Trọng Sinh Mạt Thế Về Bên Người Yêu Cũ

Chương 39




Sau khi bắn nát đầu đó Quý Sênh run như cầy sấy cậu rất muốn nôn nhưng phải nịn, phía Nam Cung Thần cũng gần xong cục thịt này vốn không phải đối thủ của hắn mà hắc hỏa lại là khắc tinh của loại này.

" Tha..

Lời nói cuối cùng của cái đầu còn sót lại, Nam Cung Thần mặc kệ một chân giẫm nát nó rồi đến chỗ Quý Sênh.

Cậu như đứa trẻ bị dọa sợ thấy hắn là ôm cứng không chịu buông" Hức..hức Thần nó..nó"

" Anh biết, bé ngoan đừng khóc nhanh chóng thu dọn thôi" Hắn an ủi cậu nhưng có vẻ cậu vẫn còn rất sợ.

Thu xong kho số 5 đến kho số 4 Quý Sênh thật không dám mở cửa" Hay thôi, nếu là thứ ban nãy thì em chết mất"

" Không phải nó đâu, là con người" Nam Cung Thần cười nói.

Hắn đi đến dùng súng bắn vào khóa cánh cửa kho mở ra, Quý Sênh đề phòng đến khi không ngửi thấy mùi thối mới an tâm.

" Hai người là người của quân đội đúng không? Làm ơn cứu chúng tôi" Một người nam nhân mặc tây trang sang trọng cẩn trọng đi ra.

Vừa nhìn Quý Sênh đã nhận ra đây là ca sĩ Phó Thiên khá nổi tiếng thời gian gần đây, y một thân đầy máu đen có vẻ đã giết vài con tang thi rồi chạy đến đây.

Quan xác bên trong ngoài Phó Thiên thì có ba cô gái cùng hai lão già có chức có quyền nào đó.

" Chúng tôi không phải quân đội, các người muốn an toàn thì hãy đến thành phố T nơi đó đã thành lập căn cứ" Quý Sênh đề phòng nói.

Phó Thiên nghe thấy vừa vui vừa lo nhìn về phía Nam Cung Thần muốn hắn giúp, hắn không quan tâm nắm tay Quý Sênh vào trong mà năm người ở trong khi thấy cả hai quần áo sạch sẽ lại có súng thì hết lời nịnh nọt.

" Các..

" Câm!! Cút nhanh nếu không muốn về gặp tổ tiên" Nam Cung Thần đưa họng súng lên đầu lão.

Cả đám run sợ chạy tán loạn ra ngoài Nam Cung Thần đứng ở cửa canh còn Quý Sênh nhanh chóng vào thu sạch vật tư trong đó, trong này khá là bẩn rác ở khắp nơi cũng may sao họ không an quá nhiều đồ hộp chỉ vài thùng nên còn rất nhiều.

Bên ngoài Nam Cung Thần đứng ngay cửa cả 6 người đứng đối diện hai lão già bất mãn muốn chửi mắng như g không giám.

" Các cậu sao có thể cướp như thế" Một cô gái mặc cái váy ôm tức giận.

Hắn đối với loại này chỉ có xem thành rác thải không thể tái chế" Chó nào mà sủa lắm thế"

" Mày!!! Mày có tin cha tao sẽ giết chết mày không hả" Cô ả muốn xong lên đánh lại bị Phó Thiên ngăn lại.

Khi Quý Sênh xong việc cậu đi ra Nam Cung Thần cũng chẳng muốn ở đây lâu, cả hai ra xe khi sắp lên xe Phó Thiên đột nhiên cầm tay Quý Sênh lại.

" Cậu là Omega tên Quý Sênh số 20091 đúng không"

Tựa như bị sét đánh Quý Sênh trợn tròn nhìn Phó Thiên" Anh...anh"

" Chúng ta qua chỗ khác nói chuyện, tôi khônh hại cậu đâu" Phó Thiên vui ra mặt.

Cậu quay lại nói với Nam Cung Thần" Em đi nói chuyện chút anh ở đây đi, không sao đâu"

" Cẩn thận có gì thì nổ súng" Nam Cung Thần dặn do rồi cũng để cậu đi nhưng hắn luôn trong trạng thái sẳn sàng giết Phó Thiên nếu y dám làm cậu bị thương.

Hai người đi vào trong kho lúc này Phó Thiên như thở ra hơi" Tôi cứ nghĩ bị Nam Cung lão đại đánh chết rồi chứ"

Quý Sênh khó hiểu nhìn y"Anh rốt cuộc là ai? Dù là kiếp trước tôi chưa hề quen anh"

" Chuyện nói ra khá dài, khi cậu còn sống tôi và cậu không quen nhưng khi cậu chết Nam Cung lão đại đã tìm đến tôi" Phó Thiên từ tốn nói.

Kiếp trước Quý Sênh chẳng hề có thông tin.gì của  Nam Cung Thần chỉ lần gặp cuối cậu mới biết hắn là Apha tinh anh thôi.

" Anh ấy...

" Cậu đừng hiểu lầm, Nam Cung lão đại tìm đến tôi vì Apha của tôi có khả năng đóng băng thời gian anh ta là muốn Apha của tôi đóng băng cơ thể cậu lại" Phó Thiên vội giải thích tránh để Quý Sênh hiểu lầm.

Lời nói của Phó Thiên làm cậu không biết đâu là sự thật, kiếp trước cậu không hề gặp Nam Cung Thần suốt hơn 12 năm đến khi gặp lại.....

" Anh ấy tại sao lại muốn giữ xác tôi? Anh.có biết nguyên nhân không" Cậu thật sự mong Phó Thiên có thể cho.cậu chút thông tin của Nam Cung Thần.

Phó Thiên nhìn vào mắt Quý Sênh xong lại thở dài" Nói thật thì tôi cũng chẳng rõ, ngày đó Nam Cung lão đại đem cậu một.thân máu đỏ đến chỉ nói một câu.

" Chỉ cần em ấy còn nguyên vẹn vị trí thủ lĩnh căn cứ này sẽ là của các người"

" Sau câu đó cậu ta ở lại chỗ chúng tôi mấy ngày khi đóng băng thời gian xong thì thủ lĩnh căn cứ chết Apha của tôi trở thành thủ lĩnh còn Nam Cung lão đại thì cùng di thể của cậu mất tích, tận hơn 8 năm sau khi căn cứ của chúng tội bị tang thi triều đánh sập Apha thủ lĩnh tức là chồng tôi vì muốn sống đã dịch chuyển tôi thoát khỏi đó và không biết anh ấy cùng Nam Cung lão đại có giao hẹn gì không mà tôi lại đến thẳng chỗ cậu ta" Phó Thiên nhớ lại mà thở dài.

Quý Sênh càng nghe kể càng cảm kiếp trước bản thân không khác nào kẻ điên, mơ mơ tỉnh tỉnh suốt hơn 12 năm lại chẳng biết gì dù chỉ một chút.