Trọng Sinh Cưng Chiều Em Trai Ngốc

Chương 89: Bản Quyền




Đổng Thiên gần đây nhận được một vụ làm ăn mới, là với tập đoàn Bùi thị bên kia thành phố. Gã là cố tình nhắm vào lão Bùi nổi tiếng tham lam hám lợi mà gài bẫy, vì trước đó lão ta vốn đang định hợp tác với Quân Thiên Hàn. Vậy mà sau khi nghe xong phân tích của Đổng Thiên về sản phẩm công nghệ mới sắp ra mắt, lão lập tức sáng rực cả mắt, cảm thấy dự án này so với công trình đầu tư toà bất động sản phía Nam bên Quân Thiên Hàn còn lợi nhuận hơn gấp nhiều lần!

Đổng Thiên trên mặt đều là ý cười, đi xã giao dự tiệc ngông cuồng hơn hẳn mọi khi, một lần gặp được Quân Thiên Hàn còn nhướn mày khiêu khích, trắng trợn thể hiện sự khinh thường với hắn. Ai cũng biết gã sắp sửa phát hành sản phẩm mới, nhưng khá nhiều người không vừa mắt hành động của gã với vị thiếu gia Quân gia này.

Chẳng phải Quân thiếu sắp lên chức gia chủ rồi sao? Quyền lợi thậm chí còn cao hơn cả bây giờ, Đổng Thiên hắn không sợ bị đè cho bẹp dí à? "

" Cái công ty nhỏ bé đó của hắn dựa vào đâu mà có thể trụ vững vậy? Chẳng lẽ đầu bị đụng rồi ảnh hưởng trí nào à? "

" Có khi thật sự là vậy... "

Tiếng xì xào bán tán vang lên ngày càng nhiều, Đổng Thiên âm thầm nghiên răng. Nếu gã tính không nhầm, thành công ra mắt sản phẩm vi tính hiện đại này thậm chí có khả năng mang về khoản lãi đến gần nghìn tỷ. Lúc đấy để xem còn ai dám coi thường gã nữa.

Quân Thiên Hàn thấy mục đích của mình đã đạt được, tâm trạng tốt hẳn lên vài phần. Hắn lắc lư ly vang trên tay, chậm rãi thưởng thức vài ngụm. Vài ngày nữa hoàn thành nốt dự án mảnh đất phía Nam kia, hắn sẽ tổ chức họp báo cho ra mắt mẫu sản phẩm vi tính hiện đại, cũng chính là thứ phế liệu mà tên ngu Đổng Thiên kia đang giữ.

Về sản phẩm lần này, hắn đã bỏ công sức nghiên cứu cả đời trước, cũng chẳng biết sau khi chết đi có bị cướp mất hay không. Đã trải qua một lần, hắn dễ dàng xây dựng lại từ đầu, chuyên tâm vào lĩnh vực khoa học công nghệ. Sản phẩm làm ra là một huy hiệu nhỏ được gắn vào vòng tay, có chức năng giống với điện thoại thông minh, được gọi là quang não.

Điểm đặc biệt của nó là nhỏ gọn và tiện lợi, hơn nữa hoàn toàn chỉ nhận diện một chủ nhân duy nhất. Thứ này còn có khả năng phân tích dữ liệu từ xa, với giao diện chính là màn ảnh xuyên thấu như các bộ phim chiếu rạp, dùng tay để cảm ứng trên màn hình. Thứ Quân Thiên Hàn để mặc cho Lãnh Ý Nam trộm đi kia, thực ra là một bản nháp trước đó, xuất hiện nhiều lỗ hổng khi đưa vào nghiên cứu. Vốn dĩ còn không phải quang não, nó chỉ là một dạng đồng hồ thông minh mà thôi. Chẳng cần tưởng tượng cũng biết, nếu đưa vào dùng thử một thời gian sẽ mắc lỗi vô cùng nghiêm trọng.

Mà Đổng Thiên gã làm sao kiểm tra kĩ đến vậy, lôi ra dùng vài lần liền hưng phấn mà cho ra mắt ngay lập tức, khâu kiểm duyệt an toàn chất lượng còn chẳng có. Vài ngày trước còn mạnh miệng chuẩn bị đưa ra phiên bản dùng thử một tháng cho khách hàng, hoàn toàn miễn phí. Quân Thiên Hàn tính toán đến mức này, bỗng cảm thấy mình tốn chất xám vô ích. Loại người này cần gì hắn phải ra mặt chứ, tự gã ta đã đủ hủy hoại bản thân rồi.

Dân mạng được phen ăn dưa, khi bên Đổng thị vừa cho ra mắt phiên bản dùng thử của chiếc đồng hồ, thì Quân gia lại họp báo giới thiệu sản phẩm mới. Phần lớn đều tranh nhau đi trải nghiệm sản phẩm bên Đổng Thiên, tuần đầu liền để lại đánh giá vô cùng cao. Theo hiệu ứng Domino, lần lượt từng người đều chen chúc nhau mà thử nghiệm bản dùng thử, hoàn toàn không để tâm đến buổi giới thiệu sản phẩm mới của Quân Thiên Hàn.



Trên ghế Tổng Giám đốc, Đổng Thiên cười lớn, dữ tợn nhìn chằm chằm màn ảnh trình chiếu, bên cạnh gã, Lãnh Ý Nam ngắm nghía chiếc túi xách giới hạn mới mua, hài lòng mà dặm lại lớp trang điểm.

' Thằng chó họ Quân đó bị lừa đá à? Anh vừa mới cho ra mắt bản dùng thử, hắn ta giới thiệu sản phẩm y hệt là trực tiếp thú nhận mình ăn cắp ý tưởng rồi không phải sao? " Đổng Thiên tức đến mức bật cười, đồng thời lại thoả mãn xoay chiếc bút máy trên tay.

||

Lãnh Ý Nam ngồi xuống sofa bắt chéo chân, lắc lư vòng ngọc làm từ đá quý trên tay, không mấy để tâm: " Hắn ắt hẳn phát hiện ra gì đó rồi, hết đường lui nên phát điên, có lẽ dẫn đến não đều hỏng mất. Dù gì Quân Thiên Hàn vẫn chưa nói đó là gì mà, chưa chắc đã là đồng hồ kia."

Hắn ta có thể làm được gì trong thời gian ngắn như vậy chứ? " Đổng Thiên cười khẩy, ôm cô ta lên đùi mình vuốt ve, ánh mắt dần trở nên ám muội: " Đêm nay mình qua đêm tại công ty luôn đi, anh cho người chuẩn bị phòng rồi.

' Hừ, nhớ đôi bông tai phỉ thúy buổi đấu giá tuần sau đấy! "

Gã hung hăng lao tới tấp vào ả: " Được được, mua cho em tất! '

...

Vài tuần sau, trên mạng bắt đầu dậy sóng. Đồng hồ thông minh từng được ca ngợi trên mạng, lập tức nhận lại đủ lời chửi rủa.

" Cái quái, đều là rác rưởi, đồng hồ bỗng dưng phát nổ, may mà lão tử chỉ đang sạc nó trên bàn!

Người anh em, không phải anh dùng loại sạc đểu đó chứ? "

" Đểu cái chó * icon giơ ngón giữa *, lão tử tốn mất mấy triệu mua cái sạc đó, cả mấy năm nay sạc điện thoại đều yên ổn, thế quái nào mà đều được! "



Quả thật gần đây tôi đụng vào đồng hồ kia, chả hiểu sao thông tin đều bị lộ ra bên ngoài, vài người bạn của tôi cũng bị vậy! Không phải lỗi do sản phẩm chẳng lẽ ma làm à! "

" Tôi đây đang sử dụng bỗng nhiễu màn hình, rõ ràng trước đó còn dùng ổn! Thật sự là phế liệu! "

Cũng may chỉ là bản dùng thử, bảo ông bỏ mấy trăm triệu ra mua mà chất lượng như vậy ông kiện chết mi! "

" Đều là lừa đảo! Lừa đảo! "

" Nói nhỏ cho mà nghe, Quân thị vừa cho ra mắt sản phẩm mới, gọi là quang não, đảm bảo khiến anh em hài lòng. Thứ đó còn có thể chơi thực tế ảo nữa, giá so với chiếc đồng hồ nát kia chênh lệch không bao nhiêu! "

' Thần kì như vậy!! "

Đổng Thiên đang ân ái mặn nồng với Lãnh Ý Nam, lập tức bị quấy nhiễu bởi tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài. Gã tức điên lên ném đèn ngủ đầu giường lên cửa, phát ra tiếng * Choang * nhức óc.

' Cút cho ông! "

Thư ký bên ngoài thoáng giật mình, ngay sau đó liền sốt ruột nói lớn: " Tổng Giám đốc, khách hàng đều đang kiện công ty chúng ta! Họ thậm chí còn biểu tình phía dưới sảnh nữa! "

Đổng Thiên sững người, mau chóng mặc quần áo, kéo Lãnh Ý Nam đi tới bàn làm việc. Mặt gã hết trắng rồi lại đen, sắc đỏ xen lẫn trông thảm hại vô cùng: " Sao... sao có thể... "

Cửa phòng bỗng nhiên mở toang, cảnh sát không biết từ đâu chạy vào, đưa ra tấm thẻ chứng minh thân phận trước ngực, mặt mày nghiêm nghị cất tiếng: " Tổng Giám đốc Đổng, chúng tôi nhận được bằng chứng anh ăn cắp bản quyền, mời anh theo chúng tôi về đồn thẩm vấn. "