Lữ Tiểu Vũ suy nghĩ một chút: "Làm người không tệ, không chuyên quyền độc đoán, nghe theo đề nghị, chỉ dùng người mình quen, cũng không có gì
lên mặt, hai người các ngươi hợp tác, có lẽ sẽ có một kết cục tốt."
"Như vậy a, ta còn tưởng ngươi xem trọng người ta." Lục Dương cười cười.
Lữ Tiểu Vũ trừng mắt nhìn Lục Dương.
"Ăn nói linh tinh, niên kỷ của hắn lớn như vậy rồi, chỉ có quỷ tài mới vừa ý hắn!"
"Đồng học Tiểu Vũ, ngươi nói nhẹ nhàng a, người ta mới hơn ba mươi tuổi, cũng không phải lớn lắm? Hắn chính là người thừa kế tập đoàn 91 đấy, là phú nhị đại hàng thật giá thật, nếu tìm bạn đời trăm năm, đoán không chừng người xếp hàng có thể dài từ Tinh Thành đến Lục Thành."
"Vậy thì thế nào, vẫn là lớn tuổi."
Lữ Tiểu Vũ hừ một tiếng.
"Ài." Cẩn thận đánh giá Lữ Tiểu Vũ một hồi, Lục Dương thở dài, nói ra: "Đồng học Tiểu Vũ, ta biết ngươi xem trọng ta, nhưng ngươi cũng biết, ta có bạn gái rồi, khả năng thành đôi của chúng ta rất thấp, hận không thể gặp nhau lúc một mình a."
"A."
Lời vừa dứt.
Lục Dương kêu lên một tiếng, nâng lên cánh tay nhìn qua, trên cánh tay xuất hiện hàm răng chỉnh tề của Lữ Tiểu Vũ, hắn cả giận nói: "Lữ Tiểu Vũ, ngươi cầm tinh con chó có phải không hã?"
"Chó đấy thì sao? Nếu ngươi còn dám ăn nói linh tinh, ta.....ta..."Nửa này, cũng không biết ta cái gì, Lữ Tiểu Vũ quay đầu không thèm để ý đến Lục Dương, một lát không nghe thấy âm thanh, trong lòng Lữ Tiểu Vũ lại có chút hoảng sợ bất an, biểu hiện vừa rồi, có phải hơi có chút thái quá rồi không.
Không đúng, không đúng....
Nhất định là do gia hỏa này quá đáng trước, đem tất cả công việc đổ lên đầu người ta, vì vậy trong lúc nhất thời mới không nhịn được.
Trong lòng Lữ Tiểu Vũ tự tìm cho mình cái cớ.
Xe vẫn như trước vững vàng di chuyển, Lâm Nhị Hổ là một tài xế hợp cách, ghế sau xảy ra chuyện gì, hắn giống như không nghe không thấy gì cả...Lục Dương bị cắn một cái, cũng trung thực hơn nhiều, nhìn nhìn dấu răng trên tay của mình, hắn đem tay áo giật giật xuống, tránh để tí nữa người ta hỏi lại không biết giải thích ra sao...Chỉ chốc lát, xe dừng lại, đã đến nơi, chiếc Bentley của Lương Vân Hải cũng đỗ lại...
Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ cùng nhau xuống xe, Lương Vân Hải ở phía trước chờ đợi, cùng hắn một chỗ, còn có một nam tử trẻ tuổi hơn ba mươi, đợi đến khi thấy Lục Dương đi tới.
Lương Vân Hải giới thiệu nói: "Lục tổng, đây là bằng hữu của ta, Lý Kim Hạo, phó tổng giám đốc tập đoàn Tưởng Niệm...Kim Hạo, đây là Lục tổng mà ta nhắc đến lúc trước, người sáng lập CCilicili, chủ tịch tập đoàn Sơn Hải, đây là người đồng sáng lập, Giám đốc Lữ Tiểu Vũ...."
"Xin chào, các ngươi manh khỏe."
Lý Kim Hạo chủ động tiến lên, cùng Lục Dương bắt tay.
"Lý tổng, ngươi mạnh khỏe."
Lương Vân Hải nói đến cái tên này, Lục Dương cũng chắc chắn suy đoán mình rồi, họ Lý, hơn ba mươi tuổi làm phó tổng giảm đốc, xem chừng đây là một trong những người thừa kế của tập đoàn Tưởng Niệm rồi.
Thật đúng là vòng tròn nào cũng có mà.
Một người ở Tinh Thành, một người ở Lục Thành, không nghĩ tới bộ dáng hình như cùng Lương Vân Hải rất quen thuộc.
Lý Kim Hạo hết sức khách khí, phân biệt cùng Lục Dương với Lữ Tiểu Vũ nắm tay, mới lên tiếng: "Đã sớm nghe nói tới đại danh của Lục tổng, nhưng một mực không có cơ hội gặp mặt, hôm nay nhờ có tiểu Lương tổng, cuồi cùng cũng thực hiện được ước muốn rồi...Chúng ta đi vào trước, ta đã chuẩn bị xong trà để chiêu đã khách quý."
"Mời."
Địa phương đỗ xe là một mảnh cỏ xanh, trống rỗng không có ai, từ xa xa có thể nhìn thấy mấy lá cơ bà mau, đây hẳn là một sân Golf đi.
Bên ngoài mấy trăm mét, có một tòa đình xây theo kiến trúc phương Tây.
Cũng là mục đích của bọn hắn.
Tiến vào phòng.
Lý Kim Hạo lên tiếng, mấy nữ tử ăn mặc mát mẻ, bưng lên nước trà, dâng cho mỗi người một ly, Lữ Tiểu Vũ quan sát Lục Dương, thấy lão bản bất vi sở động, trong lòng đối với lão bản đánh giá cao hơn vài phần.
Bất quá, nếu để cho nàng biết rõ, nguyên nhân sở dĩ Lục Dương bất vi sơ động là do hắn gặp quá nhiều mỹ nữ nên xuất hiện kháng tính, đối với loại nữ nhân bên ngoài khảm vàng khảm bạc bên trong lại rỗng ruột, hắn cũng không có cảm tình gì, đoán chừng cũng sẽ không xuất hiện suy nghĩ linh tinh.
"Trà búp Minh Tiền Mao Tiên, không tệ."
Thưởng thức một ngụm, Lục Dương nói ra.
Lá trà rất dễ nhân biết, loại trà nước xanh biếc còn có vài cọng sừng nhọn thì chỉ có một loại, chính là Mao Tiêm Thân Thành, hơn nữa, cảm giác khi uống vào rất sướng miệng, chỉ có lá trà hái vào sáng sớm mới có cảm giác này.
"Lục tổng thật lợi hại, phẩm một chút liền nhận ra, đây chính là Mao Tiêm đỉnh cấp đầu năm nay, ta cũng từ một chỗ người quen mới mua được, Lục tổng nếu ưa thích, ta có thể đưa tặng..."
Lý Kim Hạo cũng không biết Lục Dương chính là người Thân Thành.
Lục Dương cười cười: "Không làm phiền Lý tổng rồi, trà này ta cũng có một chút, đủ uống hết năm nay."
"Hặc hặc, nguyên lai Lục tổng cũng ưa thích Mao Tiêm, khó trách....Bất quá loại trà đỉnh cấp trà búp Minh Tiền này vô cùng khó mua, nghe nói chỉ trồng vài mẫu, một lần hái cũng chỉ được một hai cân lá trà, số lượng hết sức có hạn...Lục tổng nếu cảm thấy uống không tệ, ta đây có phương thức liên lạc, có thể sớm đặt hàng."
Lý Kim Hạo từ trong ngăn kéo tìm một hồi, lấy ra một tấm danh thiếp, đặt ở trước mặt Lục Dương, Lục Dương nhìn nhìn, nhìn thấy tên trên tấm danh thiếp không khỏi cười cười.
Trên danh thiếp viết, chính là tập đoàn sản xuất lá trà ở Thân Thành, chủ tịch, Lâm Nghệ Hồng.....
Đây không phải là ngươi quen cũ của Lục Dương sao.
Bất quá hắn cũng không nói ra, khách khí nhận lấy danh thiếp để vào trong túi, còn nói một tiếng cảm tạ.
Lại uống ngụm trà.
Lần này hắn cố ý phẩm nhiều hơn, mùi vị không khác gì loại Mao Tiêm nghìn tệ một cân, cái gì mà cực phẩm, chỉ trồng vài mẫu, Lục Dương vô cùng hoài nghi, gia hỏa này, có phải bị Lâm Nghệ Hồng lừa cho một vố rồi không.
Nhưng chuyện này hoàn toàn không cần phải đi vạch trần.
Kẻ có tiền, không quan tâm đến chút tiền này, thứ bọn họ muốn là sự 'đẳng cấp'.
Hàn huyên một hồi, lại nói đến chuyện kinh doanh.
Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Lý tổng muốn cùng sàn thương mại điện tử chúng ta hợp tác?"
"Đúng vậy a, ta thấy sàn thương mại điện tử của CCilicili hình như chưa có loại sản phẩm giống như công ty ta, ta biết rõ CC đối với chất lượng hàng hóa thì yêu cầu vô cùng cao, nhưng phóng nhãn toàn bộ trung châu, thậm chí cả nước, đồ ăn đông lạnh của tập đoàn Tưởng Niệm chúng ta có thể nói là tốt nhất cả nước."
Nhắc đến chuyện này, Lý Kim Hạo không chút nào khiêm tốn.
"Công ty chúng ta, đều là giao hàng trực tiếp đến tay người tiêu dùng, phía sản xuất phải đưa hàng hóa về kho hàng chúng tôi chỉ định, trải qua kiểm nghiệm, mới có thể đưa lên sàn tiêu thụ."
Lữ Tiểu Vũ nói ra.
Lúc nói chuyện làm ăn, Lục Dương liền không nói gì cả, giao cho Lữ Tiểu Vũ xử lý.
"Nhưng hiện tại tất cả kho hàng lớn của chúng tôi đang thiếu khuyết kho giữ lạnh, chỉ sợ không dễ bảo quản."
"Chuyện này không thành vấn đề, vấn đề kho lạnh chúng ta có thể tự mình giải quyết..."Lý Kim Hạo không thèm để ý chút nào: "Chỉ cần sản phẩm có thể lên sàn của CCilicili tiêu thụ, những thứ khác công ty chúng ta liền giải quyết, chúng tôi sẽ hỗ trợ quý công ty xây dựng kho lạnh, nhưng kho lạnh này chỉ được bảo quản hàng hóa của chúng ta."
Lời tuy như thế.
Nhưng thật sự bảo quản hàng hóa gì, còn không phải do CCilicili tự mình quyết định sao.
"Đã như vậy, liền không thành vấn đề...."
Lữ Tiểu Vũ gật đầu.
Có công ty người ta hỗ trợ xây dựng kho lạnh, chuyện tốt như vậy không cần phải cự tuyệt, huống hồ, vô luận là nhãn hiệu hay chất lượng, hành hóa của Tập đoàn Tưởng Niệm hoàn toàn phù hợp với sàn thương mại điện tử CCilicili.
Song phương ăn nhịp với nhau.
Bên phía Lý Kim Hạo tỏ vẻ, sẽ mau chóng gặp mặt CCilicili để bàn bạc điều khoản chi tiết, sau đó hỗ trợ xây dựng kho lạnh, một khi hoàn thành, liền đem hành hóa đưa vào trong đó, sau đó sàn thương mại điện tử CC sẽ đưa hàng hóa của Tưởng Niệm lên mạng.
Về phần trích phần trăm, tự nhiên giống với mấy nền tảng khác, một phần cũng không thiếu.
Nói chuyện làm ăn xong.
Lương Vân Hải đứng dậy, nhìn sân đánh Golf ngoài cửa sổ thủy tinh, nói ra: "Đã ngồi nửa ngày rồi, còn không phải băng ra hoạt động một chút.."
"Lục tổng, có muốn thử một chút hay không?"
Lý Kim Hạo cũng nói.
"Ta muốn về nhà..."
Lục Dương có chút im lặng.
Nhưng biểu hiện ra ngoài vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Được, chơi một chút đi."
Lữ Tiểu Vũ ở một bên vụng trộm cười cười, bộ dạng này, rõ ràng có chút hả hê khi người khác gặp họa....