Sau khi thay đồ xong thì hai chị em bắt đầu xuất phát. Điểm đến của họ là một khu phố ẩm thực nổi tiếng trong thành phố, hay nói thẳng ra là chợ đêm. Đây là nơi tụ tập của những thanh thiếu niên nam nữ nổi loạn hoặc là đầu gấu. Nhưng đổi lại nơi này có rất nhiều món ăn ngon và sạch sẽ.
Khu phố này mang đậm ẩm thực trung hoa nên khi vừa mới bước vào thì ai cũng phải ngạc nhiên vì sự cổ kính của nó. Hứa Khuynh Thành cũng không phải là ngoại lệ.
Trời ơi! Cô si mê cái kiến trúc cổ trang này quá đi. Với một con người đơn giản nhưng lại dễ dàng đổ gục trước cái đẹp ngư Hứa Khuynh Thành thì bảo cô ngừng khen ngợi là điều không thể.
Được rồi, ngắm cảnh cậy là đủ rồi! Giờ thì đến giờ lấp đầy cái bao tử đang trống không này rồi đó.
Chu choa nhìn ở đây có bao nhiêu món ngon này, đúng là khiến người ta phát thèm mà. Nhưng cô khá lo cho em trai của mình. Hứa Khải Thiên đã sống ở Mỹ từ năm 4 tuổi nên sẽ có sự khác biệt lớn về khẩu vị mà đồ ăn trong nước đa phần đều là món cay tê tái và nhiều dầu mỡ nên sẽ khá khó để hoà nhập.
- Em có muốn đến quầy đồ ăn của Mỹ không?
Như ngầm hiểu được chị mình đang muốn nói gì, Khải Thiên trả lời.
- Không cần đâu chị, chúng ta thử món kia được không ạ? Em thấy nó có vẻ khá ngon.
Chưa để cô đáp lại thì cậu đã kéo chị mình đến quầy đồ ăn đằng kia và lập tự gọi mộ phần đem đi. Nhìn màu đỏ chót của ớt tới từ món ăn làm Hứa Khuynh Thành không khỏi rùng mình. Em trai cô thực sự có thể ăn được nó sao? Nhỡ đâu nó không chịu được mùi vị rồi nhập viện thì sao?
Khác với sự lo âu của cô thì Khải Thiên có vẻ bình thản. Cậu cầm lấy một que xiên rồi ăn thử một miếng thật to. Thấy em trai làm vậy thì Hứa Khuynh Thành cũng hoảng lắm, ít nhất cũng nên ăn từ từ thôi chứ.
- Nó thế nào?
- Vị của nó bình thường mà chị mà nó còn khá ngon ấy.
Thật luôn á?????? Em trai cô có lẽ đã tập ăn ớt khi ở bên Mỹ chăng nên nó mới thích ứng tốt ngư vậy? Ừ chắc chắn là vậy rồi! Ừ! Chắc chắn rồi!
Không để ý đến vấn đề này nhiều, Hứa Khuynh Thành cùng Hứa Khải Thiên dạo khắp phố. Khoảng thời gian đó thật vui vẻ làm sao!
Nhưng...
Một vấn đề rất lớn đã xảy ra.
Đó là Hứa Khuynh Thành bị lạc đường rồi.
Theo ký ức của cô thì lúc nãy hội chợ có thoing báo một nam diễn viên kiêm ca sĩ nổi tiếng đến khu phố này chơi và sẽ ký tặng cho fans ở đây. Ngay lấp tức đám người ở đâu không biết ùn ùn kéo đến khiến cho hai chị em cô bị tách mà đưa đẩy theo dòng người
U là trời! Một đứa con gái 22 tuổi như cô mà còn bị lạc đường. Nhục! Đúng là nhục nhã quá đi mà. Chuyện này nhấtđịnh không được để cho ai biết nếu không cô không thể ngóc đâu lên mất.
Mả kể ra thì con hẻm này cũng dài ghê nhỉ! Thôi tốt nhất nên ngồi chờ em trai tới đây thồi vì nếu gây sự thì cô sẽ đnahs mất hình tượng mất.
- Huhu... huhu....
' Hửm... là tiếng khóc sao?"
Tiếng khóc của ai đó phát ra từ trong con hẻm. Là giọng của một người phụ nữ. Có vẻ cô ấy gặp rắc rối gì rồi thì phải?
" Nhịn đi nào Hứa Khynh Thành! Mày không được manh động. Bình tĩnh nào! Đúng rồi hãy bình tĩnh nào!"
Tuy nhiên người ta nói khoi g sai, bản tính khó rời mà! Với sự hóng hớt cùng tò mò ăn sâu vào trong máu nên Hứa Khuynh Thành cẫn bất chấp tiến đến địa điểm xảy ra cuộc xung đột kia.
Hehe đến giờ làm anh hùng rùi!