Trọng Sinh Chuộc Tội Với Vợ Và Con

Chương 405




Lữ Lệ Bình gật gật đầu.

Nhạc Hồng ở bên cạnh cũng đi tới cầm lấy quần áo, cười nói: "Trước tiên thay quần áo đã, sắp bắt đầu rồi, dù sao đến lúc đó chúng ta sẽ thay phiên nhau mặc quần áo. Mọi người thích quần áo loại nào thì quan sát một chút là biết! Cứ yên tâm! "

Có lời này của Nhạc Hồng.

Mấy tiểu cô nương cũng không còn lo lắng nữa.

Cửa hàng quần áo Đoàn Viên mà Giang Châu thuê có một gian phòng bên trong.

Ban đầu nó được sử dụng như một nhà kho.

Nhưng giờ nó đã trở thành một phòng thay đồ tạm thời, mấy tiểu cô nương cùng chuyên gia trang điểm đều bước vào trong đó.

Bên ngoài vẫn đang ồn ào, Giang Châu bước ra khỏi cửa vẫy tay với Phương Vân Lương, gã lập tức hiểu ra vội vàng gọi vài người đến rồi bắt đầu dựng màn sân khấu.

Nói là màn sân khấu.

Nhưng thực ra chỉ là một miếng nhựa lớn bà màu đỏ, xanh, trắng.

Giang Châu đã sớm cho người dựng giá đỡ, chỉ cần che trực tiếp từ cửa hàng đến sau sàn catwalk là được.

Mọi người nhìn thấy cửa hàng bị vây lại, lập tức cảm thấy không vui!

"Có chuyện gì vậy? Không phải bảo chúng ta đến để xem Tùng San San sao? Người đâu!"

"Aiii! Nhà ta còn bao nhiêu việc! Giờ chỉ muốn gặp cô ấy thôi! Bao giờ cô ấy đi ra vậy?"

"Ai mà chả như vậy! Tôi cũng muốn nhìn xem, tiểu cô nương kia đến cùng như thế nào! Có phải giống hệt như thủy tinh linh không! "

~~~

Cả đám hò hét ầm ĩ.

Giang Châu ra hiệu, ngay lập tức có một người mặc áo Tôn Trung Sơn bước lên sân khấu.

Đây là người chủ trì.

Người này phụ trách việc làm nóng bầu không khí, huy động cảm xúc và phát những món quà nhỏ cùng những thứ tương tự.

Thực ra.

Giang Châu làm ra tràng diện này chính là kết hợp giữa lăng xê và catwalk.

Sàn catwalk của hậu thế về cơ bản là đều đồng nghĩa với những đại danh từ, những siêu mẫu kia khi lên sàn catwalk ai mà chẳng cao cao tại thượng như người được ra nước ngoài chứ?

Nhưng nếu làm y hệt như thế vào những năm tám mươi, nhất định sẽ không hiệu quả.

Mà thứ Giang Châu phối hợp đầu tiên với sàn catwalk chính là mô hình chương trình đại hạ giá của siêu thị.

Sử dụng một ít quà tặng cùng khuyến mãi nhỏ để thu hút người tiêu dùng.

Hắn chuyển nguyên hình thức khuyến mãi này từ siêu thị sang cửa hàng quần áo.

Tất cả quần áo, giá cả và quầy hàng đều được chia thành đủ loại cấp độ với các mức giá khác nhau để thu hút những dạng người tiêu dùng khác nhau.

Giang Châu tuyệt đối nắm chắc kiểu khuyến mại này.

Quả nhiên.

Khi người dẫn chương trình đưa ra những món quà nhỏ là: Một cái kẹp tóc, khăn tay cùng hai phiếu rút thăm trúng thưởng có giá trị 5 cân và 10 cân lương thực.

Tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, đừng nói là Tùng San San đến ngay cả hài tử mình mang theo cũng bị vứt qua một bên!

Ở bên trong cái lồng giam của những năm 80 này, mọi người đều đang dựa theo dòng chảy của thời đại mà tiến về phía trước.

Mà vào năm 1983, ở đầu đường Tây Đan, có một làn sóng thuộc về hậu thế đang mạnh mẽ cuộn trào lên.

Làn sóng này không thể thay đổi được dòng chảy như nước lũ của thời đại.

Nhưng mà nó cũng có thể thay đổi những làn sóng khác bên cạnh nó.

Nửa giờ sau.

Mọi thứ cuối cùng cũng đã sẵn sàng.

Khi người dẫn chương trình nhìn thấy Giang Châu ra hiệu với mình, anh lập tức hiểu ra.

"Được rồi! Mấy món quà nho nhỏ và hoạt động xổ số của chúng ta tạm thời sẽ kết thúc! Hôm nay là lễ khai trương cửa hàng quần áo Đoàn Viên chúng ta. Tôi khuyên mọi người có thể mở to mắt nhìn một chút, những bộ quần áo tiếp theo chắc chắn sẽ khiến mọi người hài lòng!"

Người chủ trì nói xong liền nhanh chóng bước xuống.

Sau đó, chỉ một khắc sau âm nhạc sôi động đã vang lên từ hai cái loa ở hai bên sân khấu.

Người đầu tiên xuất hiện là Lữ Lệ Bình.

Cô mặc bộ đồ xanh quân đội, vừa đoan trang vừa giản dị, mang dáng vẻ kiêu hùng của một nữ quân nhân.

Khi cô bước ra từ sau bức màn, trái tim cô gần như nghẹn ở cổ họng!

Còn những người bên dưới khi thấy có người bước ra, liền sững sờ một lúc rồi mới ồ lên cảm thán!

Ồ, được đấy!

Đây, đây chính là triển lãm quần áo sao?

Nhìn xem, cái phong cách này quả là rất đẹp!

Tiểu cô nương kia mặc bộ này vào nhìn trông thật năng động!

Ngay sau đó có người huýt sáo, một số xung quanh còn hào hứng ném mũ lên trên không.

"Tiểu cô nương! Bộ quần áo này đẹp đấy! Rất hợp với cô!"

"Đúng rồi! Bộ quần áo này có bán không? Tôi cũng muốn mua một bộ! Con gái tôi ngày nào cũng lẩm bẩm nói rằng muốn trở thành nữ quân nhân, mua một bộ về để nàng mặc cho đỡ nghiền!"

"Ồ! Thật là mới lạ! Tôi sống đến từng này tuổi rồi, nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy cách chào bán quần áo thế này! "

~~~

Lời khẳng định này của mọi người, đối với Lữ Lệ Bình và những tiểu cô nương tiếp theo phải lên sân khấu, không kém gì một viên Đại Định Tâm Hoàn.

Lữ Lệ Bình - người trình diễn đầu tiên, đang ở gần đám đông nhất, đều nhìn thấy trong mắt mọi người ở đây đều là yêu thích cùng kinh diễm.

Cùng lúc đó, giọng của người dẫn chương trình vang lên.

"Đây là một bộ quần áo được đã được cửa hàng quần áo Đoàn Viên cải tiến qua. Chất liệu vải là sợi tổng hợp, cực kỳ tốt, dễ mặc cùng chống mài mòn, thẳng..."

Đây cũng là một phân đoạn thiết kế có chủ ý của Giang Châu.

Trong thời đại ngày nay, việc mua quần áo rất chú trọng đến chất liệu vải và tính thực dụng, hắn tăng thêm cái phân đoạn này sẽ giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian cho việc chọn lựa trang phục.

Mà sau khi được nghe giới thiệu về các loại vải, quả thực là những người phía dưới vừa cảm thấy ngạc nhiên lại vừa thấy mới mẻ.

Nhiều năm nay, có ai lại không đến tiệm may rồi chọn kiểu dáng sau đó đặt thợ may may giúp chứ?

Giờ thì tốt rồi, đây quả thật chính là lần đầu tiên họ thấy một cách bán quần áo mới mẻ như vậy trên thế giới!

Sau khi Lữ Lệ Bình trình diễn xong, tiếp theo là đến lượt Nhạc Hồng.

Tính cả dáng người lẫn tướng mạo, Nhạc Hồng đều mang phong vị thành thục hơn.

Cô mặc một chiếc váy dài gợn sóng, cổ áo được thiết kế theo phong cách nước ngoài, eo thắt nơ, cổ tay áo hơi phồng, phần eo hơi bó sát, lộ ra đường cong gợi cảm của cơ thể.

Phối hợp cùng với đôi giày cao gót da lộn màu đen, hết sức xinh đẹp gợi cảm.

Lúc bước ra, không ít nam nhân đều cảm thấy kinh diễm, thầm quyết tâm sau này sẽ mua một bộ cho vợ mình!

Thật là xinh đẹp!

Tổng cộng có sáu tiểu cô nương.

Mỗi khi một người bước ra, bên dưới lại vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt.

Mà đến khi bức màn khẽ giật giật, lúc người cuối cùng bước ra thì lập tức khiến tất cả mọi người đều sững sờ.

Đây không phải là một tiểu cô nương.

Người bước ra đang mặc một bộ sườn xám màu xanh nhạt lộ ra những đường nét duyên dáng, mái tóc được búi sau đầu để lộ những đường nét quyến rũ trên khuôn mặt của người đó.

Năm tháng lắng đọng lại tạo cho bà một sự sang trọng, ưu nhã, xinh đẹp cùng mị lực khó có được. Tất cả những thứ đó đều được phát huy hết khi khoác lên mình bộ sườn xám xanh nhạt kia.

Nếu có một người sinh ra là để dành cho sườn xám, thì đó chính là Hạ Chiêu Thiến ở thời điểm hiện tại.

Một chiếc quạt tròn được chậm rãi phe phẩy, khăn tay trên người khẽ nhúc nhích.

Phía dưới có rất nhiều khán giả là phụ nữ khá giả hoặc gia đình công nhân viên, hay những người phất lên sau khi kiếm được món lợi lớn, nhìn thoáng qua họ là đã cảm thấy xa hoa.

Khi Hạ Chiêu Thiến bước tới trước mặt mọi người, người dẫn chương trình cũng theo đó mà giới thiệu.

"Đây chính là loại y phục được tạo nên từ những loại vải đắt nhất trong số bảy bộ quần áo hôm nay. Nó là sự kết hợp từ vải tơ tằm cùng gấm Tô Châu, ngay cả cúc áo của bộ sườn xám này cũng đều được dệt bằng tay. Nếu mà để nói, thì bộ sườn xám này chính là bộ sườn xám lưu lại được hết những nét đẹp của thời xưa! "

Sau khoảng lặng dưới sân khấu, thì tiếp theo chính là những tràng pháo tay vang lên, càng lúc càng nồng nhiệt.

Lúc này

Trên sân khấu, lòng bàn tay của Hạ Chiêu Thiến đã có một tầng mồ hôi.