Chương 28: Sói
Thành phố E.
Phim trường.
Phương Thúc Mạnh đúng là một nhà thầu có tâm. Dưới những yêu cầu khắt khe vượt chuẩn của boss Kha, lão đã gấp rút hoàn thành xong toàn bộ phần cơ sở vật chất của “Phim trường” chuyên phục vụ cho dòng phim c·hiến t·ranh.
Trung tâm phim trường là một tòa nhà lớn thiết kế đớn giản mà vô cùng kiên cố, vững chải. Tầng một là đại sảnh lớn và nhà bếp. Tầng hai là Phòng hội nghị. Tầng ba có phòng khách nhỏ và vài căn phòng ngủ. Tầng bốn cũng có phòng khách, phòng ngủ riêng nhưng thiết kế đặt biệt lớn và sang chảnh, đối lập hoàn toàn với cái vỏ tổng thể bên ngoài.
Ban công sân thượng, Phương Thúc Mạnh đặt mấy bồn nước thật to, thiết kế chống úng, chống ngập, được bao bọc hoàn toàn bên trong bốn lớp tường đá và lớp kính cường lực dày ngoại hạng. Lúc này, mấy bồn nước đều đầy ắp, dư giả cho đám người Kha Hùng xài trong suốt thời gian sắp tới này.
Kha Hùng chọn phòng ngủ chính tại lầu bốn. Trần Tiểu An ở sát phòng hắn. Còn mấy người Chu Phong và Quách Vũ, Quách Ngữ, mỗi người đều chọn một phòng riêng tại lầu ba.
Mấy chiếc xe cũng có nhà xe riêng, xây dựng cạnh bên Trụ sở chỉ huy, có cửa thông vào đại sảnh.
Tòa nhà thứ hai tại căn cứ nằm gần cổng vào ra, chỉ có một nhà xe và ba tầng lầu rất rộng. Tầng một thiết kế như khu hành chính, dùng để đăng ký lí lịch người xuất nhập. Tầng hai là đại sảnh. Đây là nơi Kha Hùng chuẩn bị cho các dị năng giả giao nhận nhiệm vụ. Tầng ba là trung tâm mua sắm, trao đổi vật tư.
Trước mắt, toàn bộ căn cứ, ngoại trừ tường thành cao ngất với cổng vào, hai chốt canh hai bên và hai tòa lầu. Còn lại, cũng chỉ mấy bồn nước thật lớn để dự trữ ở bốn góc xung quanh và một vùng mênh mông đất đá.
Kha Hùng dẫn theo đám lâu la dạo một vòng căn cứ, đắc ý khoe.
“Đây mới chỉ là bước đầu. Về sau, với sự gia nhập của các dị năng giả, nơi này sẽ càng lúc càng sầm uất, xanh tươi, náo nhiệt.
Dị năng hệ Kim có thể cường hóa tường thành, xây nhà, dựng phòng ở.
Dị năng hệ Thổ có thể tạo ra đất đai trồng trọt.
Dị năng hệ Mộc gieo giồng hoa quả, lương thực.
Dị năng hệ Thủy đảm bảo nguồn nước dồi dào.
Dị năng hệ Hỏa thì cung cấp lửa.
Dị năng hệ Quang cung cấp ánh sáng.
Dị năng hệ Lôi cung cấp điện.
Căn cứ này nhất định sẽ trở thành cửu trùng thiên mà mọi người mơ ước trong tương lai”
Bộ dáng Kha Hùng hoàn toàn chìm đắm trong kế hoạch nô dịch những dị năng giả còn chưa xuất hiện, không để ý tới ánh mắt lấp lóe của Tiểu An và mấy người còn lại. Bọn họ cũng khát khao dị năng, không ai muốn trở thành phế vật, thành phân chuồng.
Những ngày kế tiếp, Kha Hùng dẫn theo đồng bọn tại căn cứ mới bế quan, điên cuồng tập luyện.
Mặc kệ thế gian bên ngoài từng ngày thay đổi: Giới truyền thông vì sự biến mất của Kha ảnh đế mà náo động, Đỗ Thế Hào và Hoàng Nhược Hi, Tóc Húi Cua mỗi ngày lên Hot Search với câu chuyện tình tay ba đầy cẩu huyết… Chiến lực của đám người Tiểu An cứ thẳng tắp leo thang.
Giữa tháng mười hai.
Kha Hùng sau rất nhiều nỗ lực, cuối cùng cũng thành công mang khí lưu trong cơ thể, vận chuyển đủ hai trăm năm mươi chu thiên. Tu luyện thành công tầng thứ tư của Kim Thân Hỗn Độn Quyết. Đạt được Kim Tốc – đôi chân được cường hóa, trở thành kim thiết siêu bền với vận tốc di chuyển lớn hơn cả vận tốc của loài báo Cheetah, đứng đầu giới thiên nhiên hoang dã.
Không gian bên trong Phật ngọc lần này được mở rộng tới một nghìn mét vuông. Ngoại trừ phần đất trống có thể trồng trọt, còn có một phát hiện làm hắn vô cùng kinh hỉ.
Kha Hùng xoay quanh đóa hoa khổng lồ, đỏ rực tựa như Địa Lan Tây Úc, phát ra mùi thơm nhàn nhạt. Bên trong có con tiểu thú màu vàng đậm như tạo thành từ kim nguyên bảo, nửa giống rồng, nửa giống rắn với đôi cánh nhỏ trên lưng.
Tiểu thú màu vàng ngơ ngác nhìn nhân loại to lớn đang đói khát nhìn nó, mặt rồng nhỏ xíu ngoài sợ hãi còn lộ ra uất ức, tức giận. Thấy Kha Hùng không có ác ý, nó lập tức phóng lên, táp một cái thật mạnh vào ngón tay của hắn. Con vật treo lủng lẳng, tham lam hút lấy mấy giọt máu đỏ rực từ miệng v·ết t·hương chảy ra.
“A”
Kha Hùng có chút kinh ngạc, trợn mắt nhìn vật nhỏ tham lam hút máu của hắn xong thì bò lên cổ tay, cuộn tròn lại thành chiếc một chiếc vòng.
Kha Hùng hung dữ, tạo uy với nó.
“Nếu đã lựa chọn đi theo tao thì phải ngoan ngoãn, không nên xuất hiện dị tâm, cũng không được tùy tiện uống máu của tao nữa. Rõ chưa?
“Đã biết”
Kha Hùng nhìn vật nhỏ nghiêm nghị. Sau khi vật nhỏ uống máu của hắn, tự giữa một người, một thú xuất hiện mối liên hệ mang tính chất: “Chỉ cần một ánh mắt ta đã rõ lòng nhau”.
“Tên của mày là Kim Linh”
Kha Hùng hừ hừ. Vừa nói chuyện với tân sủng vật, vừa rảo bước đi về phía tòa nhà bằng đá, bước lên lầu hai chất đầy máy móc, vật tư, quan sát một vòng. Cầu thang dẫn lên lầu ba vẫn chưa xuất hiện. Kha Hùng hơi hơi thất vọng, lại càng tò mò về những thứ được cất giữ trong căn phòng cuối cùng của tòa nhà bằng đá trong Phật Ngọc không gian.
Mấy ngày kế tiếp, Kha Hùng dẫn đám người Chu Phong ra ngoài, “dọn dẹp” tất cả những hệ số nguy hiểm trong bán kính một trăm dặm tính từ căn cứ của mình.
Tả Mộng Lâm – cánh rừng rộng hơn một nghìn hecta nằm bên trái con đường tiến vào căn cứ, lúc này đang có một nhóm người toàn thân ác khí, tay cầm ống sắt nhanh chóng tiến lên.
Kha Hùng đi phía trước, mở ra Kim Nhãn và Kim Nhĩ, âm thầm tìm kiếm mục tiêu. Ít lâu sau, hắn đã nhìn thấy trong đám lá ủ dày trên mặt đất, một con lợn rừng to lớn đang vù vù ngủ.
Nhìn thấy Kha Hùng ra hiệu, đám người Tiểu An đề mức máu trăm phần, rón rén bước lên.
Lợn rừng đang ngủ say sưa, nguy hiểm tiếp cận, nó bật dậy, đỏ mắt nhìn đám thú hai chân đang bao vây bốn phía. Sau vài giây, nó xông vào một trong số các mục tiêu.
“Đậu xanh rau má. Sao lần nào tui cũng là người đầu tiên xui xẻo vậy?”
Đối diện với bóng đen ầm ầm lao tới, Chu đại tổng quản gào lên. Cả người hắn như lắp động cơ, nhảy chồm sang một bên tránh né. Đồng thời, gậy sắt trong tay vung lên, giáng xuống thật mạnh vào đầu của con lợn rừng.
Éc...
Con lợn kêu lên giận dữ. Thân thể to lớn dịch chuyển. Đầu lâu tránh được nhưng gậy sắt lại đập vào đùi. Nó đau đớn, ác liệt nhìn Chu Phong. Bờm lông trên sóng lưng dựng đứng lên. Hai chiếc răng nanh vễnh cao, lại lần nữa lũi tới trực diện.
Tốc độ của lợn rừng rất nhanh. Bốn vó gõ trên mặt đất như bay. Lá vụn và bụi đất cuốn lên phía sau, mù mờ một mảng.
Chu Phong nhếch mép cười, lấy đà chạy vội rồi bật cao, giẫm vào thân cây, bắt trớn, xoay người lại. Tay cầm gậy sắt vung lên, lần thứ hai tập kích vào hộp sọ của con vật.
Bốp…
Éc
Gậy sắt đập thẳng vào giữa đầu con lợn khiến cho nó đau đớn rít lên. Cả mồm nước dãi ròng ròng chảy ra. Lần đầu tiên xuất hiện cảm giác sợ hãi.
Lợn rừng bỏ chạy, lại rớt vào vòng vây của Tiểu An và hai anh em Quách Vũ.
Côn sắt hung hãn đập xuống. Bạo lực, máu me.
Kha Hùng nhìn xác lợn rừng đổ ập xuống, từ nơi sạch sẽ đi ra.
“Không tệ. Nhưng tốn quá nhiều thời gian. Nếu là gặp động vật biến dị hoặc tang thi biến dị.... c·hết chắc”
Chu Phong: “...”
Mấy người Tiểu An: “...”
Lão đại. Mấy lời như thế, nói ra thật khiến người khác đau lòng mà.
Kha Hùng lạnh nhạt nhìn mọi người. Bỗng nhiên, một thanh âm rất khẽ từ xa truyền tới. Kha Hùng mở Kim Nhãn, tìm kiếm nguồn âm. Vài giây sau, mặt hắn tái đi.
“Là sói sám. Hai đầu.”
“Mẹ kiếp! Tả Mộng Lâm này vậy mà có sói. Còn hai con?”
Đám Chu Phong biến sắc, tự giác bật trạng thái chiến đấu, mu bàn tay cầm ống sắt nổi đầy gân xanh.
Chưa đầy năm phút. Hai bóng dáng màu xám xuất hiện trong tầm mắt đám người Tiểu An. Hình thể to lớn, cặp mắt xanh đầy hung ác, gian xảo. Bọn chúng nhìn năm tên nhân loại đột ngột xuất hiện trong Tả Mộng Lâm, lại nhìn xác con lợn rừng nằm trên đất, nước dãi ào ào tràn ra.
Chu Phong: “Có cảm giác, đám súc sinh đó coi bọn mình là thức ăn”
Quách Vũ: “Rất muốn phủ nhận, nhưng bất hạnh là tôi cũng thấy vậy”
Quách Ngữ: “Nếu có thể bắt bọn chúng làm thành tiêu bản, ta có thể trang trí cho Nhiệm Vụ Đường”
Trần Tiểu An: “Tiểu Ngữ. Trình độ b·ạo l·ực của em lại tăng level”
Quách Ngữ cười hì hì. Sợ thì sợ nhưng thần thái vẫn phải có. Với lại, Kha Hùng ở đây, bọn họ không c·hết được.
Thái độ của cả năm người rơi vào đáy mắt Kha Hùng. Hắn gật đầu, sau đó chỉ vào một trong hai con sói có chiến lực thấp hơn, phân phó.
“Chu Phong, Quách Vũ giải quyết con bên trái. Anh sẽ lo con bên phải. Tiểu An và Tiểu Ngữ lui lại, phòng hộ phía sau”.
“Đã rõ”
Mọi người chia ra hành động.
Hai con sói thấy kẻ thù động thủ, dĩ nhiên cũng phát động t·ấn c·ông.
Hú......
Con sói bên phải hú một tràng dài rồi phóng tới Kha Hùng. Thân thể màu xám như để lại tàn ảnh. Nhanh đến khó tin.
.................to be continued....................