dỗi...
"Lục Dương, tốt lắm, hạng một chạy cự li 1500m a." Ngưu Nguyên Khôi có chút kích động nói.
"Có lớp trưởng Trần ở bên cạnh cỗ vũ, khẳng định Lục Dương sẽ phát huy tối đã 200% công lực."
Phó Môn cũng vừa cười vừa nói.
"Lục ca, vậy mới giỏi chứ!."
Đạo Tiên cũng bu lại.
Còn có nhiều đồng học đi tới, đều tỏ vẻ chúc mừng, mặc dù chỉ là vòng loại, nhưng có thể đặt được hạng một thì cũng rât lợi hại rồi, Lục Dương cũng tươi cười đáp lại từng cái.
Ánh mặt trời có chút chướng mắt, Lục dương ngồi một hồi, cảm giác có chút khát nước ,nhìn sinh viên phụ cận, rất nhiều người đều không có nước, Lục Dương nói ra: "Lớp trưởng, các ngươi đi tới siêu thị đối diện vườn khởi nghiệp, cầm lấy vài thùng nước khoáng tới đây, coi như là ta mời mọi người, để ta gọi lão bản bên kia, ngươi chỉ cần gọi mấy nam sinh tới cầm về thôi."
Nói xong, Lục Dương gọi một cú điện thoại.
Ngưu Nguyên Khôi còn muốn nói từ chối, nhưng nghe Lục Dương đã nói chuyện với lão bản bên kia, hắn cũng đành gật đầu, kêu mấy nam sinh khác rời đi.
"Lấy nông phu sơn tuyền nhà (Nongfu Spring)."
Lục Dương bồi thêm một câu.
Trong sân vận động, tiếng loa vẫn đang giới thiệu thông tin trận đấu, ngoài ý muốn chính là, Lục Dương còn nghe được cuộc phỏng vấn của Lữ Tiểu Vũ ...Xem ra số tiền tài trợ này không uổng phí nha.
Rất nhanh, đám người Ngưu Nguyên Khôi đã trở về, trên tay còn mang mấy thùng nước khoáng, sinh viên trên khán đài, mỗi người một chai, mọi người đều biết nước này là do Lục Dương mua, nên tỏ vẻ cảm tạ.
Mãi cho đến mười hai giờ.
Phụ đạo viên Kiều Khải Minh mới tuyên bố giải tán.
Các học sinh như ong vỡ tổ tản ra, Kiều Khải Minh đi đến bên cạnh Lục Dương, vừa cười vừa nói: "Lần này em có động tác không nhỏ nha."
"Chủ yếu là ủng hộ công tác của hội sinh viên mà thôi."
Lục Dương cười nói.
Hắn biết rõ Kiều Khải Minh đang nói về sự tình quảng cáo.
Nhìn đầy biểu ngữ, cờ hiệu, quảng bá quanh sân trường, chỉ cần không phải mù lòa đều nhìn thấy được.
"Vốn nghĩ em mở công ty chỉ để chơi đùa, nào ngờ bây giờ đã làm lớn như vậy, em không biết đâu, ngày hôm qua thầy về nhà, còn thấy con gái mình lên CC đọc manga, ta cũng không dám nói cho nàng biết, trang web này là do đệ tử ta làm ra."
Kiều Khải Minh cảm thán không thôi.
Loại cảm giác này thật đặc biệt, giống như ngươi quen một người bạn trên mạng, đột nhiên có ngày người bạn ấy lại nói ngoài tời hắn là một minh tinh idol.
"Con gái của thầy năm nay bao nhiêu tuổi?"
Lục Dương cười hỏi.
"Em đừng có mà suy nghĩ, con gái của thấy mới chỉ mười một tuổi thôi."
"Haha, Thầy lại hiểu nhầm em rồi."
Kiều Khải Minh hít một hơi thuốc, từ chối cho ý kiến.
Hắn nói ra: "Sự tình giữa em và Trần Thu Nguyệt cùng Từ Thi tưởng thầy không biết sao? Em cũng nên kiềm chế đi, đừng có làm ảnh hưởng đến công việc là được."
"Cảm ởn thầy đã quan tâm, em chỉ hỏi tài khoản CC của con gái thầy mà thôi, để em tặng này ít C tệ, dù sao đọc manga cũng rất tốt tiền mà."
"Haha, không đến mức như vậy đâu, với lại ủng hộ cho sinh viên trong trường là một việc nên làm."
Thời điểm đi qua căn tin, Kiều Khải Minh cùng Lục Dương tách ra, Kiều Khải Minh sống ở cặn hộ giáo viên, bình thường vì tiết kiệm tiền, nên trưa nào cũng về nhà ăn cơm.
Ăn cơm xong, Lục Dương về ký túc xá nghỉ ngơi, buổi chiều còn mới bắt đầu thi đấu tiếp.
Chạy tiếp sức diễn ra vào buổi chiều, tuyển thủ thi đấu có Lục Dương cùng Lý Minh Bác với hai đồng học khác, tuy nhiên hơi đáng tiếc, vì có một đồng học nhận gậy bị lỗi, nên khiến cả nhóm đành chấp nhận bị loại.
Lễ hội thể dục thể thao mùa xuân diễn ra tổng cộng hai ngày rưỡi.
Ngày đâu tiên vòng loại, ngày thứ hai vòng bảng, ngày thư bá chung kết.
Ngày hôm sau thi đấu vòng bảng, không ngoài ý muốn, Lục Dương bị loại khỏi chạy 100m, nhưng ở chạy cư li 1500m vẫn tương đối ổn, Lục Dương trực tiếp tấn cấp vào trận chung kết.
Buổi sáng ngày thứ ba chấm dứt.
Lục Dương lấy được vị trí á quân chạy cư li dài 1500m.
Lý Minh Bác cùng Lưu Lỗi ngày đâu tiên đã bị loại, có thể kiên trì đến ngày thứ ba, toàn bộ khoa máy tính cũng chỉ có Lục Dương cùng Lưu Lỗi.
Thành tích của Lưu Lỗi còn ghê gớm hơn.
Khi lấy được toàn bộ vị trí quán quân môn đẩy tạ.
Hai người bọn họ đều vinh dự được tặng giấy chứng nhận, nếu đổi lại thế vận hội Olimpic thì bọn họ có huy chương rồi.
Trong phòng 504.
Đinh Siêu hôm mộ nhìn giấy chứng nhận của hai người.
"Lỗi ca, có thể cho ta xem giấy chứng nhận được không?"
"Cầm lấy mà xem đi."
Lưu Lỗi cao hứng không thôi.
Sau khi đoạt được quán quân môn đẩy ta hắn hết sức cao hứng đấy, tuy không được nhà trường khen thưởng, nhưng lại được hội sinh viên khoa máy tính thưởng cho một nghìn tệ.
"Lục ca, của ngươi thì sao?"
Đinh Siêu không biết điểm dừng, hỏi mượn luôn cái của Lục Dương.
"Cầm lấy đi."
Lục Dương ném tờ giấy chứng nhận tới, Đinh Siêu vô cùng cao hứng tiếp lấy.
Nhìn thoáng qua Lưu Lỗi, Lục Dương nói đến: "Lỗi ca, vị trọng tài cho ngươi số điện thoại lần trước là ai?"
"Ông ấy là giáo viên khoa thể dục, nói ta rất có tiềm lực, nên muốn ta chuyển đến khoa thể dục, bất quá ta từ chối rồi.."
Lưu Lỗi không có giấu giếm.
"Sao vậy, làm vận động viên không tốt à?" Lục Dương cười cười.
Lưu Lỗi lắc đầu: "Vận động viên cũng không phải tốt như trong trí tưởng tượng của ngươi đâu, thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc(một ngàn ngươi mới có một người giỏi), nếu ta thiên phú dị bẩm, khẳng định sẽ làm vận động viên để làm nước nhà vẻ vang, nhưng thiên phú của ta cũng chỉ bình thường,còn không bằng thành thật đi học, tốt nghiệp xong tiếp quản công việc của gia đình, làm một lão bản cũng ổn định."
Đây cũng là suy nghĩ của con cái trong gia đình thương nhân, Lục Dương nhẹ gật đầu, ở điểm này có thể nhìn thấy, mục tiêu của Lưu Lỗi vẫn rất rõ ràng.
Nhưng nhìn tháo tác của Đinh Siêu bây giờ, khiến cho cả phòng đều bó tay rồi.
Một lúc sau,
Lục Dương lướt QQ, liền chứng kiến Đinh Siêu post một tấm ảnh.
"Cùng bạn cùng phòng tham dự lễ hội mùa xuân, không cẩn thận nhận được hai giấy khen..."
Còn kẹp theo hai tấm ảnh chụp giấy chứng nhận.
[giấychứngnhận1.ipg], [giấychứngnhận2.ipg]