Trọng Sinh: Giáo Sư Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 30: Đời này nhất định sẽ không tệ bạc với em




"Xin lỗi Dương tổng, chúng tôi có việc phải đi trước, những gì về dự án chúng ta cũng đã bàn qua, nếu có thắc mắc hãy liên hệ với trợ lý của tôi."

Nói xong, hai người bắt tay một cách xã giao rồi kéo tay cô rời đi nhanh chóng. Tần Phong mở cửa xe cho cô nhưng cô lại không biết điều, tự tay mở cửa ghế sau, đây chẳng phải là chán ghét anh nên né tránh sao, đúng là khó dạy bảo. Chưa kịp ngồi xuống ghế sau thì cô đã bị Tần Phong nắm éo kéo lại vác lên vai đặt cô lên ghế phụ. Anh đóng rầm cửa xe lại không cho cô cơ hội né tránh mình, khi hai người đã ngồi yên vị trong xe thì mới cảm thấy nhẹ nhõm, chỉ sợ ở thêm chút nữa sẽ bị mai phục. Tần Phong không nói câu nào mà đã đạp ga phóng như bay trên đường quốc lộ, một bầu không khí im lặng đến khó thở, bình thường cô đã ít nói nên rơi vào trường hợp này chỉ biết cắn mỗi suýt chảy máu.

Giai Nhiên không chú ý đến lúc này, Tần Phong đang thở dốc như con thú động dục, cô chỉ mải chăm chăm suy nghĩ những câu chuyện, ánh mắt người bên cạnh cô đã đỏ rực lên.

*Con m* nó, lão già thối dám gài ông, m* kiếp*

"Kêu người hầu chuẩn bị giường chiếu cho tôi, khẩn trương !!!"

Tần Phong nhấc máy gọi quản gia với giọng điệu cau có, dứt lời, Tần Phong quay phắt sang nhìn Nhiên Nhiên khiến cô giật thót mình, . Nhưng không thể đợi lâu hơn nữa, trước mặt là người mình yêu hơn nữa anh còn là người đàn ông đang ở độ tuổi sung sức nhất. Nếu hôm nay không ăn thịt được cô gái nhỏ thì anh sẽ sủa tiếng chó. Tần Phong phanh gấp lại làm Giai Nhiên ngã nhào về phía trước, trán cô sưng lên một cục. Nhưng cô chưa kịp đau thì đã bị anh vồ vập lấy cơ thể, chiếc áo khoác rơi xuống một cách đáng thương. Anh vác cô trên vai mặc cho cô gái đáng thương giãy dụa, cô còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, không biết tại sao thầy Tần lại có những hành động này. Hôm nay thực sự rất lạ bởi người đàn ông này có những hành động chiếm hữu đụng chạm một cách thái quá.

"Thầy....thầy...thầy tỉnh táo lại đi, thầy có biết mình đang làm gì không?"

"Buông em ra!"



"Nhiên Nhiên, giúp anh, giúp anh... hộc hộc...Nhiên Nhiên, anh bị lão ta bỏ thuốc rồi."

Những lời như rót mật vào tai, xưng hô cũng thay đổi, cô thực sự không biết phải làm sao, chỉ biết chống cự yếu ớt, Tần Phong vác cô ra khỏi xe rồi đè xuống hàng ghế sau. Khi tiếng đóng cửa sầm lại là cô đã biết kết cục của mình như thế nào. Mặc dù đây là người cô luôn yêu thương trong lòng nhưng những tổn thương ở kiếp trước là cái bóng quá lớn để Nhiên Nhiên có thể vượt qua. Cô sợ sẽ lại tổn thương thêm một lần nữa, suốt đời mang nỗi đau một lần nữa. Thấy mỹ nhân trong lòng khóc như mưa khiến Tần Phong vừa thương xót vừa tăng thêm sự hưng phấn.

"Ngoan, cho anh....đời này nhất định không bạc đãi bé cưng."

Câu nói vừa dứt, cô trợn tròn mắt, những hàng rào cô dựng lên để chống đối anh đều đổ rạp, chúng không thể chiến thắng trước tình yêu Tần Phong dành cho cô nhưng cô lại ngốc nghếch chưa nhận ra. Nhân lúc cô không để ý, anh đã nhanh tay nới lỏng cavat thuần thục trói cổ tay cô lại, chiếc áo sơ mi cùng quần âu trên cơ thể cường tráng của anh không cánh mà bay. Cô gái nhỏ chưa trải sự đời bao giờ thấy anh thô bạo như vậy đã lộ rõ vẻ sợ hãi tột độ.

"Thầy có thể bình tĩnh lại được không, chúng ta đang ở ngoài đường mà, e...em biết có loại thuốc có thể áp chế thuốc kích d*c này."

"Không được! Hôm nay dù có phải lên trời tôi cũng phải có được em, không được đâu Nhiên Nhiên, em muốn thấy tôi giày vò bản thân đau khổ hay sao."

"Đừng mà...hức"

Con sói đói tham lam cắn xé bả vai cô, để lại những nốt cắn trên làn da trắng mịn mặc cho người đẹp trong lòng phản kháng. Cả người cô trân truồng trong ánh mắt rạo rực của người đàn ông, thật sự quá đẹp, cô bé này sinh ra là để bóp chết đàn ông mà.