Trọng Sinh: Giáo Sư Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 26: Lên kế hoạch




Chính những lý do như vậy khiến cô lại càng thêm chắc chắn về việc mình đã chọn đúng công việc. Giai Nhiên ứng tuyển vị trí trợ lý phó giám đốc kiêm cố vấn thị trường cho đội ngũ nhân viên. Với khởi đầu tốt như vậy, cô đã thành công một phần nào trên con đường mình đã ước mơ.

Nhất cử nhất động của người đẹp trong lòng đang hiện lên trên màn hình iPad của một người đàn ông, anh chăm chú theo dõi từng cử chỉ của cô, bàn tay xoay xoay chiếc bút như đang rất hưởng thụ. (1)

"Đã hoàn thành thưa chủ tịch, Khương tiểu thư đã bắt đầu một ngày làm việc đầu tiên."

"Tôi đã sắp xếp cho cô ấy một phòng làm việc riêng tư, gần với phòng làm việc của chủ tịch." ®

Một người đàn ông trung niên đã kính cẩn cúi gập người báo cáo công việc.

"Tốt, hãy làm tiếp những gì tôi giao, khiến cô ấy tránh xa các đồng nghiệp nam ra."

"Vâng thưa chủ tịch."

"Còn nữa, ngoại trừ tôi ra, không cho ai được phép bắt nạt cô ấy, nghe rõ chưa!"

"Vâng, chúng tôi sẽ làm theo lời chủ tịch."

Vốn tưởng rằng những ngày đầu tiên đi làm sẽ rất vất vả, có thể bị cấp trên sai vặt là chuyện bình thường nhưng điều khiến cô cảm thấy lạ lùng là mọi người ở đây ai cũng có thái độ rất cẩn trọng với cô. Không ai để cô phải làm việc gì nặng nhọc, mọi người cũng không dám sai bảo gì cô khiến Giai Nhiên đặt một dấu hỏi chấm trong lòng.

Khi cô đang định giúp đỡ mọi người in tập tài liệu thì một đám người hớt hả hớt hải chạy đến giật lấy tập giấy từ tay cô.



"Trợ Lý Khương à, những việc này chúng tôi có thể tự làm được mà, cô đừng làm khổ chúng tôi mà."

*Một khi chủ tịch biết được thì chúng tôi chết mất, hic.*

"Vậy sao, tôi...tôi xin lỗi."

Cô gái nhỏ bối rối nhận lỗi rồi ngơ ngác nhìn mọi người tất bật làm việc. Cô nhanh chóng quay lại chỗ làm việc bời vì nhìn thái độ mọi người như vậy chắc chắn ông chủ ở đây rất khó tính. Cô đang chú tâm hoàn thành bản báo cáo tiến độ làm việc thì bất ngờ có tiếng chuông điện thoại, vẫn là cậu nhóc bạn thân.

"Gọi tôi có việc gì vậy?"

"Này bà nội ơi, cậu xem ai làm bạn bè mà vô tâm như cậu không, không nhớ nay là sinh nhật ông đây à?"

Giai Nhiên tá hoa, không ngờ mải mê lại quên béng đi mất.

"Vậy sao, có tổ chức gì không?"

"19 giờ tối nay, Dương gia có tiệc, chiều nay để đích thân thiếu gia đây đến đón cậu đi thử đồ."

Trong căn phòng làm việc tối tăm lạnh lẽo, một đám điệp viên đang bàn bạc với nhau.

"Tối nay sinh nhật thằng nhóc nhà Dương Gia, đây là thời cơ thích hợp để lấy tài liệu mật, vấn đề là nó nằm ở căn mật thất sau vườn hoa hồng ngôi biệt thự đó."

"Thưa chủ tịch, chúng tôi sẽ thay đổi thông tin bản thân, làm giấy tờ giả để trà trộn vào làm khách nhà họ, ngài thấy sao."



Người đàn ông thở ra một khói thuốc dài nghi ngút, chẩm chậm cười.

"Việc này không nên để các người làm, như vậy sẽ rất nguy hiểm, thế lực cái lão già đó cũng không tồi."

"Đích thân tôi sẽ đến đó, các cậu chủ cần lắp thiết bị nghe lén lên một nhân vật máu mặt của Dương gia, còn lại để tôi lo."

"Chỉ cần có bằng chứng lão ta tham nhũng tài sản của nhà nước, thao túng thị trường tài chính sẽ là chìa khoá mở ra tất cả sự việc bao gồm cả trọng án sát hại bố mẹ tôi năm đó."

Một loạt kí ức trong đám cháy hiện về, giữa cái nóng bỏng da bỏng thịt của ngọn lửa bùng lên. Tần chủ tịch và phu nhân cố gắng đưa đứa con ra khỏi trang viên đang bùng cháy dữ dội thì đột nhiên hai tiếng súng vang lên.

"Đoàng....đoàng."

Tần Minh vì đỡ đạn cho con trai mà qua đời, Tần phu nhân vì đẩy Tần Phong ra ngoài mà bị thanh gỗ đỏ lửa đè trúng.

"CHA!!!!!!"

"MẸ!!!"

Tần Phong gào khóc đau đớn, chỉ kịp nghe tiếng nỉ non thút thít từ bên trong. @

"Hãy sống tốt nhé con, báo thù cho Tần Gia...."