Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 143: Không Quen




Chu Ngọc nhìn thấy người trước mắt thì sửng sốt, cô ta không nghĩ tới sẽ gặp được Tần Nhất ở chỗ này.

Mấy tháng không thấy, thiếu niên vốn đã chói mắt nay càng trở nên phong quang tễ nguyệt, thanh lãnh quý khí.

"Chu tiểu thư, cô làm sao vậy?" Giọng nam trong trẻo từ đằng sau vang lên, Chu Ngọc lập tức tỉnh táo lại.

Lựa chọn của cô ta không sai, anh Triệt so sánh với Tần Nhất thì tốt hơn nhiều. Ít nhất, ít nhất...Trần Triệt có thể khiến cho cô ta cả đời bình an.

Chu Ngọc cố gắng giương lên nụ cười: "Tần Nhất, hóa ra là cậu, thật sự đã lâu không gặp."

Tần Nhất cười khẽ, thanh âm mát lạnh dễ nghe vang lên, thậm chí có chút như ẩn như hiện: "Đúng vậy nha, đúng là đã lâu không gặp." Trịnh Trọng, Tần Kiều Kiều.

"Chu tiểu thư?" Trịnh Trọng dắt Tần Kiều Kiều đi lên trước, đập vào mắt đầu tiên là đôi mắt lạnh nhạt như mang theo băng tinh của thiếu niên.

May mà đã gặp qua khuôn mặt tuấn tú người người oán trách của A Triệt, nhưng khi nhìn thấy thiếu niên trước mắt, Trịnh Trọng cũng không thể không cảm khái một câu, thiếu niên này hoàn toàn không thua kém gì A Triệt.

Tần Kiều Kiều đứng bên cạnh Trịnh Trọng trông thấy Tần Nhất cũng sững sờ trong giây lát, sau đó trong mắt lập tức lộ ra từng tia kinh diễm cùng vui vẻ. Đây là Tần Nhất, là nam sinh đầu tiên khiến trái tim cô ta rung động.

Tần Kiều Kiều theo bản năng rút tay mình ra khỏi tay Trịnh Trọng, trêи mặt hiện lên nụ cười ngọt ngào: "Anh Tần Nhất, đã lâu không gặp."

Chu Ngọc thấy cảnh này, trong lòng đối với hành động của Tần Kiều Kiều khinh bỉ không thôi. Tiểu tiện nhân luôn miệng nói thích anh Triệt, nhưng sau lưng còn không phải bí mật cùng Trịnh Trọng mắt đi mày lại sao? Bây giờ thấy Tần Nhất, đôi mắt kia lại không nhịn được tha thiết trông mong nhìn người ta, chậc chậc...

Thật sự đúng là không biết xấu hổ



Trong lòng Tần Nhất cười lạnh, miệng nhỏ càng không nể mặt Tần Kiều Kiều: "Ai là anh cô, đừng có nhận loạn quan hệ."

Nụ cười trêи mặt Tần Kiều Kiều lập tức cứng đờ, có chút miễn cưỡng, bên trong con ngươi có chút ủy khuất cùng khổ sở, khuôn mặt nhỏ có phần khó coi. Cô không hiểu, rõ ràng trước đó Tần Nhất còn đối xử với cô rất tốt mà, vì sao hiện tại lại đối xử với cô như vậy.

Ánh mắt rơi trêи người Trịnh Trọng, Tần Kiều Kiều đột nhiên tìm được lý do. Nhất định là Tần Nhất ăn dấm chua rồi, haizz, sớm biết thế hôm nay cô ta đã không cùng anh Trịnh Trọng ra ngoài, đều là do Chu Ngọc.

Hôm nay vốn là anh Trịnh Trọng bồi cô ta ra ngoài đi dạo, ai ngờ Chu Ngọc nhất định phải theo cùng. Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Kiều Kiều có chút âm tàn. Chu Ngọc này thật sự quá chướng mắt rồi! Đừng tưởng rằng cô ta không biết Chu Ngọc có ý đồ với anh Triệt, anh Triệt thế nhưng là vị hôn phu của cô ta, ai cũng không thể đánh chủ ý lên anh ấy.

Lúc đầu Trịnh Trọng đối với thiếu niên này rất có hảo cảm, nhưng bây giờ nhìn thấy sự yêu thích trong mắt Tần Kiều Kiều, còi báo động trong lòng anh ta reo lên.

"Cậu nói chuyện kiểu gì vậy, Kiều Kiều gọi cậu một tiếng "anh" là lễ phép, sao cậu có thể nói chuyện như vậy với Kiều Kiều?" Nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của Tần Kiều Kiều, Trịnh Trọng nhịn không được mở miệng.

Trịnh Trọng là thật sự tức giận, Kiều Kiều là người trêи đầu quả tim anh ta, anh ta không cho phép người khác đối xử với cô như thế.

Tần Kiều Kiều ngăn Trịnh Trọng lại, nước trong mắt tràn đầy hốc mắt: "Anh Trịnh Trọng, anh đừng như vậy. Là em không tốt, em không nên nhận loạn quan hệ. Em và anh Tần Nhất, a không, cùng người nọ không quen biết."

Bộ dáng nhu nhược khơi dậy không ít ɖu͙ƈ vọng bảo vệ của đàn ông, ánh mắt xung quanh nhìn về phía Tần Nhất có chút trách cứ.

"Trời ạ, cô gái tốt như vậy sao cậu ta có thể đối xử như thế chứ."

"Đúng vậy đúng vậy, không xứng đáng là đàn ông mà."

Tần Nhất trong lòng cười lạnh, dù cho bị người xung quanh chỉ trỏ, sắc mặt cô vẫn lạnh nhạt như cũ không thay đổi: "Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao? Cô vừa tới đã gọi tôi là anh Tần Nhất, thế nhưng tôi căn bản không quen biết cô. Làm sao, tôi chỉ là nói cho cô biết sự thật thôi, cô bày ra bộ dáng ủy khuất đó cho ai xem chứ, cứ như thể tôi đã bắt nạt cô vậy."