Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 266: Muốn Béo Lên Một Chút (1)




Lục Dương lần nữa mở mắt, đã là ngay hôm sau.

Trần Thu Nguyệt thì đang ở trong phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn qua chắc là cũng vừa tỉnh dậy.

Cấm lấy điện thoại đặt trên đầu giường, đã hơn chín giờ rồi, từ lúc trọng sinh trở về đến nay, đây là lúc Lục Dương rời giường muộn nhất.

Tiết mục chạy bộ buổi sáng hôm nay không có nữa rồi.

Tiết chế, nhất định phải tiết chế a.

Lục Dương từ chăn leo ra, mặc vào một bộ quần áo tay dài, hướng về Trần Thu Nguyệt đang ở trong phòng vệ sinh nói ra :"Anh nhớ hôm nay em có tiết học mà."

"Đúng rồi, mà còn không phải do anh sao, ngay hôm qua cứ làm hoài, đến bây giờ ngủ dậy em vẫn còn mệt đây này." Trần Thu Nguyệt từ phòng vệ sinh đi ra, vừa đi vừa chỉnh lại mái tóc dài của mình.

"Đây coi như là trốn học rồi."

Lục Dương đi vào buồng vệ sinh, cười nói.

"Không có chuyện gì, vừa nay em mới nhắn tin hỏi Dung Dung, sáng nay thầy giáo không điểm danh, đợt lát nữa em đi tới học tiết sau là được, mà anh có đi học không?"

Trần Thu Nguyệt dò hỏi.

"Về trường thôi, anh không đi học đâu, với lại kế hoạch của em anh còn chưa viết xong, đợi tí nữa tới công ty làm luôn một thể." Lục Dương không chỉ có chuyện này, hắn còn có một số việc cần thương lượng với Lữ Tiểu Vũ.

Tiết thứ hai bắt đầu lúc mười giờ, Trần Thu Nguyệt cũng không vội vàng, chờ Lục Dương vệ sinh cá nhân sau, hai người mới cùng một chỗ quay về trường học.

Trần Thu Nguyệt thì hướng phòng học đi tới, Lục Dương thì cầm theo máy tính đi vào công ty.

Nhân viên công ty vừa vặn đang vào làm, Lữ Tiểu Vũ đang đứng ở ngoài an bài công việc ngày hôm nay cho họ, nhìn thấy Lục Dương đi tới, nàng có chút bất ngờ, tưởng rằng sau khi hắn thắng cuộc sẽ không tới nữa chứ.

"Giám đốc Lữ, xong việc tới phòng của ta, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi."

Văn phòng trống trải.

Chắc Từ Thi đang đi học rồi, cũng không tới đây, hai người ngồi trên ghế salon, Lục Dương đem ý tưởng ngày hôm qua nói ra.

"Trường học của ta sắp tổ chức lễ hội mùa xuân rồi, ta cảm thấy đây là một cơ hội thích hợp để quảng bá, dù sao đối tượng của chúng ta đều là các sinh viên, người trẻ tuổi, chúng ta có thể tài trợ bằng tiền, đồ dùng cho bọn họ, dù sao trường học cũng có đến hai ba vạn sinh viên..."

Lữ Tiểu Vũ suy nghĩ một chút.

"Ta cảm thấy không có vấn đề gì."

Lục Dương tiếp tục nói: "Kỳ thật chúng ta không cần phải tài trợ quá nhiều, khoản một vạn tệ đã đủ sài rồi, lại tài trợ miễn phí áo thi đấu cho vận động viên, phía trên áo thì in logo của công ty chúng ta."

Lữ Tiểu Vũ gật đầu.

"Mặt khác." Thấy nàng ta không có ý kiến, Lục Dương nói tiếp: "Ngươi cũng thử nghe ngóng xem, xem có trường học nào tổ chức lễ hội không, rồi chúng ta sẽ chọn bảy tám cái trường đại học để tài trợ, những thứ khác không phải nói, ít nhất phải làm sinh viên trong thành phố Lục Thành biết đến cái tên nền tảng của chúng ta."

Lữ Tiểu Vũ cảm thấy đề nghị của Lục Dương không tệ, nàng gật đầu nói :"Ta sẽ mau chóng thống kê."

"Còn nữa, lúc tài trợ cho trường học của ta, ngươi liên hệ với hội học sinh Trần Thu Nguyệt là được rồi, đừng liên hệ với người khác." Lục Dương thêm vào một câu.

Sắc mặt của Lữ Tiểu Vũ trở nên cổ quái, nhìn từ dưới lên trên Lục Dương.

"Ngươi không nên hiểu lầm, nàng là bạn học của ta, hơn nữa gần đây đang cùng người khác đánh cuộc, dù sao thì phù sa không chảy ruộng ngoài." Lục Dương ngượng ngùng cười cười.

"Giấu đầu hở đuôi."

Lữ Tiểu Vũ khinh bỉ liếc nhìn Lục Dương một phen, rồi đứng dậy đi ra văn phòng.

Đối với tính cách của Tiểu Vũ, Lục Dương cũng không thèm để ý, chỉ cần nàng có thể làm việc cho tốt, tôn trọng hắn hay không cũng không sao cả.

Lần trước công ty mới tuyển nhân viên mới nên số lượng công việc cần an bài rất nhiều, Lữ Tiểu Vũ lại quản lý nhiều như vậy, áp lực của nàng cũng không hề nhỏ, nên thông cảm được thì thông cảm thôi.

Đem chuyện này an bài xong xuôi, còn lại Lục Dương liền mặc kệ, hắn chỉ đưa ra ý kiến thôi, còn thực hành thế nào thì còn xem bản lĩnh của Lữ Tiểu Vũ ra sao.

Bật máy tính lên.

Lục Dương dùng nửa giờ đem bản kế hoạch ngày hôm qua hoàn thành, sau đó gửi tới QQ của Trần Thu Nguyệt.

Nghỉ ngơi một chút, Lục Dương nhìn Weibo.

Tác giả Lục Dương (Viên Lộc) đã đột phá hai vạn năm lượt theo dõi, so với dự đoán ban đầu của hắn thì nhiều hơn gấp đôi, lúc này Weibo không giống lúc sau, số lượng người dùng có hạn, hắn có nhiều lượt theo dõi như vậy đã coi như không tệ rồi.

Ít nhất là hiện tại trong nhóm tác giả, số lượng tác giả có nhiều follow hơn hắn hình như chẳng có mấy người.

Vốn Lục Dương còn tính tối nay thông báo sách mới, bất quá nhìn số lượng theo dõi nhiều như vậy, hắn cũng không cầu giờ làm gì, trực tiếp đăng tải thông tin sách mới lên.

Hơn nữa còn ước định sách mới sẽ ra mắt vào ngày mùng một tháng bốn.

Hoạt động giúp thưởng quả táo cũng được bắt đầu.

Những thứ này Lục Dương giao cho Trương Hoa đi làm, nên sự tình phía sau không cần hắn quan tâm, người nào trúng thưởng thì sẽ được công ty gửi quà tặng qua, chút tiến ấy cũng không thấm vào đâu cả.

Không cần đợi quá lâu, phía dưới bài viết đã có không ít lượt bình luận, chủ yếu là khen ngợi.

Nhìn đơn giản một chút, đều là độc giả cổ vũ, Lục Dương đọc một hồi, rồi đống lại websites, tiếp tục viết tiếp Tu Chân Trở Về, tháng tư sẽ ra sách mới rồi, hắn nhất định phải hoàn thành Tu Chân Trở Về trước mới được.

Về phần làm hai quyển tiểu thuyết? Lục Dương chưa bao giờ nghĩ tới, loại chuyện tự mình chuốc lấy nhục này, ngoài trừ quá thiếu tiền ra, có tác giả nào mà nguyện ý đi làm đâu.

Ở đâu đó trên diễn đàn văn học mang.

Có người đem bài đăng của Lục Dương trên Weibo đăng lên, phía dưới có rất nhiều bình luận sôi nổi.

"Không nghĩ tới Lộc Thần lần này lại viết thể loại tiên hiệp."

"Lúc trước không phải có người nói..Lộc Thần cùng Ngư Nhân tranh đoạt đệ nhất nhân thể loại đô thị sao? Sách mới của Ngư Nhân đại thúc là Hoa Hậu Giảng Đường Luôn Bên Người, còn Lộc Thần lại thể loại mới, Lộc Thần sợ sao?"

"Trên lầu nói gì vậy, ngươi gặp Lộc Thần rồi à, Lộc Thần có khi nào sợ qua chưa?"

"Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, bon hắn mà tranh đoạt vị trí thứ nhất thể loại đô thị, thì ta làm sao bây giờ? Hơn nữa, Lộc Thần cũng chưa bao giờ nói mình sẽ đi tranh đoạt vị trí thứ nhất cả."

"Đáng tiếc bộ Thanh Xuân Bên Cạnh Nhà Ta đã bị phong sát, lần này Lộc Thần chuyển thể loại cũng không tệ, dù sao viết đô thị cũng quá nguy hiểm."

---

Thượng Hải, văn phòng Qidian.

Tổng biên tập Đại Hùng từ trong nhóm chát biết được tin này, hắn vội vàng đi tìm lão Vương, có chút giật mình hỏi: "Lục Dương muốn viết tiên hiệp, cậu biết rồi sao?"

"Biết rồi Hùng ca."

Lão Vương bình tĩnh trả lời.

Đại Hùng có chút vội vàng, nói: "Lục Dương đang tuổi trẻ khí thịnh, sao ngươi lại không ngăn cản hắn mà còn ở cùng một chỗ làm bậy, ngươi sao không khuyên hắn viết tiếp thể loại đô thị đi, dù sao hắn cũng có một quyển Tu Chân Trở Về nổi tiếng, viết tiếp thể loại Đô Thị khẳng định sẽ bạo hỏa, còn chạy đi viết thể loại Tiên Hiệp làm gì không biết."

Lão Vương cười nói: "Hùng ca, làm sao anh biết em chưa khuyên qua?"

"Hắn không nghe lời cậu nói sao?"

"Cũng không phải vậy, cậu ấy gửi đại cương cùng chương đầu sách mới qua cho em xem rồi, nên em đã bị hắn thuyết phục." Lão Vương lại ở trên máy tính bấm bấm, nói rA: "Em đã gửi chương mới cho anh, chính anh tự xem một chút, em có một loại cảm giác, hoàn thành tác phẩm này, Lục Dương sẽ tấn cấp đại thần bạch kim."

"Tự tin như vậy sao?" Đại Hùng tỏ ra hết sức kinh ngạc, nhìn lão Vương bộ dạng tư tin như vậy, hắn trở lại văn phòng mở ra file nhìn nhìn.

Sau khi đọc xong, hắn không biết nói gì, chỉ âm thầm nhẹ gật đầu.

---