Chương 824: Trận chiến thế kỷ (22)
Đợi khi Tần Nhất cùng Vân Hoán đến, Lâm Thanh và Lâm Bạch đã ở đó, thậm chí Sở Mặc Hòa và Đỗ Nguyên lâu rồi chưa gặp cũng có mặt.
Trần Á Bình hiện tại bụng lớn, Lâm Thanh căn bản không yên lòng để cô ấy ra ngoài. Phượng Khuynh Ca cũng thế, trong khoảng thời gian này hai người phụ nữ có thai ở chung không tệ, đã trở thành bạn thân.
Phượng Khuynh Ca không tới, Quân Mặc Ly cũng không tới, hai người họ không phải là người của thế giới này, không thể tham dự vào quá nhiều, bằng không sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt.
Cũng không biết lúc nào bọn họ sẽ phải trở về thế giới của mình.
Đám người Lâm Thanh nhìn thấy Vân Hoán và Tần Nhất, cười tiến lên đón: "Yô, hai con người bận rộn, rốt cuộc cũng được nhìn thấy người."
Trong mắt Vân Hoán mang theo ý cười: "Ừ, trở về rồi."
Nguyệt Kiến Sơn là một nơi đặc biệt tốt, dễ thủ khó công, hiện tại cũng thế, tiến sĩ Lâm mang người canh giữ ở bên ngoài Nguyệt Kiến Sơn, lần này hắn tự mình xuất thủ.
Đáng tiếc là bọn hắn cũng không dễ dàng tấn công vào được, đặc biệt là Nguyệt Kiến Sơn còn bố trí rất nhiều cạm bẫy, đây là lần trước Vân Hoán trở về cố ý phân phó, chính là vì một ngày như này.
Chỉ là có lẽ sắp tới bọn họ phải đánh tiêu hao chiến, cũng may căn cứ Đế Đô tồn không ít lương thực, hơn nữa còn có Tần Nhất, bọn họ không sợ không có vật tư.
(*Tiêu hao chiến hay chiến tranh tiêu hao là một chiến thuật quân sự được một bên sử dụng để thắng cuộc chiến bằng cách làm suy yếu đối phương khi thiệt hại liên tục về người, lương thực và trang thiết bị. Phe sở hữu lượng tài nguyên lớn hơn thường là phe chiến thắng.)
Nhưng nếu cứ kéo dài cuộc chiến như thế cũng không phải biện pháp tốt.
Mấy tháng sau đó là thời gian nhân loại cùng Zombie và bán thú nhân giằng co, song phương ai cũng không thể làm gì ai.
Thời gian mấy tháng, rất nhiều chuyện đều có biến hóa. Khuynh Ca và Quân Mặc Ly mang theo Phi Hồng trở về đại lục Tinh Thần, thời gian bọn họ rời khỏi đại lục Tinh Thần đã khá lâu rồi.
Một tháng trước, Trần Á Bình thuận lợi sinh ra một bé trai khỏe mạnh xinh đẹp, điều này khiến vυ" em Lâm Thanh vô cùng vui mừng.
Chỉ chớp mắt, mùa đông qua đi, mùa xuân lại tới.
Hoa trong sân đã bắt đầu đơm bông nở rộ, nhưng chiến tranh giữa nhân loại và Zombie vẫn còn đang tiếp diễn.
Tần Nhất cởϊ áσ phao xuống, thay sang áo gió màu đen, tóc đen ngắn gọn, mặt mày như họa, thấy thế nào cũng là một mỹ thiếu niên.
Giờ phút này, mỹ thiếu niên cầm trong tay thiệp mời màu trắng, khóe miệng hơi cong, Vân Hoán đi tới, tiếp nhận thiệp mời nhìn một chút.
"Muốn đi không, chắc chắn là Hồng Môn Yến."
"Đi, tại sao lại không đi, có thể giải quyết cũng tốt, cứ tiếp tục kéo dài như thế, mọi người đều mệt mỏi."
Giọng Tần Nhất nhàn nhạt, quả thực rất mệt, mấy tháng này tuy bọn họ chống đỡ được, nhưng cũng hy sinh không ít người.
Nhưng bán thú nhân với Zombie cũng không có chỗ nào tốt hơn, mấy tháng trước, Tần Nhất tặng cho bọn hắn một món quà lớn, là độc dược tiểu Mai hoa bí chế, chỉ có tác dụng với Zombie.
Mặc dù tiến sĩ Lâm kịp thời điều chế giải dược, nhưng độc tính quá mạnh, vẫn có không ít Zombie cùng bán thú nhân đã chết, điều này khiến tiến sĩ Lâm bị tổn thất nặng nề.
Tiến sĩ Lâm vì khống chế ba Zombie Vương Thanh Tuyệt mà cho bọn hắn ăn một loại thuốc, thần chí không rõ, hoàn toàn trở thành con rối của tiến sĩ Lâm.
"Được, vậy chúng ta đi." Vân Hoán đồng ý, thật ra anh cũng muốn kết thúc sớm một chút.
Đồng thời anh cũng biết, em trai Vân Hiên của anh, thật sự đã không còn nữa.
Thất vọng có, đau lòng có, khổ sở có, nhưng cũng có phần nhẹ nhõm, bởi vì đối phương không phải em trai Vân Hiên của anh, mà là tiến sĩ Lâm khoác lên lớp da của em trai anh mà thôi.
Tiến sĩ Lâm bày tiệc ở đỉnh Nguyệt Kiến Sơn, nơi đó có một chỗ vô cùng xinh đẹp.
Tần Nhất và Vân Hoán đến nơi hẹn, còn dẫn theo Trạch Ninh.
Qua ngày hôm nay, là gì thì chính là cái đó, nghĩ tới đây, trong lòng Tần Nhất cùng Vân Hoán nhẹ nhõm rất nhiều.
Đại chiến giữa Zombie cùng nhân loại bắt đầu, số lượng nhân loại đã kịch liệt giảm xuống.