Chương 37: Zoombie Mèo
Phương Tuệ bị lơ vẫn không thấy xấu hổ.
“Kha ảnh đế. Tôi là Phương Tuệ. Cha tôi là Phương Thúc Mạnh, chủ tịch của tập đoàn Hồng Thịnh.”
Phương Thúc Mạnh, Kha Hùng dĩ nhiên biết. Nhưng cũng không vì thế mà hắn sẽ tỏ ra nhiệt tình với con gái của lão.
Kha Hùng nắm lấy tay của Tiểu An, quay sang nói với nhóm Lão Hắc giờ cũng đã gia nhập vào đoàn đội của mình.
“Mục tiêu kế tiếp là bệnh viện Long Khoa”
“Nơi đó là địa bàn của zoombie” – Lão Hắc ngạc nhiên.
“Tôi biết. Cầu phú quý trong nguy hiểm”
“Được”
Biết bản tính của Kha Hùng, Lão Hắc cũng không xoắn xuýt nhiều.
Đoàn người phân biệt đi về phía mấy chiếc xe. Còn đám phú nhị đại, không ai để ý đến.
Phương Tuệ rất tức giận. Ả không dám làm gì thần tượng nhưng với nhóm Lão Hắc thì khác.
“Lão Hắc. Ông không được đi.”
“Tại sao?” – Lão Hắc khó chịu.
“Ông đã hứa sẽ đưa chúng tôi đến căn cứ. Không thể bỏ mặc giữa chừng”
Lời của Phương Tuệ thành công khiến cho Lão Hắc và bốn huynh đệ của hắn buồn nôn một trận.
“Phương đại tiểu thư. Lúc đầu, vì nghĩ rằng chúng ta cùng một mục đích, chúng tôi mới đồng ý để mấy cô cậu đi theo. Nhưng suốt chặng đường này, các người không giúp đỡ được bất cứ chuyện gì. Ngược lại, không ngừng gây rối đưa đến zoombie công kích.”
“Ăn của chúng tôi, uống của chúng tôi, lại còn muốn mệnh chúng tôi. Các cô cậu tự cho mình là thượng đế à?”
“Thượng đế cũng không thể không biết xấu hổ như thế”
“Quá vô sỉ”
Mỗi người một câu làm cho các phú nhị đại đã quen tự xem mình là cái rốn của vũ trụ không biết giấu mặt vào đâu. Nhiều ánh mắt oán trách đổ dồn về phía Phương đại tiểu thư. Chính ả mới là nguyên nhân dẫn đến hết thẩy.
Lão Hắc chẳng muốn tiếp tục đôi co với họ.
“Chúng tôi đi bệnh viện Long Khoa. Mấy người muốn thì đi cùng. Nhưng nếu gặp nguy hiểm, cũng đừng trách bọn tôi thấy c·hết không cứu.”
“Chúng ta đều là đồng bào, không phải nên đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau?” – Thanh niên phú nhị đại lẫm liệt chất vất.
“Muốn được người khác giúp đỡ thì mình cũng phải có tư cách đó mới được”
Bỏ lại một nụ cười khinh bỉ, nhóm Lão Hắc liền vội vã đuổi theo thân ảnh của Kha Hùng.
Đám phú nhị đại tại chỗ ngẩn ngơ, trên mặt đều là tức giận cùng không cam lòng.
………………………………………………………………………………..
Bệnh viện Long Khoa là bệnh viện đa khoa quốc tế của Thành phố E. Nơi này có đội ngũ y bác sĩ tay nghề cao, lại có máy móc, thiết bị y tế hiện đại nên thu hút được rất nhiều bệnh nhân đủ các tầng lớp xã hội. Đây là lý do Lão Hắc nói Long Khoa là địa bàn của Zoombie.
Trên đường đến Long Khoa, năm thành viên mới gia nhập được hướng dẫn cách sử dụng tinh hạch của Zoombie để khôi phục dị năng. Tới khi quen cách sử dụng, ai cũng ghiền cảm giác này.
Chiếc Hummer dẫn đầu, đoàn xe vượt qua một quãng đường đầy chướng ngại vật cũng thành công tới được mục tiêu.
Cổng chính bệnh viện, zoombie tập trung thành biển nhỏ. Gần hai mươi người xuống xe, tả xung hữu đột.
Dị năng đủ màu bao phủ. Chừng ba mươi phút, biển nhỏ zoombie đều bị giải quyết.
“Chu Phong, Quách Ngữ ở lại đào tinh hạch. Những người khác cùng tôi vào trong”
Kha Hùng phân phó Chu đại quản gia một câu rồi dẫn hơn chục người còn lại tiến vào sảnh chính.
Sau cửa thủy tinh, một đám zoombie mặc trang phục bệnh nhân đang thét gào, đập loạn.
Kha Hùng quăng qua vài quả lôi châu. Cánh cửa nổ tung, zoombie lập tức banh xác. Đoàn người tiến vào.
“Kha lão đại. Món đồ chơi này đủ ấn tượng” - Lão Hắc hâm mộ thành lời.
“Xưng hô kì quái”
“Chúng tôi đầu nhập vào căn cứ của cậu. Gọi như thế cũng không quá đáng. Hay cậu vẫn thích được gọi là Kha ảnh đế hơn?”
“Tùy mọi người”
Kha Hùng cười cười. Huyết Chiến Đao trong tay không ngừng vung, hạ. Zoombie tiếp cận trong phạm vi gần đều bị bổ đầu, tinh hạch văng ra.
Trần Tiểu An và Quách Vũ, Quách Ngữ bên kia cũng mạnh mẽ không kém. A Tân cùng ba dị năng giả xây phòng tại căn cứ lúc trước, mấy hôm nay trải qua huấn luyện, dần dần đã có phong phạm của “thợ săn”.
Đi qua khu vực đại sảnh sẽ tới khu vực khám chữa bệnh ngoại khoa.
Bởi vì bác sĩ Hà đặc biệt nhờ vả. Kha Hùng hễ thấy máy móc, thuốc men gì đó đều thu, thu và thu.
Lão Hắc xem như đã kiến thức qua, vị Kha lão đại này không chỉ có chiến lực khủng bố, còn có thuộc tính lôi và thuộc tính không gian trân quý. Người như thế, vốn trời sinh vương giả, rất nhanh sẽ nổi lên trong thời loạn lạc.
Khu A của bệnh viện Long Khoa bao gồm Khoa Nội và Khoa Ngoại. Giải quyết hết zoombie ở đây cũng hết hai giờ đồng hồ. Nhóm dị năng giả bắt đầu tiếp cận khu B.
Toàn bộ Khu B thuộc về Khoa sản. Vừa mới đặt chân vào tiền sảnh, đoàn người lập tức nhận ra sự khác biệt. Nơi này quá vắng vẻ, không hợp lẽ thường.
Kha Hùng nhíu mày, tiến lên trước, khiển khai Kim Nhãn quan sát một vòng. Lúc hắn quay lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
“Mọi người ra ngoài đợi. Không có tôi cho phép. Tuyệt đối không được vào.”
“Anh cẩn thận” – Ánh mắt Trần Tiểu An đầy lo lắng.
“Tin tưởng. Ngoan ngoãn ra ngoài chờ anh”
Kha Hùng nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Trần Tiểu An. Sau đó đẩy cô nàng lui lại phía sau. Lão Hắc và bốn huynh đệ của hắn bị ép ăn một họng cẩu lương, lại nghe Quách Vũ chân thành nhắc nhở.
“Thức ăn cho chó, ăn nhiều sẽ nghiện.”
Lão Hắc: “....”
Huynh đệ Lão Hắc: “...”
Kha Hùng nhìn đồng đội an toàn rời khỏi khu B liền thở ra một hơi. Sau đó, hắn đồng thời mở ra Kim Nhãn, Kim Nhĩ, Kim Tốc. Thân ảnh lóe lên, tại chỗ biến mất.
Khoa Sản vốn dĩ cũng có rất nhiều zoombie. Nhưng zoombie ở đây đã bị zoombie mèo biến dị ăn thịt. Cấp độ tăng lên vù vù.
Đáng nói là Zoombie mèo không chỉ có một con. Chúng tập trung ở lầu hai. Lúc đoàn người Kha Hùng vừa xuất hiện, chúng đã ngửi thấy hơi. Vừa định xông xuống đây thì đã bị đôi mắt màu vàng kim và khí tức nguy hiểm của Hùng ca chấn trụ.
Kha Hùng chủ động t·ấn c·ông khiến zoombie mèo vừa sợ hãi, vừa tức giận. Chúng đồng loạt giương vuốt, phóng tới. Những cái vuốt dài ngoẵng, bén ngót như lưỡi đao, xoẹt qua xoẹt lại không khí, phát ra thanh âm khiến lòng người ớn lạnh.
Huyết Chiến Đao trong tay Kha Hùng xuất hiện, ánh sáng đỏ lóe lên. Đao khí ào ào bắn về phía ba đầu quái vật phía đối diện.
Zoombie mèo đen dẫn đầu cảm giác được nguy hiểm, hoảng loạn né tránh. Nhưng hai con ở phía sau thì không thoát khỏi, chân trước của chúng bị Huyết Chiến Đao chém rụng.
Zoombie mèo khẹt khẹt rống lên.
Zoombie mèo đen dẫn đầu nhân lúc Kha Hùng chưa kịp thu hồi chiêu thức thì phóng lên đầu tủ kệ thật cao. Nó lựa chọn góc độ khá tinh vi, nhảy xuống. Mấy cái răng nanh nhọn hoắc cắm phậm vào cổ của Kha Hùng.
Nhưng răng nanh vừa cắm vào, zoombie mèo đen liền phát hiện mục tiêu nó t·ấn c·ông chỉ là một hư ảnh. Còn con mồi thật sự, đã cách nơi này hơn chục mét.
“Muốn đánh lén lão tử. Đám súc sinh chúng bây còn chưa có cửa”
Kha Hùng nhếch mép. Muốn so về tốc độ, bọn zoombie mèo này còn lâu mới đuổi kịp Kim Tốc của hắn.
Huyết Chiến Đao tiếp tục chém tới. Zoombie mèo đen vội né tránh. Sau đó nó phát hiện, mục tiêu của nhân loại nguy hiểm này không phải là nó mà là con zoombie mèo đã bị cắt chân.
Huyết Chiến Đao cắt ngang người của zoom mèo bị què. Thân thể to lớn của con quái vật này bị chia làm đôi nhưng vẫn không triệt để mất đi sinh mệnh. Nó gào lên, nảy nảy phần đầu, muốn cắn vào chân của đối thủ.
Mèo cửu mệnh vốn đã đáng sợ. Zoombie mèo cửu mệnh lại càng là cơn ác mộng của các dị năng giả. Kiếp trước, Kha Hùng từng mấy lần suýt c·hết khi gặp phải một con như thế. Kiếp này, mới vài ngày sau t·hảm h·ọa, hắn đã có “may mắn” cùng lúc đối diện với ba con.
Nửa phần trên của con quái vật mang theo chùm nội tạng, phóng tới vị trí của Kha Hùng. Hai bên trái phải, hai con zoombie mèo còn lại đồng loạt t·ấn c·ông.
Ba mặt đều giáp địch, Kha Hùng chỉ có thể trượt về sau, kéo dài khoảng cách. Trên tay, lôi điện màu tím lập tức xuất hiện, nhanh chóng bay về hướng lũ quái vật.
Thế đến của tia sét quá mạnh mẽ, quá mãnh liệt. Zoombie mèo bị ảnh hưởng bởi quán tính, muốn tránh cũng chả kịp.
Tử Kiếp Diệt Hồn lôi xuyên thẳng vào đầu lâu của đám zoombie, phát ra t·iếng n·ổ đùng đùng.
Đầu lâu vỡ nát. Có là đại la thiên tôn cũng phải c·hết, huống gì zoombie mèo mới chỉ cấp hai.
Ba viên tinh hạch màu xanh bắn ra xung quanh, bị Kha Hùng khẽ động Kim tốc dưới chân thu nhặt.
Giải quyết được ba con zoombie mèo. Kha Hùng dùng kim nhãn, kiểm tra lại một vòng tình trạng trong khoa sản. Lúc xách định mọi thứ đều an toàn, hắn yên tâm, thu hết máy móc, thiết bị y tế vào phật ngọc không gian.
.....................to be continued.......................