Trans: Dii
Beta: Dâu
Giữa tháng 8 thư nhập học cuối cùng cũng đến, Lý Tình đến bưu điện của thị trấn lấy lá thư, khi nhìn thấy dòng chữ Đại học Quân y Bắc Giao trên đó, cô kích động không chịu được, sống lại một đời đã cho cô càng ngày càng nhiều cơ hội, cô sẽ càng ngày càng trở nên tốt hơn, sẽ đối xử tốt với bản thân với ba mẹ, báo ơn dưỡng dục của họ bao nhiêu năm nay.
Ở thời đại này, trong thôn có sinh viên đại học là điều không dễ dàng gì, một chuyện vinh dự như thế, ba mẹ Lý thật ra cũng không ôm hi vọng nhiều về chuyện Lý Tình thi đại học, cho rằng thi tốt nhất chắc sẽ vào trung cấp nghề, nhưng thấy Lý Tình cầm giấy thông báo nhập học về, ba mẹ Lý dụi mắt nhiều lần không dám tin, sau khi xác nhận là chính xác rồi thì bọn họ liền kéo tay Lý Tình nói: “Con gái của chúng ta thật lợi hại.”
Lý Tình cũng rất vui vẻ, tối đó ba mẹ Lý cũng nấu rất nhiều đồ ăn để chúc mừng Lý Tình đậu đại học.
Họ cũng dự định tổ chức tiệc rượu mừng khai giảng nhận quà, dù sao thì trường đại học cũng rất đắt đỏ, ở thành phố lớn quần áo ăn uống quá nghèo nàn sẽ khiến mọi người coi thường. Họ không muốn con gái mình khi ở bên ngoài bị đối xử tệ bạc.
Lý Tình đành bịn rịn đi nghe điện thoại:“Alo Trầm đại ca.”
Trầm Nghị vội vàng đi tới bốt điện thoại vẫn còn thở hổn hển, “Là anh Tiểu Tình.”
Lý Tình vui vẻ cười nói, “Trầm đại ca, em nói với anh một chuyện tốt, em đậu đại học quân y rồi.”
Bây giờ Trầm Nghị cũng không thể bình tĩnh lại được, “Bảo bối thật là lợi hại. Anh cũng có một chuyện tốt muốn nói với em, hồ sơ anh nộp lên trên đã được duyệt rồi đợi đến lúc nghỉ kết hôn chúng ta sẽ đi đăng ký.”
“Vâng, vậy khi nào thì anh mới về? Đầu tháng 9 là em khai giảng rồi.”
Trầm Nghị nói: “Quốc Khánh anh sẽ về.”
Lý Tình: “Vâng, chuyện lễ hỏi ba em nói là đã bàn bạc với chú Trầm xong rồi.”
Trầm Nghị dựa lưng vào tường, tưởng tượng lúc này Lý Tình đang cười, trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng nói, “Nên sửa xưng hô gọi ba rồi.”
Lý Tình đỏ mặt, “Có phải anh rất bận không? Em cúp máy trước nha?”
Trầm Nghị đã lâu không nghe thấy giọng nói của Lý Tình, anh không muốn cúp máy nhanh như vậy, “Không bận, anh muốn nghe giọng em.”
Lý Tình bĩu môi nói, “Giọng em cũng không hay. Có gì hay để nghe đâu chứ.”
“Anh cảm thấy hay là được rồi, anh muốn nghe em gọi anh là ông xã.” Trầm Nghị chớp mắt nói.
“Đợi….đợi tới lúc lãnh chứng em sẽ gọi.” Lý Tình cũng không biết làm sao đột nhiên Trầm Nghị muốn cô gọi là ông xã khiến cô cảm thấy rất xấu hổ.
“Cũng được.” Trầm Nghị không có bắt Lý Tình gọi lúc này.
Cả hai trò chuyện một lúc rồi mới cúp máy.
Lúc Lý Tình làm tiệc chúc mừng, thì người dân trong thôn đều tới mừng cho cô, bố mẹ Trầm cũng đặc biệt gửi lời chúc từ thành phố tới cho cô.
Con dâu nhà họ, đúng là rất biết cách toả sáng mà, bọn họ rất hài lòng với cô con dâu này.
Lần này bố mẹ Trầm tới, cũng là tới để bàn chuyện kết hôn của Lý Tình và Trầm Nghị, sính lễ thì họ cũng mang tới luôn rồi.
Bọn họ định ngày kết hôn của Lý Tình và Trầm Nghị vào ngày 2/10, hôm đó cũng là một ngày cát lợi của âm lịch.
Lý Tình đỗ vào trường Học viện Quân Y, cách nơi Trầm Nghị đóng quân rất gần, một người ở trụ sở chính, một người ở khu ngoài.
Chỉ là giao thông thời đại này so với mười năm sau không phát triển như vậy, từ trường học đến bộ đội phải mất phần lớn thời gian trong ngày.
Vào ngày Lý Tình đi học, cả ba và mẹ của Lý đều đến nhà ga để tiễn cô, cả hai đều không nỡ để con gái của họ phải xa nhà như vậy.
Nhưng con gái của họ đang dần bay cao, họ không có lý do gì để ngăn cản cô, họ muốn con gái của họ bay cao hơn xa hơn nữa. Chỉ là dù sao con gái của họ cũng ở một nơi xa lạ như vậy còn may là còn có đứa trẻ Trầm Nghị ở đó hai người cũng an tâm.
Lý Tình cũng bất đắc dĩ, cô lau nước mắt nói, “Ba mẹ con đi đây, hai người đừng lo lắng cho con, con sẽ biết chăm sóc bản thân, hai người ở nhà cũng phải chú ý sức khỏe.”
Nói xong cô xách vali lên xe lửa.
Lý Tình tự mình đến trường báo cáo đăng ký, sau đó xách va li vào ký túc xá được phân công, đó là phòng tiêu chuẩn 6 người, trước đó đã có hai người rồi, cô đặt hành lý xuống rồi ngồi xuống bắt đầu dọn giường và đồ đạc của mình.
Hai người kia đều không nói chuyện, Lý Tình cũng mệt do mới xuống xe, không muốn chào hỏi, suy cho cùng mối quan hệ giữa con người với nhau.
Vừa rồi cô bước vào ký túc xá, cả hai người kia đều không nhìn cô, cũng không thể nói là quá thân thiện.