Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 654: Tương ngộ (4)




Chương 654: Tương ngộ (4)

Trong phòng, mặt mũi Cao Phong Quý tràn đầy thất vọng nhìn cô con gái lớn mà ông ta vẫn luôn đặt kỳ vọng cao.

Cao Nghi Tĩnh thân thể trần chuồng, da thịt nhẵn nhụi trắng nõn, dáng người đẹp mắt khiến đàn ông xung quanh nuốt nước bọt không ngừng.

Cao Phong Quý nhìn Cao Nghi Tĩnh đang ngây người, lập tức đem chăn trên giường kéo xuống phủ lên người Cao Nghi Tĩnh. Một loạt động tác liên tục như thế, đến phiên người đàn ông trên giường không một mảnh vải che thân.

Người đàn ông chỉ có thể lúng túng dùng tay che lấy bộ phận quan trọng của mình.

"Mày nói, tại sao mày muốn làm thế này?" Ánh mắt của đám người xung quanh khiến Cao Phong Quý cảm thấy rất khó chịu, một đường cho tới hiện tại, ông ta đều ở trên vị trí cao nhìn xuống, đều là mọi người nịnh bợ ông ta, cầu xin ông ta.
Nào có lúc nào dùng loại ánh mắt này nhìn ông ta, loại ánh mắt khiến ông ta toàn thân khó chịu.

Cao Nghi Tĩnh cũng ngốc trệ, cô ta không biết chuyện gì xảy ra cả, đột nhiên có một đám người xông tới, hơn nữa còn là ở thời điểm này.

"Cha, cha nghe con giải thích." Trong đầu Cao Nghi Tĩnh nhanh chóng phân tích tình huống trước mắt, sau đó làm ra lựa chọn có lợi nhất đối với bản thân.

"Nói đi." Cao Phong Quý cho Cao Nghi Tĩnh một cơ hội giải thích, kỳ thật cũng là muốn tìm về chút mặt mũi cho mình.

"Cha, thật ra, thật ra con với Tần Nhất lưỡng tình tương duyệt, chỉ là...chỉ là bởi vì em gái cũng thích Tần Nhất, con mới không thể không nhượng bộ. Nhưng hôm nay, hôm nay chúng con có chút khó lòng kìm nổi, lúc này mới..."

Cao Nghi Tĩnh khẽ cắn môi, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu, đôi mắt đẹp ngập nước nhìn thẳng người, làm cho lòng người mềm nhũn.
Thế nhưng bỗng nhiên có người cười lên, cười một tiếng như thế, thật nhiều người đều nhịn không nổi bắt đầu cười phụ họa theo.

Cao Phong Quý tức giận đỏ bừng cả mặt: "Cao Nghi Tĩnh, mày đang có tâm tư xấu gì hả? Nghiên Nghiên thế nhưng là em gái mày, Tần Nhất là em rể mày, mày ở chỗ này bôi nhọ bọn nó, chia rẽ bọn nó, rốt cuộc là có rắp tâm gì?"

Lúc này, Cao Phong Quý ngược lại đã quên, trước đó ông ta còn không thừa nhận Tần Nhất là con rể mình.

Sắc mặt Cao Nghi Tĩnh bình tĩnh, lão già này, quả nhiên không phải ruột thịt chính là không phải ruột thịt, nhiều năm như vậy, mặc kệ cô ta lấy lòng ông ta như thế nào, mặc kệ cô ta ưu tú thế nào, lão già này cũng chỉ yêu thương Cao Nghiên.

Cao Nghiên có cái gì tốt? Ngoại trừ dáng dấp đẹp một chút ra thì chính là con ngốc, cái gì cũng không hiểu. Ngày ngày tưởng rằng mình lợi hại, tất cả mọi người đều nghe mình, thật khiến người ta chán ghét.
"Cha, sao cha lại như thế, Cao Nghiên là con gái người, chẳng lẽ con không phải ư? Cha từ nhỏ đã thương nó, thứ tốt cũng đều cho nó, con không oán cũng không giận, ai bảo con không phải con gái ruột của cha chứ."

"Nhưng hiện tại, hiện tại con với Tần Nhất yêu thương nhau, cha cũng muốn con buông tay sao, ngay cả Tần Nhất con cũng phải nhường cho Cao Nghiên?" Cao Nghi Tĩnh quật cường nhìn Cao Phong Quý, nước mắt vòng quanh hốc mắt muốn rơi chưa rơi, thoạt nhìn yếu đuối mà kiên cường.

Cao Nghi Tĩnh có tự tin, với dáng vẻ diễn xuất hiện tại của cô ta, người xung quanh khẳng định sẽ đứng về phía cô ta.

"Mày..." Cao Phong Quý nghe Cao Nghi Tĩnh nói như vậy, cuối cùng vẫn không nhịn được, trở tay cho cô ta một bạt tai: "Nghiệt chướng, nghiệt chướng!"

"Nghi Tĩnh." Bà Cao đến chậm một bước, chuyện gì cũng chưa biết, chỉ thấy Cao Phong Quý đánh Cao Nghi Tĩnh một cái tát: "Ông đánh Nghi Tĩnh làm gì?"
Trong ba đứa con, bà Cao thương tiếc nhất chính là Cao Nghi Tĩnh, nhiều năm qua, bà ta luôn cảm thấy bản thân thiếu đứa bé này.

"Tại sao tôi đánh nó, bà hỏi nó xem nó đã làm chuyện mất mặt gì!"

"Con làm sao, chẳng qua con cùng Tần Nhất lưỡng tình tương duyệt, vui vẻ bên nhau, cha dựa vào cái gì đánh con?" Cao Nghi Tĩnh một thân phản cốt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra.

Trong đám người, bỗng nhiên truyền đến thanh âm vui vẻ vì xem kịch hay: "Có phải tôi nghe nhầm không? Cao Nghi Tĩnh, cô nói cô có một chân với tôi?"

Edit by Thanh tỷ

Chương 655: Tương ngộ (5)