Trọng Sinh Mạt Thế Về Bên Người Yêu Cũ

Chương 65




Khi nghe câu này tất cả chỉ nghĩ Nam Cung Thần mắng đám thí nghiệm không phải là người, họ không để ý ánh mắt của hắn đã thay đổi.

Tiếp tục đi do hắn sợ Quý Sênh đi lạc đã dùng một sợi dây trói tay cả hai lại.

" Không biết bản đồ nằm ở đâu nhỉ, cả nơi này rộng còn muốn hơn nhà anh đó" Cậu rối nào nhìn vào tấm bản phân chia từng khu.

Không chỉ mình cậu mà cả đám đều nhìn hắn và kết quả cả nhóm nhận được là" Nó là tuyệt mật thì anh là thánh hay sao mà biết, bé yêu"

Rắc!! Tiếng trái tim tan vỡ đâu đây nhỉ!?

" Mày đéo biết mà dẫn như đúng rồi!!! Thằng điên" Phùng Doãn nổi điên lên.

Triễn Hàn Lân kéo y lại thì thầm gì đó mới ngăn được y nổi điên mà phá luôn khu này, cuối cùng vẫn là Quý Sênh đọc kỉ cái bản phân khu mới biết được vị trí!! Tuy không biết chính sát phòng nào nhưng vẫn xác định là khu W.

" Sao lại là W!? Đệch mẹ" Nam Cung Thần khó chịu nổi cáu.

Thấy hẳn nổi cáu cả Quý Sênh cũng chẳng biết nguyên nhân, mà Phó Thiên bên cạnh nhăn mày muốn mắng hắn lắm rồi, kiếp trước kêu y đưa cậu đến W thị kiếp thì nghe đến chữ W thôi đã nổi điên!! Thật đéo hiểu cấu tạo não hắn là máu thịt hay thứ quái dị nào nữa.

Cả bọn lần lần mò mò cả một ngày vẫn không biết khu W nằm ở chỗ nào!! Trời đã tối cả bọn mò đại vào một cái phòng được coi là bình thường nhất, căn phòng nhà có lẽ là nơi để kiêm tra sức khỏe của vật thí nghiệm nên có đầy đủ máy mọc thiết bị y tế. Quý Sênh thu hết vào không gian, cứ thu để đó khi nào cần thì sài.

Đang lúc kiếm chỗ nằm Phùng Doãn quay lại chỗ Nam Cung Thần" Mày hình như còn nhận nhiệm vụ cứu ai phải không!?"

" Ừ, hộ tống thái tử quay về, có gì hả" Hắn gật đầu.

Y chỉ câm lặng im yên một chỗ, buổi tối nơi này có chút quỷ dị vì tiếng ve và tiếng sói tru!! Theo các thông tin Quý Sênh có đười chính phủ vì để bảo vệ nơi này mà đã thả rất nhiều thú hoang và rắn độc, hiện tại có lẽ một số đã hóa thành thú biến dị cả rồi.

Quạ!! Tiếng quạ kêu lớn cậu nhíu mày mở rèm che cửa sổ thì bên ngoài quạ bay thành đàn điên cuồng tông vào cửa sổ!!! Đám quả này là quả biến dị chúng cứng như đá cũng may sao đây là kính chống đạn.

" Ban ngày không ưm!!" Cậu chưa nói xong thì bị Nam Cung Thần ôm lại hôn.

Cậu liếc qua một bên thấy đàn rắn đang chui vào nhưng chúng không tấn công!! Mấy con này đều mất đầu nên không phân biệt được con mồi chỉ dựa vào thân thể cảm nhận chuyển động.

Hắn đưa tay lên ra hiểu y im lặng rồi phóng một mũi tên bóng tối vào bình nước, nước lan ra đám rắn không phân biệt được liền lao lại tấn công. Khi bọn chúng đã tụ tập hắn liền ra một đòn lôi kích giật cháy thành tro tất cả.

Cậu bước xuống giường đeo găng tay mò trong đống tro nhưng không thấy tinh hạch đâu! Theo lý đám rắn này đã cấp 2 rồi nhưng tinh hạch chúng đâu, còn đàn quả kia lúc sáng chẳng thấy đến tối lại ồ ồ bay ra. Chẳng lẽ chúng trốn, nhưng với cấp hiện tại trừ khi....

" Thần có kẻ đang điều khiển đám tang thi!!" Cậu quay qua nói với Nam Cung Thần.

Hắn gật đầu một tay ôm cậu" Tất cả ra khỏi phòng đóng cửa lại, cẩn thận đám rắn"

Tất cả đồng loạt ra ngoài khi cánh cửa khép lại hắn ôm cậu dùng hắc hỏa là khiên chắn phá kính bay ra!! Đám quả như với được mồi không khác gì thiêu thân lau vào vòng lửa.

Do đám quạ chắn tầm nhìn nên Quý Sênh không thể quan sát ở xa, cậu lấy ông nhòm cẩn thận xem từng nơi cuối cùng thấy một vầng sáng màu đỏ phía ngoài biển!!

" Thần, kẻ đó muốn cướp thuyền" Cậu vội kéo áo hắn nói.

Lấp tức hắn bay đến chỗ đậu thuyền, vừa đến đã thấy một nhóm đã tìm cách lên thuyền mà kẻ điều khiến đàn quả kia cư nhiên là một cô bé nhìn tầm tầm 12 tuổi.

Đám người bên dưới cũng cảm thấy nguy hiểm khi liếc lên trên ai nấy đều ngã ra đất!! Cô bé kia muốn điều khiển quạ nhưng cảm thấy đàn quả đã bị giết hết, Nam Cung Thần đáp xuống lạnh lẽo liếc họ.

" Muốn chết!?" Hắn hỏi thế cô bé kia liền sợ hãi.

" Người!!!! Là người, kẻ điên cuồng sát" Cô bé run sợ lui về sau.

Hắn không nói gì nhìn qua tên mặc đồ xanh bên cạnh" Người tên gì!?"

" Thiệu...Thiệu Phong" Gã run nhẹ khi bị điểm danh.

Và khi nhìn thấy Quý Sênh gã càng hoảng loạn, Nam Cung Thần bắn mũi tên lửa cảnh cáo không được nhìn cậu.

" Thần họ quen anh sao" Cậu nhóm chân hỏi nhỏ.

Hắn lắt đầu" Anh không quen đám này chỉ là thấy tên này là Alpha nên hỏi thôi"

Thiệu Phong cảm.thấy nhẹ nhõm nhưng khi gã vừa ngước lên đã thấy con ngươi màu đó như ăn tươi nuốt sống nhìn vào gã, cô bé kia cũng không dám nói gì thêm vì sợ và rất sợ.

Cậu và hắn nói gì đó rồi cậu gật đầu thế là hắn quay qua" Từ nay hai người là nô lệ của ông"

" Hả!!!" Cả hai đồng loạt ngơ"