Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới

Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới - Chương 108: Danzou cảnh cáo!




Thời gian nhanh chóng trôi qua, hai ngày rất nhanh trôi qua khiến cho Senju Uchiha cũng không thể chuẩn bị gì nhiều. Hắn chỉ đem mọi việc sắp xếp một cách sơ sài. Quan hệ giữa Senju Uchiha cùng với Tsunade hiện giờ cũng cải thiện khá tốt. Trong vòng hai ngày thì Tsunade cũng chưa đề cập tới việc hồi sinh Katou Dan hay Nawaki.

Lúc này, Senju Uchiha bất đắc dĩ đi theo sau lưng Tsunade. Hắn cảm giác được có lẽ sau khi mình kết hôn với Tsunade thì bản thân hoàn toàn lại không có bất cứ tự do gì cả. Khóe miệng Senju Uchiha hơi kéo lên, hai vai bất đắc dĩ nhún nhún.

Ba người Senju Uchiha, Tsunade cùng với Shizune đến trước cửa của nối vào tòa nhà Hokage. Ánh mắt Senju Uchiha lập tức quan sát thấy được ở đó đã chứa đựng một chiếc kiệu khá lớn. Chiếc kiệu có màu đỏ đồng thời cách thiết kế thì... Chúng giống như kiệu của người Trung Quốc cổ đại giống như trong mấy bộ phim cổ trang tuy nhiên... Khi mà Senju Uchiha nhìn vào cách thiết kế cảm giác được cái kiệu sao giống xe đưa ma khiến cho khóe mắt Senju Uchiha liên tục giật giật.

Bốn người phu kiệu ăn mặc khá là chỉnh tề đồng thời quần áo gọn gàng rất dễ dàng cho việc đi lại và xách kiệu. Bốn người lập tức cúi chào nói: “Ngài Hokage đệ ngũ!”. Hành động khom người chuẩn của lễ nghi chào hỏi. Nhìn vào bộ dạng thì Senju Uchiha biết được bốn người này được dạy rất bài bản.

Hai tay khoanh lại trước ngực, ánh mắt Senju Uchiha nhìn về phía chiếc kiệu nói: “Chiếc kiệu này là...”

Tsunade nắm lại hai nắm đấm sau đó chống vào eo của mình, ánh mắt mang theo vài phần vui vẻ mở miệng đáp lại Senju Uchiha: “Chiếc kiệu này, lãnh chúa tặng cho ta coi như món quà chào hỏi thôi! Nó vốn không phải kiểu ta thích nên ta chẳng bao giờ dùng cả. Nhưng không nghĩ đến sẽ có ngày dùng đến nó.”

Vừa nói xong thì Senju Tsunade trực tiếp tiến về phía chiếc kiệu, bàn tay trắng hồng vươn ra đem cái rèm mở sau đó nàng quay đầu hướng về phía Senju Uchiha mở miệng nói: “Được rồi, ngươi mau vào đi!”

Nghĩ đến mình phải tiến vào trong chiếc kiệu khiến cho vẻ mặt của Senju Uchiha muốn liên tục co quắp. Khuôn mặt hắn xuất hiện sự gượng gạo, hắn bất đắc dĩ phải xuất hiện một nụ cười khổ sở trên mặt trong khi hắn chìa tay ra nói: “Tsunade, anh có nhẫn thuật không gian, chúng ta có thể hay không...”

“Im lặng!” Đôi môi đỏ mọng của Senju Tsunade lập tức mở ra, một âm thanh lớn tiếng quát mắng đối với Senju Uchiha. Lập tức Senju Uchiha theo bản năng co rụt lại, hắn nhất thời im lặng cũng không dám nói đến. Senju Tsunade lập tức hắng giọng cảnh báo: “Nghe đây! Lần này chúng ta đi ra ngoài muốn diện kiến lãnh chúa và một vài vị quan viên cao cấp, lễ nghi là hết sức quan trọng, tuyệt đối không thể thiếu. Nếu như ngay cả lễ nghi đơn giản như vậy ngươi cũng không nắm bắt được làm sao có thể đi gặp mặt lãnh chúa!”

Khuôn mặt Senju Uchiha xuất hiện nụ cười khổ sở, hắn gật đầu cũng không có dám phản đối ý kiến của Tsunade. Tsunade lập tức ra lệnh: “Ngươi còn không mau tiến vào!?”

Senju Uchiha bất đắc dĩ phải tiến vào trong kiệu. Chiếc kiệu nhìn bề ngoài khá lớn nhưng diện tích bên trong không quá lớn. Hai người ngồi trong kiệu sẽ khá là trật trội nhưng với Senju Uchiha và Tsunade thì cũng không tính quá trật trội. Hai người dù sao cũng có quan hệ khá mật thiết.

Thân mình Shizune lập tức nhẹ nhàng khom xuống hành lễ nói: “Cô Tsunade, cô đi đường cẩn thận!”

“Shizune, nếu có việc gì quan trọng, em lập tức liên lạc với ta” Bàn tay Senju Tsunade lập tức đem chiếc rèm che đóng lại sau đó mở miệng hô lớn một tiếng: “Khởi kiệu!”

“Vâng!” Hai tay Shizune đan xen vào nhau sau khi trả lời câu nói của Tsunade.

Ngồi trong kiệu, hai người với nhau giữ vững trầm mặc một chút. Tsunade cảm giác được mệt mỏi và buồn ngủ. Dù sao thì vài ngày gần đây nàng tập trung toàn bộ công xử lý xong tất cả những thứ còn tồn đọng để dành thời gian cho những ngày nghỉ này. Bộ dạng Tsunade bây giờ có vẻ như khá mệt mỏi, miệng nàng không nhịn được há ra ngáp lấy một cái.

Khóe miệng Senju Uchiha trực tiếp nhếch lên, bàn tay nhẹ nhàng vươn ra kéo Tsunade vào trong ngực của mình. Tsunade nhẹ nhàng tựa đầu vào vai của Senju Uchiha, tại trên bờ vai của hắn thì khiến cho nàng cảm giác được thoải mái và an toàn. Đôi mắt lim dim, Tsunade trực tiếp rơi vào trong giấc ngủ.

Không giống như Senju Tsunade thì Senju Uchiha cực kỳ nhàn nhã, hắn dùng nhiều thời gian vào việc luyện tập nấu cơm và chăm sóc cho Tsunade nhiều hơn. Dù sao thì hắn hiện giờ cảm giác mình đóng vai một người vợ đảm đang thay vì một người chồng đảm đang hơn. Xem ra vị trí hai người đang đảo ngược với nhau. Tuy nhiên Senju Uchiha cũng không có kêu ca, dù sao Tsunade vốn là một Hokage, nàng không thể có quá nhiều thời gian để ở bên hắn và tự chăm sóc mình được.

Ngón tay Senju Uchiha nhẹ nhàng vén mái tóc vàng của Tsunade sang hai bên để lộ ra khuôn mặt của nàng. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang trong lúc ngủ của Tsunade khiến cho trái tim Senju Uchiha đập nhanh hơn. Bất cứ thời điểm nào thì Tsunade vẫn là đẹp nhất trong trái tim của hắn. Hắn không nhịn được yêu thích nên dùng ngón tay của mình nhẹ nhàng vuốt má của Tsunade.

Bất kể chiếc kiệu rung rinh thế nào đi nữa thì Senju Tsunade cũng không tỉnh dậy, xem ra nàng khá là mệt mỏi. Trong khi đó thì Senju Uchiha cũng chỉ mải ngắm Tsunade. Loại tình cảm này thuộc về yêu, nó cùng không chỉ bao hàm ham muốn quan hệ tình dục mà còn có bao hàm ham muốn bảo vệ, yêu thương cùng chăm sóc đối phương.

Chính vì thế khi thấy được khe áo Tsunade để hở ra, bộ ngực trắng nõn rung rinh cùng với khe vú sâu hoắm. Ngoài ra chúng còn để lộ ra hai đầu ti hồng hào mà xinh đẹp thì Senju Uchiha chỉ mỉm cười một cái. Hắn dễ dàng đem ham muốn nhục dục xua tan. Khi mà hắn thấy được Tsunade mệt mỏi như vậy thì hắn chỉ muốn làm một bờ vai mềm mại và ấm áp giúp nàng ngủ say, giúp nàng xua tan đi những mệt mỏi thường ngày. Hắn không phải chỉ ham muốn đem Tsunade xuống dưới đất sau đó trực tiếp tiến hành giao hoan. Tất nhiên hắn chưa bao giờ phản đối việc hắn có ý dâm mạnh mẽ với Tsunade, dù sao hắn yêu Tsunade cực kỳ sâu đậm, không có y dâm mạnh mẽ với nàng thì hắn mới có vấn đề.

Chiếc kiệu nhanh chóng đi thẳng con đường cái tiến bước ra phía bên ngoài. Mặc dù chiếc kiệu liên tục lắc lư nhưng Tsunade cảm giác rất thoải mái. Khóe miệng nàng hơi cong ra để một nụ cười mê người trên khuôn mặt của nàng.

Nhìn dáng vẻ của Tsunade, Senju Uchiha cảm giác đáng yêu đến cực kỳ tuy nhiên ngay sau đó hắn ngẩn người ra bởi vì... Đôi môi đỏ mọng của Tsunade khẽ mở, từng giọt nước bọt từ miệng của nàng chảy ra nhanh chóng thấm lên áo của Senju Uchiha. Chỉ trong thời gian ngắn thì bả vai của Uchiha đã ướt đẫm nước miếng của Tsunade.

Người ta từng nói có cái xấu phải che đậy vào còn cái đẹp thì phải đem khoe ra nhưng xem ra Tsunade hình như đang đem cái xấu khoe ra thì phải? Bất cứ nữ nhân nào khi chưa lấy chống, khi có bạn trai đều tỏ ra mình đảm đang ra sao hoặc tính cách tốt như thế nào, nói đúng hơn là các nàng đem toàn bộ ưu điểm của mình phóng đại với bạn trai. Tuy nhiên khi lấy về lập tức các nàng sẽ bộc lộ ra bản chất thực sự của mình. Bao nhiêu cái xấu xa của các nàng lập tức biểu hiện ra bên ngoài khiến cho nam nhân dở khóc dở cười, nhiều nam nhân còn không có cách nào chịu nổi việc các nàng thay đổi đến 180 độ. Hiện giờ Tsunade có lẽ cũng như vậy.

Senju Uchiha bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hắn lấy trong túi ra một chiếc khăn trắng sạch sẽ nhẹ nhàng đưa lên trên mặt của Senju Tsunade. Khi mà Senju Uchiha muốn lau đi khóe miệng đang chảy nước miếng của Tsunade thì bất ngờ chiếc kiệu ngừng lại. Chiếc kiệu dừng lại đột ngột khiến cả người Senju Uchiha và Tsunade lập tức theo đà quán tính nhoài về phía trước.

Tsunade theo bản năng giật mình tỉnh dậy. Nàng lập tức mở miệng hỏi: “Chuyện gì vậy!?” Senju Uchiha cũng ngẩn người ra. Ngay sau đó hàng lông mày hắn nhìu lại bởi vì hắn biết được có một người đang đứng chắn trước kiệu mà người này thì Senju Uchiha vô cùng quen thuộc. Thấy chiếc kiệu đột nhiên ngừng lại như thế thì khiến cho Tsunade vô cùng bức tức, bàn tay nàng lập tức vạch ra rèm che sau đó quát lớn một tiếng: “Tại sao lại ngừng kiệu? Có chuyện gì xảy ra thế hả?”

Một vị phu kiệu lập tức quay đầu ra phía sau lưng mở miệng nói: “Ngài Tsunade...”

“Tsunade...” Một âm thanh có chút già nua và lạnh lẽo vang lên khiến cho Tsunade lập tức ngoảnh ra. Lần này chỉ có một người chắn trước kiệu, người nam nhân này đã khá luống tuổi. Khuôn mặt nhăn nheo cùng với chiếc băng vải che đi đầu cùng nửa khuôn mặt bên phải. Hắn mặc một chiếc áo kimono màu trắng cùng với một chiếc áo khoác màu đen che nửa người bên phải. Bàn tay hắn thì đang cầm một cái gậy chống, người này không phải là Shimura Danzou thì là ai?

Tsunade lập tức mở miệng lên tiếng hỏi: “Danzou, là ông!?” Nàng lập tức mở miệng hỏi đối phương mắc dù nàng đã biết được người trước mặt này là ai. Chiếc kiệu lập tức nhanh chóng được đặt xuống phía dưới đất. Tsunade lập tức bước ra khỏi kiệu sau đó lên tiếng tò mò hỏi: “Danzou, ông tìm tôi có việc gì!”

Ánh mắt Danzou đảo qua thấy được Senju Uchiha đã rời ra khỏi kiệu, Danzou lạnh lùng lên tiếng nói: “Tôi chỉ muốn nói với cậu ta một vài lời mà thôi!”

Đôi mắt Senju Uchiha lập tức nheo lại, hắn lên tiếng mở miệng nói: “Danzou, ông muốn tìm tôi? Tôi nhớ giữa chúng ta không có bất cứ điều gì để nói đi!”

Vẻ mặt Danzou lạnh lùng, hắn lập tức lên tiếng nói: “Thu tay lại đi! Có những thứ không phải là cậu có thể đạt được. Những thứ này không phải chỉ dựa vào sức mạnh là có thể đạt được.”

Khuôn mặt Senju Uchiha bình thản nhìn về phía Danzou mở miệng lên tiếng nói: “Mặc dù tôi không hiểu ông đang nói gì nhưng mà từ trước đến nay đều là cá lớn nuốt cá bé, sóng sau đè sóng trước không phải sao? Hơn nữa, từ trước đến nay tôi đã làm điều gì đều sẽ làm đến cùng bất kể nó có hậu quả ra sao?”

“Như vậy sao!?” Danzou trầm ngâm một chút sau đó đi thẳng về phía Senju Uchiha, hai người lập tức sát qua vai của nhau. Miệng Danzou phát ra âm thanh lạnh lùng và âm trầm: “Hy vọng cậu không hối hận về những hành động của mình!”

Hai vai Senju Uchiha nhún nhún, hắn mỉm cười mở miệng đáp: “Tôi sẽ không hối hận đâu!”

“Hy vọng như vậy!” Shimura Danzou vừa đi, hắn để lại bóng lưng trước mắt Senju Uchiha. Âm thanh hắn phát ra rơi vào tai của Senju Uchiha và Tsunade. Hiển nhiên Shimura Danzou lần này tới nơi này chẳng qua chỉ để cánh cáo Senju Uchiha mà thôi. Xem ra lần này việc hắn đã làm đã bại lộ nhưng bại lộ thì sao chỉ xem nắm đấm ai lớn thì người đó mới là đạo lý. Mặc dù cái thuyết này khiến nhiều người rất ghét nhưng nó chính là thực tế.

Hai tay Tsunade lập tức chống eo, nàng quay ngoắt mặt ra đồng thời trừng mắt nhìn về phía Senju Uchiha. Đôi hung khí trước ngực nàng trực tiếp rung rinh trông cực kỳ mê người đáng tiếc Senju Uchiha không dám thưởng thức bởi vì hắn đang đối mặt với một đôi mắt như đang giết người của Tsunade. Nàng lập tức mở miệng chất vấn hắn: “Tại sao lão già ấy lại tìm người? Có phải hay không ngươi đã làm việc gì đó gây chuyện với lão không hả? Vẻ mặt của ngươi như vậy có phải ngươi đang dấu diếm ta điều gì đúng không, Senju Uchiha!?”

“Tốt nhất ngươi nhanh chóng khai báo những việc ngươi đã làm với ta đi, Senju Uchiha” Ngón tay nàng chỉ thẳng về phía Senju Uchiha với những lời chất vấn và hăm dọa. Ngay sau đó nàng khoanh tay ôm ngực, bộ ngực cao lớn của Tsunade rung rung lên, dáng vẻ của nàng có vẻ bực tức: “Không nghĩ đến ngươi còn làm bao nhiêu điều sau lưng ta nữa!”

Senju Uchiha bất đắc dĩ phải xuất hiện nụ cười gượng gạo, hắn mở miệng lên tiếng nói: “Không có!”

Nghe được lời Senju Uchiha nói như vậy thì Tsunade lập tức quay ngoắt người ra muốn chất vấn hắn vài lời thì đột nhiên tay nàng bị hắn kéo mạnh. Thân thể của nàng trực tiếp nghiêng về phía Senju Uchiha sau đó bị hắn mạnh mẽ ôm vào trong ngực. Hai má Tsunade lập tức đỏ lên, nàng bị hắn kéo vào trong kiệu sau đó nghe được hắn hô lớn: “Được rồi, khởi kiệu!”

Nhìn cái khuôn mặt tươi cười đang muốn đem sự việc kéo sang việc khác, Senju Tsunade lập tức mở miệng hỏi: “Đến cuối cùng thì ngươi đang dấu diếm ta điều gì!?”

Khuôn mặt Senju Uchiha lập tức xuất hiện nụ cười giống như đem việc này lờ đi: “Nào có, Tsunade, em suy nghĩ quá nhiều rồi!”

“Ngươi vẫn còn nói không!” Vẻ mặt Tsunade lập tức biến thành giận dữ.

Đám kiệu phu lúc này lập tức nâng lên chiếc kiệu sau đó bắt đầu di chuyển. Tuy nhiên khi mà đám kiệu phu đi được vài bước thì họ nghe được trong chiếc kiệu phát ra tiếng ồn ào. Ngay sau đó một tiếng hét thảm giống như heo bị trọc tiết vang lên: “Aaaaa...” Bốn người kiệu phu chỉ liếc nhìn vào trong kiệu một cái sau đó làm như không thấy tiếp tục nghênh tiếp đem chiếc kiệu mang đi.

Làng Lá...

Trong một căn phòng nhỏ, hai người gia một nam một nữ ngồi uống trà với nhau. Người nữ nhân nâng lên chén trà húp một hơi nhè nhẹ. Cảm nhận được vị đáng nhàn nhạt của tràn truyền tới khiến cho bà cảm giác được thư thái hơn. Một lúc sau bà mới cố gắng mở ra đôi mắt đang híp vào của mình đồng thời nói: “Mọi việc, chúng ta đã chuẩn bị rất tốt! Bây giờ chỉ cần chờ mọi việc đến mà thôi!”

“Đã nhiều năm như vậy rồi!” Người nam nhân đeo chiếc kính đưa ngón tay nhẹ nhàng nhấc lên chiếc kính của mình sau đó tiếp tục nói: “Đã rất nhiều năm trôi qua rồi, kể từ ngày Hiruzen ra đi, tôi cũng từng nghĩ chúng ta sẽ phải ra đi. Chúng ta đã làm rất nhiều việc vì làng Lá. Có lẽ lần này chúng ta phải chết không ngừng nhưng vì gia tộc, vì làng...”

“Homura, ông nghĩ quá nhiều rồi!” Bà lão lập tức đặt chén trà xuống sau đó bình thản nói với ông lão đeo kính: “Mọi việc không đi tới hồi cuối thì chúng ta chưa thể nói được điều gì. Tôi nghĩ dù lần này chúng ta có chết nhưng cũng sẽ không thẹn với làng Lá. Mà chúng ta cũng đã sống rất lâu rồi, ông vẫn còn sợ chết sao?”

“Bà nói cũng phải, chúng ta cũng đã sống đủ lâu!” Khuôn mặt lão già đeo kính lập tức trở nên bình thản, ngay sau đó hắn khe khẽ thở dài ra một hơi gật đầu. Hai người nhất thời rơi vào trậm lặng cũng không có ai tiếp tục mở miệng nói gì cả.

Mọi việc đã được hai người chuẩn bị đâu vào đó, bây giờ hai người chỉ chờ đợi Senju Uchiha cùng với anh em nhà Uchiha tấn công vào bên trong. Họ muốn lấy lý do để tấn công bọn họ sẽ rất khó bởi vì Hokage sẽ trở mặt với họ. Thế nên họ chỉ có thể chờ đợi đám người tấn công trước thế nên họ sẽ bày bẫy rập đối với đám người bọn họ.

Tòa nhà lớn gia tộc Uchiha...

Một đôi mắt đầy sóng gợn xuất hiện trên khuôn mặt người thiếu niên đẹp trai. Thân mình hắn đứng trước một hồ nước hai tay nhẹ nhàng chắp lại. Một quả cầu đen nho nhỏ xuất hiện trong tay của hắn. Ngay sau đó quả cầu màu đen lập tức bay tới trước hồ nước.

Ầm, ầm...

Lức hút manh mẽ của nó khiến cho nước hồ lập tức bị hút lên không trung. Vị trí của quả cầu màu đen làm vị trí trung tâm đem đám nước hút lấy. Đám nước tập trung xung quanh quả cầu màu đen nhỏ hình thành nên một trái bóng nước khổng lồ.

Ngay sau đó nước từ phía quả cầu lập tức trút xuống làm cho cả hồ nước xuất hiện sóng gợn mạnh mẽ. Sóng lập tức tràn lên cả bờ hồ. Tuy nhiên khi mà nó tràn lên cơ thể người thiếu niên đẹp trai thì lập tức bị một loại lực đẩy mạnh mẽ đánh rạt ra.

Bàn tay người thiếu niên đưa lên sờ sờ mắt của mình vui thích nói: “Hahahaha, đây chính là sức mạnh của Rinnegan sao? Ta đã có được sức mạnh của Lục Đạo Tiên Nhân. Ta có được sức mạnh thật sự, ta sẽ đem gia tộc Uchiha phục hưng sau đó khiến cho gia tộc Uchiha trở thành gia tộc mạnh nhất tại Nhẫn Giới.”

“Cha mẹ, các người thấy không! Chỉ một thời gian nữa thôi, con sẽ dùng sức mạnh này đem những kẻ đã tiêu diệt gia tộc chúng ta đưa chúng xuống địa ngục. Con sẽ chính tay đem chúng xuống địa ngục và khôi phục lại vinh quang của gia tộc Uchiha chúng ta” Khuôn mặt người thiếu niên xuất hiện nụ cười lạnh lẽo khiến cho bất cứ ai cũng cảm giác rét run.