Dưới sự chỉ điểm của Lục Dương.
Trương Đạo liền tìm mấy trang web để đăng ký bán đứt, cũng không cần giữ bản thảo làm gì, bán đứt trên cơ bản đều làm một cú.
Hai ngày sau, Trương Đạo hưng phấn nói cho hắn biết, có một trang web chấp nhận bán đứt rồi, già một nghìn chữ mười tệ.
"Được lắm, mà trang web nào vậy?"
Lục Dương cũng cảm thấy cao hứng thay cho hắn.
"Khan võng(kanshu)."
"A, ta cũng biết, đó là một trang web uy tín lâu năm." Lục Dương cũng biết trang web này, thời điểm di động thường nổi lên, trang web này coi như cũng được, ra đời cùng được mấy tác giả lợi hại, bất qua từ khi smartphone thay thế di động, trang web này cũng dần từ từ xuống dốc.
Một nghìn chữ mười tệ, giá tiền này đối với một người mới như Trương Đạo đã coi như không tệ, ít nhất có thể dựa vào sách mà lấp kín bụng mình, vượt qua 99% tác giả mới rồi.
"Đạo tiên, một ngày ngươi có thể viết bao nhiêu chữ."
Lục Dương hỏi hắn.
Trương Đạo suy nghĩ một chút, nói ra: "Nếu không có tiết học, một ngày cũng được năm sáu nghìn chữ, nếu ban ngày nhiều tiết, thì viết không được rồi, nên tính bình quân một ngày thì cũng được khoản bốn nghìn chữ."
Lục Dương liền giúp hắn tính một cái.
"Một ngày bốn nghìn chữ, một tháng liền có mười hai vạn chữ rồi, trừ đi thuế thì còn khoảng một nghìn tệ, cũng không tệ lắm, coi như nhập môn rồi."
"Chuyện này còn cảm ơn ngươi giúp đỡ, nếu không phải ngươi tư vấn cho ta thì đoán chừng giờ này ta vẫn còn viết cuốn tiểu thuyết kia." Trương Đạo hết sức cảm kích.
Đang lúc hai người nói chuyện, Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi từ bên ngoài trở về, trên tay bọn họ đều cầm lấy cái áo T-shirt màu trắng mới nhận được.
"Đạo tiên, chuyện gì khiến ngươi cao hứng vậy."
Đinh Siêu nhìn Trương Đạo, tò mò hỏi.
"Tiểu thuyết của ta kiếm tiền được rồi."
Trương Đạo cũng không giấu giếm, vội vàng chia sẻ niềm vui với đối phương."
"Vậy sao, thế tiểu thuyết ngươi tên gì, để ta lên đọc." Đinh Siêu thật không nghĩ tới, ngoài Lục Dương ra, lại có người có thể viết tiểu thuyết kiếm tiền
Trương Đạo có chút ngượng ngùng nói: "Tạm thời vẫn chưa đăng lên, chờ có ở trên mạng, ta sẽ nói cho ngươi biết."
Mặc dù hắn đang kết thúc quyển sách cũ, nhưng thành tích của nó quá kém, hắn cũng không dám đề cử.
"Được."
Đinh Siêu cũng thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
Nói xong, hắn nhìn Lục Dương nói ra: "Lục ca, ngươi nhận áo chưa?"
"Chưa."
Lục Dương lắc đầu, hắn biết Đinh Siêu đang nói đến áo gì, chính là mấy cái áo mà công ty mình tài trợ cho hội học sinh viện công nghệ.
Đinh Siêu liền nhắc nhở: "Vậy ngươi mau đi nhận đi, đi muộn là không có cỡ áo thích hợp đâu."
Lục Dương cười cười :"Không phải vội, Trần Thu Nguyệt biết ta mặc số nào, nàng khẳng định sẽ để lại cho ta a."
Thốt ra những lời này.
Đinh Siêu trong nháy mắt liền bó tay, đây cũng quá đả kích người rồi, cảm giác vừa nhận được áo mới của hắn, trong nháy mắt liền biến mất, chỉ còn lại thân xác trống rỗng này mà thôi.
Đinh Siêu lúc này giống như một bà vợ đợi chồng, đợi chồng đi mãi không quay trở lại....
"Lục ca, ta nghĩ ta nên đổi phòng."
Đinh Siêu cảm thấy càng ở đây mình càng ăn dấm, vì vậy đổi đi chỗ khác trốn tranh a.
Lục Dương chẳng hề để ý, nói ra: "Đạo Tiên, phòng của ta vừa vặn thiếu đi một người, ngươi qua đây đi."
Trương Đạo cũng nói: "Được, Siêu ca, để ta đổi với ngươi."
"Cút Cút, ta không đi đâu."
Đinh Siêu mắng một câu.
Hắn cũng chỉ nói chơi mà thôi, bạn cùng phòng tốt như tếh này, đổi phòng khác làm gì, hắn cởi áo mình ra, đem chiếc áo vừa nhận được mặc lên người, sau đó đi tới tấm gương nhìn nhìn.
"Quả nhiên, soái ca mặc gì cũng đẹp."
Đinh Siêu hết sức thỏa mãn.
Chất lượng của chiếc áo cũng không tôi, ở phía trái tim còn có LOGO CCilicili màu vàng, nhìn qua vô cùng cao cấp.
Logo của CCilicili là một người nhỏ có đầu hình chiếc TV, hai tay cầm hai chiếc Ăng-ten màu hồng, nhìn qua hết sức đáng yêu, lại phối trên chiếc áo trắng này, lộ ra phong cách trẻ trung.
"Đây là áo của CC a."
Trương Đạo kinh ngạc nói.
"Đúng vậy a, đẹp không? Nghe nói là do công ty khởi nghiệp ở trường học chúng ta tài trợ đấy, có một trăm chiếc, khoa chúng ta ai tham gia lê hội mùa xuân đều có cả."
Đinh Siêu đắc ý nói ra.
Hắn vô cùng hài lòng với quyết định bản thân mình, trước lúc kết thúc báo danh, hắn tìm được lớp Ngưu Nguyên Khôi, bảo hắn đem tiền mình thêm vào.
Trương Đạo hết sức hâm mộ nhìn chiếc áo của Đinh Siêu, nói ra: "Nếu biết như vậy, ta cũng tham gia rồi."
"Haha, hiện tại thì chậm rồi."
Đinh Siêu càng thêm đắc ý.
Trương Đạo lại nhìn thoáng qua Lục Dương.
Hắn suy đoán Lục Dương phải có quan hệ gì đó với CCilicili, nhưng chưa chắc chắn lắm, bởi vì lúc trước ccmanga mới lên mạng, Lục Dương còn nói hắn vào kiểm tra BUG.
Lưu Lỗi cũng thay chiếc áo mới vào, hắn cũng phi thường hài lòng.
Nhìn hai người bộ dạng cao hứng như vậy, Lục Dương nghĩ thâm, có nên thêm nó vào giỏ hàng rồi bán vài cái, như vậy mới kiếp được doanh thu cho trang web a.
Dù sao buôn bán cũng là như vậy.
Hiện tại Csite đã có mấy bộ manga vô cùng bạo hỏa, nếu mà làm ra vật phẩm thì sẽ có người mua, với lại người dùng trang web cũng không hề ít, bán quần áo có logo CC, dù che mưa, poster,... nhìn qua cũng không tệ.
Vừa có thể kiếm thêm lợi nhuận, vừa có thể quảng cáo luôn, hiệu quả đôi đường.
Trong lòng Lục Dương âm thầm nhớ kỹ ý tưởng này, về sau khẳng định phải dùng đến, trước mắt công ty vẫn còn đang phát triển, bây giờ vẫn nên tập trung lôi kéo người dùng, đối với việc này, Lục Dương sớm đã có kế hoạch.
---