Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới

Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới - Chương 88: Bữa tối với Tsunade




Đám người Senju Uchiha ngồi ở bên ngoài đang chờ đợi cuộc phẫu thuật diễn ra. Trong lúc này Orochimaru nhàn nhã tựa lưng vào tường của bệnh viện. Bộ dạng này khiến cho Senju Uchiha vô cùng tức giận. Phải biết hiện nay Orochimaru là ninja phản bội cấp S của làng Lá, bất cứ ninja nào thấy được cũng sẽ cầm ngay khổ vô đề phòng, công kích hoặc chạy vụt đi thông báo cho làng Lá. Vậy mà hiện giờ hắn nhàn nhã tựa vào tường sao khiến cho người không tức giận.

Cạch!

Cánh cửa phòng làm phẫu thuật lập tức mở cửa ra, Senju Tsunade trực tiếp lau mồ hôi đi ra ngoài. Thấy được Tsunade đi ra ngoài như vậy thì Naruto lập tức chạy đến. Hắn cực kỳ sốt sắng mà hỏi Tsunade: “Bà Tsunade, Sasuke, cậu ấy thế nào rồi?” Bàn tay nắm chặt lại, ánh mắt đầy chờ mong nhìn về phía Senju Tsunade.

Trên khuôn mặt Tsunade xuất hiện một nụ cười cực kỳ rạng rỡ đáp lại Naruto: “Thành công rồi! Cả hai đợt phẫu thuật của anh em họ đều thành công. Chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày có thể tháo băng vải ra được rồi. Giờ chỉ cần nghỉ ngơi và chờ đợi đến khi thích ứng đôi mắt mới là được.”

“Thật tốt quá!” Naruto lập tức nhảy cẫng lên giống như một đứa trẻ được nhận một món quà lớn vậy. Có lẽ với Naruto thì không có món quà nào lớn hơn món quá Sasuke đã trở lại.

Trong lúc này thì Shizune cũng đi ra khỏi căn phòng phẫu thuật. Naruto hiển nhiên không để ý đến Shizune, hắn trực tiếp chạy sộc vào trong căn phòng phẫu thuật. Thấy được thân hình vội vã của Naruto thì Shizune che miệng, vẻ mặt có chút hài hước mà nói: “Thằng bé này thật là...”

Bàn tay vuốt ngược mái tóc màu đen của mình, Senju Uchiha trực tiếp mỉm cười lên tiếng nói: “Cảm ơn em, Tsunade!” Thấy được vẻ mặt nghi hoặc của Tsunade nhìn về phía mình, Senju Uchiha bất đắc dĩ đưa tay lên sau đó cười khổ một tiếng: “Được rồi, anh đầu hàng được chứ. Chúng ta hãy trở về ăn tối sau đó em có thể hỏi bất cứ câu hỏi nào mà em muốn. Và anh chắc chắn sẽ đưa ra câu trả lời cho em cảm thấy thỏa mãn.”

Hiên nhiên thấy được bộ dạng này của Senju Uchiha thì Tsunade cũng không muốn làm khó hắn. Hai tay nàng trực tiếp chống eo, đôi môi đọ mọng hơi mím lại sau đó nói: “Được rồi! Ta muốn biết toàn bộ những việc ngươi đang làm.” Đầu Tsunade hơi nghiêng ra một bên, ánh mắt nàng giống như soi mói Senju Uchiha.

“Hà...” Senju Uchiha chỉ thở dài ra một hơi. Hắn quay đầu ra nhìn về phía Orochimaru mà nói: “Orochimaru, nếu không kiếm được chỗ nào ở vậy hãy nói với Shizune. Cô ấy có lẽ sẽ lo được cho ngươi điều này.” Vừa nói thì Senju Uchiha cũng vừa quay về phía Shizune mà nói: “Shizune, nếu như Orochimaru có điều kiện gì vậy thì làm phiền cô được không?”

Ánh mắt Shizune có chút lo lắng khi nhìn về phía Orochimaru. Một lúc sau thì nàng mới quay đầu nhìn về phía Senju Tsunade thì thấy được Tsunade mím môi đỏ mọng sau đó gật đầu ưm một cái. Lấy được sự đồng ý của Tsunade thì Shizune mới dám gật đầu một cái: “Vâng!”

Chớp nhẹ đôi mắt của mình vài cái, khóe miệng hai bên hơi cong lên, bộ dạng Senju Uchiha dường như rơi vào trạng thái hơi trầm tư. Hắn quay nhìn sang Orochimaru mà nói: “Việc chúng ta sẽ thảo luận vào ngày mai được chứ? Hiện giờ ta rất mệt mỏi, ta muốn về nhà nghỉ ngơi.”

Hai tay khoanh lại trước ngực, bộ dạng Orochimaru trở nên vô cùng lạnh lùng. Hắn phát ra âm thanh khàn khàn đáp lại Senju Uchiha: “Tùy tiện! Chỉ cần Uchiha nhớ rõ giao dịch của chúng ta là được. Chúng ta có thể bắt đầu giao dịch bất cứ khi nào Uchiha muốn...”

“Chậc!” Senju Uchiha trực tiếp tặc lưỡi một cái. Con mắt phải của hắn biến thành Mangekyou Sharingan vĩnh cửu. Một cái động màu đen trực tiếp xuất hiện ở trong không khí. Khi mà cái động màu đen xuật hiện trước mặt Uchiha thì hắn chỉ mỉm cười nhìn về phía Tsunade một cái rồi nói: “Ưu tiên nữ nhân đi trước!”

Đôi lông mày xinh đẹp của Tsunade nhăn lại một cái khi nhìn về phía Senju Uchiha. Tuy nhiên nàng vẫn đáp ứng Senju Uchiha trực tiếp đi về phía trước. Nàng cảm giác được giống như mình đi vào một cái động màu đen kịt không có bất cứ ánh sáng nào. Tuy nhiên khi đi được vài bước thì ánh sáng lung linh mờ ảo xuất hiện. Nhất thời Tsunade có vài phần kinh ngạc mở to con mắt khi nhìn về phía cảnh ở trước mặt.

Trong phòng bệnh đặc biệt...

Hai người Uchiha Sasuke và Uchiha Itachi được trực tiếp đưa trở lại phòng bệnh. Cả hai mặc một bộ đồ bệnh nhân màu trắng. Trên mắt đang được băng bó một tấm vải màu trắng. Hiển nhiên cuộc phẫu thuật do Tsunade thực hiện vô cùng hoàn mỹ. So với y thuật thì không có bất cứ ai có thể so sánh được với nàng.

Một thiếu nữ tóc đỏ rực trực tiếp ôm lấy Uchiha Sasuke, vẻ mặt vô cùng thích thú khi được ôm lấy Uchiha Sasuke, miệng gọi lên: “Sasuke... yêu quá cơ...”

Đứng bên phải Naruto không ai khác là thiếu nữ tóc hồng Haruno Sakura. Bàn tay Sakura đang nắm chặt lại, trên nắm đấm xuất hiện đầy gân vô cùng sắc bén. Nàng với vẻ mặt cực kỳ tức giận mở miệng quát lớn một tiếng: “Tóc đỏ biến thái còn không buông Sasuke ra!”

Hiển nhiên thiếu nữ tóc đỏ Uzumaki Karin không chịu yếu thế. Nàng lập tức nâng lên mắt kính của mình. Thiếu nữ tóc đỏ với một tay chống eo đồng thời chu cái miệng của mình ra mà phản bác: “Cô nói ai là tóc đỏ biến thái kia, hả đồ trán rô!”

Tất nhiên Sakura cũng không chịu yếu thế chút nào, hai tay chống eo trực tiếp dùng mặt đối mặt với thiếu nữ tóc đỏ Karin, nàng lập tức mở miệng đáp lại: “Cô nói ai trán rô hả, tóc đỏ biến thái!” Hai người lập tức rơi vào tình trạng đối đầu, hai mắt nhìn về phía nhau phát ra những tia lửa điện tóe lửa. Ánh mắt này thực sự giống như hai kẻ thù không đội trời chung.

Vẻ mặt Naruto xị lại khi thấy được hai thiếu nữ phản ứng như vậy, hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Sasuke có gì mà đám con gái đều thích vậy chứ? Tính cách rõ thối không ngửi nổi!” Âm thanh phát ra rõ ràng thấy được sự ghen tức trong lời nói của Naruto.

“Phu!” Ở giường bên cạnh của Sasuke phát ra tiếng cười nhỏ. Nhất thời đám người quay sang thì thấy được nụ cười này không ngờ lại phát ra từ miệng của Uchiha Itachi.

Uchiha Itachi mỉm cười sau đó lên tiếng nói: “Sasuke, xem ra em được các cô gái rất ưa thích đấy!”

Khuôn mặt của Uchiha Sasuke trong một lúc hơi đỏ nên. Tuy nhiên hắn rất nhanh lấy lại được vẻ bình tĩnh của mình. Khi mà khuôn mặt trở lại bình thường thì Uchiha Sasuke lập tức mở miệng quan tâm hỏi Uchiha Itachi: “Anh ơi, anh cảm giác được tốt hơn chưa?”

Trên khuôn mặt Uchiha Itachi xuất nụ cười vui vẻ và hạnh phúc, hắn lẳng lặng đáp lại lời của Uchiha Sasuke: “Cảm ơn em, Sasuke! Anh cảm giác tốt hơn rồi. Đôi mắt của anh đã khá hơn rất nhiều. Anh cảm nhận được thị lực của anh đang dần dần khôi phục. Em cảm giác thế nào, Sasuke?” Bàn tay nhẹ nhàng sờ lên vải trắng của mình, Uchiha Itachi mở miệng nói, trong giọng nói hắn ẩn chứa sự thân thiết.

“Hoàn hảo!?” Bàn tay của Uchiha Sasuke sờ sờ lên mắt của mình. Hắn mỉm cười đáp lại: “Em có thể cảm nhận được sức mạnh của Mangekyou Sharingan vĩnh cửu đang tràn ngập, dâng trào trong em. Em có thể cảm nhận được em đang mạnh dần lên.”

Naruto nghe được những lời này thì tức giận quát lớn một tiếng, ngón tay chỉ thẳng về phía Uchiha Sasuke mà nói: “Sasuke thối tha! Có cái gì đáng để tự hào chứ. Chẳng qua một đôi mắt mà thôi. Dù cậu có được đôi mắt này tôi cũng sẽ đem cậu đánh bại.”

“Tên bét lớp...” Uchiha Sasuke bình thản mở miệng nói: “Ngươi đang ganh tị với ta!?”

“Hừ...” Hai tay Uzumaki Naruto khoanh lại trước ngực, đôi môi bĩu ra, hắn lên tiếng nói: “Có gì ghê gớm chứ!?” Trong lòng tràn ngập sự ghen tuông đối với đôi mắt của Uchiha Sasuke đang có.

Uchiha Itachi lắc lắc đầu sau đó lên tiếng khuyên nhủ Uchiha Sasuke: “Sasuke, em không nên phụ thuộc quá nhiều vào đôi mắt Sharingan của gia tộc chúng ta. Mặc dù sự tồn tại của Sharingan khiến cho thực lực gia tộc chúng ta tăng mạnh nhưng chính nó đã mang tới sự bất hạnh cho gia tộc chúng ta...” Nói đến đây Itachi thở dài: “Gia tộc chúng ta đã có một khoảng thời gian cực kỳ đen tối. Để đạt được con mắt cao cấp hơn, tộc chúng ta đã tự giết lẫn nhau...”

“Cái gì!?” Nghe được lời của Uchiha Itachi nói thì cả ba người Naruto, Sakura và Karin đều có vài phần kinh ngạc mà hô lên.

Vẻ mặt Naruto ra vẻ cực kỳ nghi hoặc mà hỏi lại: “Anh Itachi, anh nói tự giết lẫn nhau là sao?”

Uchiha Itachi lẳng lặng lắc đầu, hắn thở dài ra một hơi sau đó nói ra, trong giọng nói mang theo chút buồn phiền. Hắn đáp lại câu hỏi của Naruto: “Đây cũng không phải việc vẻ vang gì từ gia tộc Uchiha chúng ta...” Nói đến đây Uchiha Itachi ngừng lại cũng không có tiếp ý định để nói.

“Là sao, anh Itachi!?” Vẻ mặt Naruto tỏ ra ngu ngốc khi nghe được những lời này.

Cốp!

“Ui da!” Cảm giác được từ trên đầu của mình chuyến đến vô cùng đau đớn. Trên đỉnh đầu lập tức xuất hiện một cục u to tướng. Naruto lập tức đưa tay lên sờ sờ đầu của mình. Vẻ mặt của cậu mếu máo nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh hỏi: “Sakura, sao cậu lại đánh mình?”

“Ai bảo cậu hỏi những điều không nên hỏi!?” Bàn tay Sakura nắm chặt lại, vẻ mặt có vài phần khó chịu khi nhìn về phía Naruto.

Nghe được lời này thì vẻ mặt Naruto có vẻ oán trách lên tiếng hỏi: “Nhưng cũng không cần phải đánh mình như vậy a?”

“Im ngay!” Sakura lập tức lên tiếng dọa nạt Uzumaki Naruto. Nhất thời Naruto co quắp người về phía sau.
...

Tsunade nhất thời mở lớn đôi mắt nhìn về phía khung cảnh thơ mộng. Ở trước mặt nàng một bàn ăn cực kỳ thịnh soạn xuất hiện trước mặt nàng. Một Senju Uchiha khác đang ở trên bàn sửa soạn bữa ăn. Khi mà thấy được hai người tiến ra từ cái động màu đen thì hắn chỉ xuất hiện một nụ cười. Hắn mặc một bộ y phục của nam hầu phục vụ trong những gia đình quý tộc.

Một bàn tay ở sau lưng chạm vào vai của nàng, một âm thanh nhẹ nhàng phát ra bên tai của Tsunade: “Tsunade, em thật đẹp! Mấy ngay nay anh thực sự rất nhớ em! Tsunade, hãy ăn tối cùng anh được chứ?”

Tsunade có chút ngơ ngác một chút nhìn về phía cảnh này. Khi mà bàn tay của Senju Uchiha đưa ra cầm lấy tay nàng, hắn muốn kéo tay nàng về phía bàn ăn thì Tsunade giật mình tỉnh lại. Nàng lập tức phản bác hắn một câu: “Ngớ ngẩn!”

Senju Uchiha chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, ngón tay chỏ đưa lên gãi gãi huyệt thái dương. Hắn cũng không để câu nói của Tsunade vào trong tai. Hắn bước về phía một chiếc ghế sau đó kéo ghế ra, bàn tay chìa ra rõ ràng đang mời Tsunade. Trên mặt hắn xuất hiện nụ cười giống như thái dường đồng thời lại mang theo vài phần kiêu ngạo: “Không phải em có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh sao?”

Chống đối với Senju Uchiha thì Tsunade trực tiếp giơ thẳng bàn chân lên cao để hở cả ra bắp chân của nàng. Hiển nhiên dáng đi của nàng vô cùng thô lỗ. Thấy hình dáng này thì Senju Uchiha chỉ mỉm cười nhẹ nhàng một cái. Tsunade trực tiếp ngồi phịch xuống đất.

Trong lòng Senju Uchiha quả thực có chút cảm giác kỳ quái. Hắn thực sự thích những hành động này của Tsunade. Tính cách nàng chính là như vậy. Mặc dù bất nhã nhưng quả thực chính là chân thực như vậy. Có lẽ hắn yêu thích nàng chính là sự chân thực này đây.

Hai người khi ngồi vào bữa ăn đều chắp tay lại sau đó lẳng lặng mở miệng nói: “Itadakimasu.” Đôi mắt nhắm lại đồng thời làm theo nghi thức. Mặc dù nghi thức có chút rườm rà nhưng Senju Uchiha đã quen thuộc với những nghi thức này rồi.

Hiển nhiên một phân thân khác của Senju Uchiha trong lúc này đứng ở bên ngoài phục vụ rượu uống cho mọi người. Khác hẳn đối với Tsunade thì Senju Uchiha hiểm khi uống rượu. Hắn chỉ uống những thứ tốt cho sức khỏe giống như hoa quả nhưng lần này hắn bồi Tsunade thì hắn cũng không cố kỵ mình trong việc uống rượu.

Nhìn những món ăn tinh mắt trên mặt bàn, Tsunade dùng đũa liên tục gắp. Nàng nhai ngấy nghiến đến phùng mồm trợn má. Ngay sau đó lập tức nấc một chén rượu rồi phả ra một tiếng khoái trá: “Khà!” Thức ăn ngon cộng với rượu ngon khiến cho Tsunade cảm giác được vô cùng khoái trá. Bàn tay lập tức đưa lên lau khóe miệng của mình, hành động không có chút phong phạm của thục nữ nào cả.

Tuy nhiên vậy mà Tsunade phát hiện được trong lúc này một ánh mắt say mê nhìn về phía mình. Nhất thời Tsunade mở ra đôi mắt thấy được Senju Uchiha trong lúc này cầm một chiếc đũa nhưng không có gắp mà lẳng lặng nhìn về phía mình. Nhất thời Tsunade cảm giác được đôi má của mình hơi đỏ lên. Hiển nhiên nàng không hiểu được trái tim của mình đã đập nhanh hơn rất nhiều. Mặc dù quan hệ của hai người chẳng qua chỉ là giao dịch nhưng nàng thực sự cho rằng quan hệ này là giao dịch thôi sao? Chính nàng cũng không biết.

Tsunade gắp thức ăn sau đó phùng mồm trợn má ăn, ánh mắt nhìn về phía Senju Uchiha mà hỏi: “Ngươi tại sao lại nhìn ta như vậy?”

“Không! Chỉ là...” Ngón tay Senju Uchiha đưa lên gãi gãi huyệt thái dương của mình. Ngay sau đó hắn chỉ đành đáp lại Tsunade với giọng điệu có vài phần ngượng nghịu: “Chỉ là cảm giác em thật đẹp mà thôi. Hy vọng ngày nào chúng ta cũng được như thế này thì tốt!”

Trái tim của Tsunade có chút rụng động bởi những lời này của Senju Uchiha. Quả thực Senju Uchiha rất đẹp trai cộng với ôn nhu. Bất kể thế nào thì nam nhân đầu tiên của nàng chính là hắn. Nếu nói Tsunade không có chút cảm xúc nào với hắn chính là giả dối. Tuy nhiên khi nghĩ đến một điều thì Tsunade cảm giác có chút khó chịu trong tim. Nàng lập tức lên giọng nói: “Quan hệ giữa ta và ngươi chỉ là giao dịch. Mà...” Nàng hơi dừng một chút sau đó lên tiếng nói: “Ta cũng không phải Tsunade của ngươi nên ngươi cũng không cần phải làm những thứ này với ta!”

Nghe được lời này thì Senju Uchiha cũng ngẩn người ra. Xem ra hắn xác thực coi nàng chính là Senju Tsunade của hắn mà không phải Tsunade. Mặc dù bất kể là hình dáng, âm thanh khi lớn... mọi thứ hai người cũng giống hệt nhau nhưng hai người lại chính là khác nhau hoàn toàn.

Thấy được Uchiha lâm vào trầm tư thì trong lòng Tsunade hơi nhói lên, nàng cảm giác được bản thân có một chút mất mác. Dù sao đã nhiều năm như vậy, hình bóng Katou Dan ở bên trong nàng chẳng qua chỉ còn lại là những kỷ niệm mà thôi. Nếu như nói tình cảm tồn tại vĩnh cửu theo thời gian thì những lời này chính nàng cũng biết nàng nói dối. Bởi vì sau khi mất em trai và người yêu, Tsunade đã đóng chặt trái tim của mình lại. Chính hiện giờ nàng cũng không khẳng định được mình còn yêu Dan đến giường nào. Dù sao ký ức đã quá xa với nàng.

Senju Uchiha thở dài ra một hơi sau đó nói: “Xin lỗi em Tsunade!”

Tsunade cảm giác được trái tim thắt lại. Lồng ngực của nàng hơi thít lại khiến cho nàng có cảm giác vô cùng khó thở. Một lúc thì nàng mới lấy lại được bình tĩnh của mình, Tsunade lên tiếng nói: “Ngươi không cần phải xin lỗi ta!”

Khóe miệng Senju Uchiha hơi cong lên, nụ cười của hắn có chút gượng gạo. Giống như mọi tâm trạng đã viết rõ trên mặt Uchiha. Đến một xứ sở hoàn toàn tương đồng nhưng không phải nơi mình sống thì Uchiha sao có thể không nhớ nhà. Nói không nhớ nhà là giả. Vậy mà hắn vẫn nặn ra nụ cười nói với Tsunade: “Có lẽ em nói đúng nhưng dù thế nào thì em vẫn là Tsunade. Thế giới kia cũng vậy mà thế giới này cũng thế. Bất kể thế nào anh cũng sẽ không để Tsunade cảm thấy đau khổ. Bởi vì đơn giản em là Tsunade, chỉ vậy thôi!”

“Hừ...” Tsunade nheo hai hàng lông mày này, nàng hừ nhẹ một tiếng. Hiển nhiên nàng không thích câu trả lời này của Senju Uchiha.

Bàn tay mềm mại đem chiếc đũa giữ chặt, ngón tay thon dài nâng chiếc đũa gắp lấy một món thịt. Vậy mà khi đi được nửa đường chiếc đũa đột nhiên dừng lại, ánh mắt Tsunade nhìn thẳng về phía Senju Uchiha hỏi: “Đúng rồi! Ngươi nói ngươi sẽ trả lời toàn bộ những câu hỏi của ta?” Senju Uchiha ngẩn ra bởi câu nói của nàng. Tsunade lập tức lên tiếng hỏi: “Quan hệ giữa ngươi và ninja nữ làng Sương Mù là như thế nào?”