Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 135: Căn Cứ Thành Phố Z




Thời gian ba tháng, dị năng hệ băng của Tần Nhất đã đạt đến cấp bốn, dị năng hệ tinh thần đạt tới cấp ba, mà dị năng hệ hỏa của Vân Hoán cũng đạt tới cấp bốn. Sở Mặc Hòa và Đỗ Nguyên đạt tới cấp hai đỉnh phong, anh em Lâm Thanh và Vương Ổn Ổn vừa mới đạt tới cấp hai.

Dị năng của dị năng giả chia ra có mười cấp bậc, càng lên cao càng khó đột phá. Đời trước, dị năng của Tần Nhất cũng chỉ đạt tới cấp sáu, sau đó không thăng lên nổi nữa. Nhưng mặc dù chỉ dừng lại ở cấp sáu thì ở trong căn cứ Z cô cũng là một cường giả.

Mà đời này, vì có kinh nghiệm của đời trước và không gian Hỗn Nguyên, dị năng của cô thăng cấp cũng nhanh hơn, không đến bốn tháng cô đã đạt tới cấp bốn. Có thể nói, bây giờ ở trong đám cường giả của Hoa Hạ, cô cũng là người có tên tuổi.

Nhưng chuyện khiến cho cô cảm thấy kinh ngạc nhất chính là Vân Hoán, cô chỉ có thể nói, con hàng này so với cô còn yêu nghiệt hơn! Cô là dựa vào kinh nghiệm và không gian mới thăng cấp được nhanh như vậy, nhưng con hàng này xác thật trăm phần trăm là tự thân vận động, không có mượn bất kỳ ngoại lực nào mà bò lên tới cấp bốn.

Thật sự là người so với người càng làm người ta tức chết.

Tận thế mới bắt đầu, căn cứ vừa mới xây dựng, mọi thứ đều tương đối hỗn loạn, không có theo bất kỳ một cái trật tự gì. Hiện tại đã ba tháng trôi qua, căn cứ giờ đã bắt đầu có quy mô, bình thường trôi qua cũng khá tốt.

Vân Hoán lại đưa quả dâu tới, Tần Nhất khổ não xoa xoa cái bụng đã hơi no. Cũng không biết có phải gần đây cô cao lên quá nhanh hay không, mà bọn Vân Hoán luôn sợ cô bị đói, lúc nào cũng muốn đút cho cô ăn, cô sắp biến thành tiểu mập mạp rồi đó.

Tần Nhất nhận lấy quả dâu Vân Hoán đưa, sau đó quay người nhét cho Tiểu Lam đang nằm nhoài người trêи vai. Cái miệng nhỏ của Tiểu Lam mở ra, sau đó cắn quả dâu trong tay Tần Nhất nuốt xuống, hài lòng chép chép miệng.

Vân Hoán lạnh lùng nhìn lướt qua Tiểu Lam, hai đầu lông mày có chút không vui, Tần Nhất thấy thế thì giải thích: "Hoán ca, tôi không ăn được nữa, nếu lại ăn thì bữa chính cũng không cần ăn."

Nghe vậy, lông mày Vân Hoán mới giãn ra, anh dừng tay, sờ lên đầu Tần Nhất, trong giọng nói trầm thấp xen lẫn từng tia cưng chiều: "Ừ, vậy không ăn nữa, lát ăn cơm ăn nhiều chút."



Vương Ổn Ổn đang ngồi đằng sau ăn dâu tây sớm đã tập mãi thành thói quen. Ba tháng ở chung cô đã nhìn chai mắt rồi, lúc đầu chứng kiến đôi mắt còn bắn ra tinh quang, kém chút thì chảy máu mũi, nhưng bây giờ cô đã bình tĩnh hơn nhiều, không còn chút cảm giác kϊƈɦ thích nào cả.

Vì sao à, mẹ nó, vì mỗi ngày đều nhìn! Nhìn đến mức cô đã sớm đã luyện thành thần công rồi.

Lâm Thanh lái xe, một lát đã tới cổng vào căn cứ Z. Quả nhiên như lời Hứa Ngôn nói, cổng vào có không ít quân nhân, bọn họ đang kiểm tra người tiến vào căn cứ.

Căn cứ thành phố Z nhìn qua không hề nhỏ, xung quanh là tường đất rất dày bao bọc, có tác dụng bảo vệ cửa. Tần Nhất nhớ tường vây này cần vài dị năng giả hệ thổ mất tận hai tháng thời gian mới có thể làm ra, bên trong còn pha lẫn một chút xi măng cốt thép, vô cùng kiên cố.

Có không ít người muốn tiến vào căn cứ, nhóm Tần Nhất đợi một lúc lâu mới đến lượt.

Một quân nhân đi tới gõ gõ cửa sổ xe bọn họ: "Người ở bên trong xuống xe, chúng tôi phải kiểm tra một chút."

Nhóm Tần Nhất mở cửa xe bước xuống, hai chân vừa chạm đất, Tần Nhất liền cảm giác được có không ít người đang nhìn chằm chằm bọn họ. Quần áo trêи người cả đám sạch sẽ, khỏe mạnh trắng trẻo, vừa nhìn là biết thời gian qua sống rất tốt. Tại tận thế mà có thể trải qua những ngày không tệ, đã nói lên tiểu đội này có thực lực, nói không chừng bên trong có vài người là dị năng giả.

Ánh mắt nhìn nhóm Tần Nhất của đám người đều thay đổi, cường giả dạng này, nếu có thể giao hảo thì không còn gì tốt hơn. Coi như không thể thiết lập quan hệ, thì cũng tuyệt đối không thể đắc tội.

Ngay cả quân nhân kiểm tra ánh mắt cũng lấp lóe, trêи mặt lộ ra nụ cười hiền hòa: "Ngại quá, kiểm tra là chuyện nhất định phải làm. Mặt khác, các vị muốn tiến vào trong căn cứ của chúng tôi thì mỗi người phải giao nộp bốn cân gạo."