Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 217: Cuộc Gọi Ngoài Ý Muốn (1)




Ba người Trần Thu Nguyệt ăn cơm xong trở về ký túc xá.

Lên lầu ba.

Hứa Dung Dung nhìn hướng phòng mình, nói ra: "Ba người chúng ta đi ăn cơm, không kêu Từ Thi đi theo, cũng không biết nàng đã ăn chưa nữa."

"Ngươi không cần quan tâm, nàng cùng Lục Dương một chỗ, khẳng định là đã ăn cơm rồi." Trần Thu Nguyệt khẳng định nói.

Thẩm Yên cũng nói: "Kỳ thật Từ Thi rất đáng thương, bộ dạng nàng ôn nhu yếu ớt, ta đối với nàng ấy cũng nhịn không được mà muốn bảo vệ, Từ Thi đến phòng chúng ta lâu như vậy, mà vẫn chưa thấy nàng cười qua lần nào."

"Có thể là trong nội tâm của nàng có sự tình gì đó, về sau chúng ta giúp đỡ nàng nhiều hơn là được."

Vừa nói chuyện, bọn họ đã đi tới phòng mình.

Trên cửa không có khóa, điều này nói rõ Từ Thi đã trở về, thời điểm bọn họ chuẩn bị mở cửa, vừa đúng lúc này, trong phòng ngủ truyền ra tiếng cười.

Ba ngươi bọn họ đều đứng hình.

"Có phải ta bị ảo giác hay không, vừa rồi ta nghe được tiếng cười của Từ Thi thì phải."

"Không phải đâu, ta cũng nghe được."

"Ta cũng thế."

Ba người bọn họ tỏ ra ngây ngốc, mới vừa rồi còn nói nửa năm chưa thấy Từ Thi cười, vậy mà bây giờ đã nghe được, không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì mà làm một người như Từ Thi có thể cười được.

Hay là Lục Dương đang...

Bất quá, không bao lâu, tiếng cười lại lần nữa truyền ra.

Sau đó lại là lần thứ ba.

...

Sắc mặt Hứa Dung Dung có chút kinh hoàng, hoảng sợ nói: "Có phải, có phải Từ Thi điên rồi không?"

Nói xong, nàng vội vã đẩy cửa bước vào.

Sau đó nhìn thấy Từ Thi đang ngồi trên giường mình, ôm laptop như đang đọc gì.

"Từ Thi, ngươi không sao chứ?"

Hứa Dung Dung bước nhanh tới hỏi.

"Không có... không có việc gì."

Từ Thi ngẩng đầu nói ra.

"Vậy vừa rồi ngươi bị..."

"Bị gì?..."

"À, không có gì, ngươi đang làm gì đó."

Từ Thi chỉ vào laptop của mình, nói ra: "Ta đang đọc tiểu thuyết, vừa rồi Lục Dương giới thiệu cho ta một quyển tiểu thuyết, ta đọc qua, vô cùng thú vị.. "

Hóa ra là đang đọc tiểu thuyết.

Đám người Trần Thu Nguyệt liền yên lòng, thở dài một hơi, lại hiếu kỳ Từ Thi đang xem tiểu thuyết gì mà cười tươi đến như vậy.

Thẩm Yến cũng là một người thích đọc tiểu thuyết, hỏi: "Từ Thi, ngươi đọc tiểu thuyết gì mà cười nhiều như vậy."

"Cực Phẩm Gia Đinh a, nhân vật chính là Lâm Tam, là một tay da mặt vô cùng dày."

Từ Thi thành thật nói ra.

"Thế nhân vật nữ chính là ai?"

Trần Thu Nguyệt hỏi.

"Cái này..." Từ Thi nghĩ ngợi nửa ngày, sau đó nói ra: "Ta còn chưa biết..."

Mặc dù nàng cũng đã đọc mấy chương rồi, nhưng từ đầu đến cuối, nhiều nữ nhân xuất hiện như vậy, Từ Thi vẫn chưa biết nữ chính là ai cả.

"Quyển tiểu thuyết này ta cũng đã nghe nói, hình như rất nổi tiếng trong giới nam nhân, bất quá ta vẫn chưa có đọc." Thẩm Yên suy nghĩ một chút rồi nói, nàng cũng chỉ thích đọc ngôn tình mà thôi.

"Vậy ta cũng thử đọc xem."

Hứa Dung Dung hiếu kỳ, không biết nội dung tiểu thuyết thế nào, mà có thể làm cho Từ Thi cười vui vẻ đến vậy.

Trần Thu Nguyệt cũng lấy điện thoại ra tìm.

Sau đó toàn bộ buổi chiều, đều được dùng làm thời gian để bốn nữ sinh đọc tiểu thuyết, cũng may hôm nay là ngày đâu tiên nên cũng không có tiết học.

---

Vườn khởi nghiệp, tầng bảy.

Lục Dương cũng không biết chuyện xảy ra ở ký túc xá nữ, hắn vẫn còn ở trong phòng làm việc của mình nhìn chằm chằm vào máy tính, bất quá cũng không phải đang đọc tiểu thuyết mà là đang xem một ít tin tức trên mạng, trong đó còn có một tin tức hấp dẫn ánh mắt của hắn, sàn trao đổi BTC và bảng Anh chính thức ra mắt.

Điều này đại biểu điều gì, không cần nói cũng biết.

Kênh trao đổi tiền ảo đã được đả thông, điều này vô cùng phi thường có lợi, năm 2011, BTC tăng giá cao cũng vì điều này.

Nhìn biểu đồ của đồng tiền ảo Bitcoin, chỉ vẹn vẹn một buổi, giá trị đã tăng đến hơn sáu mươi phần trăm, hơn nữa nhìn xu thế bây giờ, căn bản không có ý định dừng lại, thời điểm này rất nhiều người đặt lệnh mua, rất ít người bán ra.

Thu lưới chưa?

Thời điểm này so với dự định của Lục Dương hơi sớm một tí.

Lục Dương mỉm cười, tắt đi website, sau đó hắn mở file dàn ý kịch bản ra, lại mở một file khác, chính thức bắt đầu viết nội dung kịch bản chi tiết của Guns and Roses.

1)Ban ngày, Bối cảnh: đại sảnh giáo đường, nhân vật: cha sứ, tuổi trung niên...

2)Ban ngày, Bối cảnh: phòng khách giáo đường, nhân vật: cha sứ, tên: Tiểu Đông Bắc...

...

Viết viết.

Lục Dương tập trung vào viết kịch bản quên đi thời gian trôi qua.

Thời điểm hắn phục hồi tinh thân, phát hiện mình đã viết được năm nghìn chữ, đây cũng không phải viết tiểu thuyết, Lục Dương phải miêu ta chi tiết từng phân cảnh trong phim, mỗi nhân vật, lời thoại, đều phải cân nhắc đi cân nhắc lại, phải để lời nói đó phù hợp với nhân vật, cũng phù hợp với bối cảnh, dù sao, có mấy lời thoại, nếu nói ra phải phù hợp với bối cảnh, niên đại, nhiều câu nói sẽ có ẩn ý này nếu đứng ở nơi này, có ý nghĩa khác nếu ở bối cảnh khác.

Lục Dương nhìn lại, thấy hiệu suất làm việc của mình rất đáng sợ.

Hắn có chút hoài nghi, cái này có phải phúc lợi do mình được trọng sinh hay không, giống như ở trong tiểu thuyết hay nói, bản thân được trọng sinh trở về thì tinh lực vượt quá người bình thường, nếu không phải như vậy thì vì sao Lục Dương lại có thể dễ dàng tập trung tinh thần, nghiêm túc làm việc như thế.

Lục Dương xoa đầu, không nghĩ nữa, dù sao nếu có thể dễ dàng tiến vào cảm giác tập trung như vậy, cũng là một việc tốt, cho dù hắn có đổi nghề chuyển sang nghiên cứu khoa học, cũng có thể làm chơi ăn thật a.

Đọc lại mấy lần nội dung kịch bản, cũng không tệ lắm.

Lời thoại rất tinh tế, cũng không cần chỉnh sửa làm gì.

Hắn cũng không viết tiếp đoạn đằng sau, mà sửa lại mấy lỗi chính tả, rồi đem dàn ý kịch bản, cùng nội dung năm nghìn chữ đóng gói lại, gửi đến email của lão sư mình.

Sau đó hắn cầm lấy điện thoại, mở điện thoại lên.

Vừa rồi để có thể tập trung vào công việc, nên hắn đã tắt máy.

Lục Dương cầm lên nhìn nhìn, phát hiện có một số lạ gọi tới, cách đây cũng không lâu, hắn cũng không để ý, cầm máy gọi cho Y Sung, Lục Dương nói ra: "Lão sư, em đã làm xong dàn ý kịch bản, còn viết được năm nghìn chữ nội dung kịch bản, thầy đọc xong nếu có gì cần sửa có thể gọi cho em."

"Nhanh như vậy sao?"

Y Sung có chút giật mình, ông cho hắn nửa tháng, không nghĩ tới mới có một tuần mà đã làm xong rồi.

Không chỉ viết xong dàn ý kịch bản, vậy mà hắn còn viết thêm cả nội dung kịch bản nữa, thời gian ngắn như vậy, không biết chất lượng có được không.

Sau khi cúp điện thoại.

Y Sung mở ra email của mình nhìn nhìn.

Nhìn xong dàn ý của kịch bản, trên mặt Y Sung lộ ra thần sắc vui mừng.

Vốn ông còn đưa cho Lục Dương một dàn ý của mình để thăm khảo, vậy mà lúc này đọc, thấy Lục Dương không hề lấy chút gì dàn ý của ông cả, vậy mà hắn vẫn có thể viết vô cùng trôi chay, từ nội dung cốt truyện cho đến kết phim đều được giới thiệu một lần, trong đó có vài tình tiết phức tạp, đều được Lục Dương viết ra rành mạch.

"Thực sự nhìn không giống như một người mới bước vào nghề."

Y Sung nói ra bình luận của mình, đối với những thứ này, ông chỉ có thể dùng hai từ ' thiên tài' để giải thích.

Thân làm một giáo sư ở một trường đại học nổi tiếng, năng lực phân biệt của ông vẫn còn rất lợi hại, một kịch bản có hay hay dở, ông liếc qua một cái sẽ biết, dàn ý của Lục Dương trên cơ bản được ông đánh giá ưu tú, trong đó có rất nhiều điểm nội bật, cho dù là ông đi nữa, cũng không thể nghĩ ra được.

Y Sung lại hình một chút nội dung kịch bản.

Chỉ có năm nghìn chữ thôi, rất nhanh ông đã đọc xong rồi.

"Hahaha."

Y Sung tỏ ra vui vẻ.

Chỉ cần bên nhà làm phim có tí trình độ, thì kịch bản của Lục Dương chả có chỗ gì để chê cả, cái Lục Dương còn thua với các biên kịch khác, có lẽ chỉ là danh khí mà thôi.

Tên đồ đệ này, ông thu quả thật đáng giá.

Y Sung cảm giác mình đã nhặt được tiện nghi.