Trọng Sinh Chồng Trước Lại Theo Đuổi Tôi?

Chương 1: Trọng Sinh




Editor: Chao (@tieuchaodangiu - Wattpad)

"Cố tiên sinh! Hành tinh M5 đã bị trộm hành tinh tập kích, xin cho chúng tôi hộ tống ngài rời đi!"

Ầm!

Đạn từ máy bay khiến bề mặt hành tinh phát nổ tạo nên một đám mây hình nấm, đất đai nứt nẻ mà tách ra, hỗn loạn cùng khói bụi. Một chiếc phi thuyền tư nhân dùng tốc độ cất cánh nhanh nhất, liên tiếp lướt qua lửa đạn nguy hiểm mà đến.

Vì tránh né máy bay tấn công, phi thuyền bên trong xóc nảy dữ dội. Cố Cẩn vịn khung cửa phòng điều khiển, nghiêng đầu hướng đến cấp dưới hỏi: "Lăng Đình đâu?"

"Lâm tiểu thư bên kia tình huống nguy cấp, thượng tướng nhận được tin tức sau liền vội vã chạy tới."

Trả lời anh chính là phi công của phi thuyền, "Mời ngài ngồi, hiện tại tôi đưa ngài rời đi."

"Anh nói cái gì?"

Cấp dưới nói, "Lăng thượng tướng cũng thật quá đáng! Cố tiên sinh chính là bạn đời của ngài ấy, Lâm tiểu thư ấy lại tính là thứ gì?! Ngài ấy vậy mà ——"

"Xin lỗi...... Lăng thượng tướng đi quá nhanh, tôi không thể ngăn cản ngài ấy."

Phi công nói, "Nhưng ngài ấy hiện tại hẳn là đã nhận được Lâm tiểu thư, đang đuổi theo chúng ta bên này."

Anh ta nói xong, quay đầu lại liếc mắt nhìn Cố Cẩn một cái.

Trưởng tử Cố gia Cố Cẩn là thiếu niên vô cùng đẹp, cũng là Omega duy nhất của Cố gia. Nhưng mặt khác so với Omega mềm mại lại không giống, khí chất của anh lãnh đạm mà sắc sảo, giống quanh năm tuyết đọng, hoàn mỹ mà lạnh lẽo tận xương.

Khi nghe được người điều khiển nói những lời này, trong mắt Cố Cẩn một mảnh hờ hững, cũng không có cảm xúc gì đặc biệt: "Tôi biết rồi."

Phi thuyền đã bay khỏi hành tinh M5, sắp đến sẽ tới điểm dịch chuyển. Nhưng cũng vào lúc này, trí não Cố Cẩn lóe lên tia sáng, là một đoạn tin nhắn cá nhân.

Anh thấy màn hình ánh sáng hiện lên cái tên quen thuộc, không nói một lời liền tắt.

Tít tít tít.

Tin nhắn vừa bị từ chối sau đó lại có một đoạn tin nhắn được gửi đến, vẫn là cái tên kia, nhưng như cũ bị Cố Cẩn từ chối.

Cứ như vậy lặp lại ba, bốn lần, sau đó trí não không nhấp nháy nữa. Ngược lại kênh thông tin của phi thuyền bắt đầu hiện lên gợn sóng —— đó là tín hiệu ép buộc nhận từ bên ngoài.

Người điều khiển nói: "Là tín hiệu của Lăng thượng tướng bên kia!"

Lời nói vừa ra khỏi miệng, kênh thông tin của phi thuyền đã bị ép buộc tiếp nhận. Trên màn hình chiếu hiện ra khuôn mặt lạnh lẽo sắc bén của người đàn ông, đôi mắt của anh sâu thẳm, gắn chặt trên người Cố Cẩn —— ánh mắt kia cũng không ôn nhu, thậm chí còn mang theo lạnh lẽo tức giận.

"Tại sao không chuyển được tin,"

~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~

Lăng Đình không chờ Cố Cẩn trả lời, lại thật nhanh nói tiếp một câu, "Không nên lộn xộn, tôi đi đón em."

Cố Cẩn nhìn người đàn ông mặc quân phục trước mắt, nói: "Không cần Lăng thượng tướng lo lắng."

"Đừng tìm tôi tức giận,"

Lăng Đình trầm giọng nói, "Bây giờ không phải là thời điểm giở tính trẻ con."

Cố Cẩn nhẹ nhàng xì một tiếng, trong mắt mang theo một chút trào phúng: "Lăng thượng tướng cùng với tôi ở đây lãng phí thời gian, không bằng đi giúp đỡ Lâm tiểu thư. Còn tiếp tục như vậy, cô ấy lại mất hứng."

Lăng Đình nghe vậy nhíu mày: "Em đang nói cái gì."

"Không xong!"

Cấp dưới bỗng nhiên nói, "Cố tiên sinh, bọn trộm hành tinh đã đuổi tới!"

Ánh mắt Cố Cẩn từ trên mặt Lăng Đình dời đi, nhìn qua cửa sổ thành tàu ra bên ngoài xem —— mấy chiếc máy bay đang hướng phi thuyền áp sát, chính là bọn trộm hành tinh tập kích hành tinh M5 vừa nãy.

Cấp dưới hoảng loạn nói: "Làm sao bây giờ? Chúng ta dường như bị bọn đấy chặn lại!"

"......"

Cố Cẩn không nói gì, Lăng Đình nhanh chóng: "Tăng tốc độ tiến vào điểm dịch chuyển, ba phút sau tôi đến!"

Ầm!

Cú nổ thật lớn đem âm cuối của Lăng Đình che mất, phi thuyền chấn động dữ dội. Trong nháy mắt tất cả dáng vẻ đều bị lỗi, thông tin hình ảnh cũng một trận hỗn loạn,

"Anh làm gì?! Dừng tay!"

Phi công điều khiển phi thuyền hạ xuống, phi thuyền đâm thật mạnh vào một viên thiên thạch vốn sẽ không cùng bọn họ va chạm. Cấp dưới lập tức nhào qua muốn giữ anh ta lại, nhưng tất cả đã muộn —— Tiếng nổ mạnh ở phi thuyền liên tiếp vang lên, hệ thống phòng ngự mất đi hiệu lực, phi thuyền lơ lửng ở trong không gian. Phía sau chính là các máy bay của trộm hành tinh cùng nhau bắn ra lửa đạn.

Đồng tử Lăng Đình co rút: "Cố Cẩn!"

Cố Cẩn vẫn như cũ ngồi ở bên cạnh ghế điều khiển, lửa đạn khói bụi ở ngoài cửa sổ rơi vào đôi mắt đen đẹp đẽ, như băng trôi qua hồ nước, bình tĩnh không có gợn sóng.

"Tôi đi không xong,"

Giọng nói anh bình thản nguội lạnh, giống như việc này đã sớm đoán trước, "Bọn họ quả nhiên sẽ không bỏ qua tôi."

Lăng Đình bỗng nhiên bước về phía trước một bước, giống như vậy là có thể đem người trước mắt ôm chặt —— nhưng năm ngón tay anh vươn ra, chỉ bắt được bóng Cố Cẩn mờ mờ.

Bằng!

Viên đạn laser tinh chế đầu tiên bắn trúng cánh của phi thuyền, nổ mạnh cùng ánh lửa lan ra không cách nào ngăn chặn được. Tràn lan oanh tạc bên trong, tàu bay như người khổng lồ ngã xuống phát ra tiếng ầm ầm, mà thông tin hình ảnh cũng hoàn toàn duy trì không được, thay đổi thành một mảng đen tối.

"Cố Cẩn, chờ chút! Bây giờ tôi sẽ đến đón em ——"

Lời nói của Lăng Đình bị âm thanh sắc bén của dòng điện nuốt chửng, bóng người cùng hình ảnh vỡ vụn, biến mất ở trước mắt Cố Cẩn —— Không thấy rõ vẻ mặt cuối cùng của Cố Cẩn, có lẽ...... Cũng sẽ không quá mức đau khổ.

Anh nhẹ nhàng thở phào một cái, nhìn bên trong lửa đạn bao phủ, khép lại đôi mắt.

"Lăng Đình, giữa chúng ta...... Cuối cùng cũng kết thúc."

......

Thủ đô liên minh, hành tinh Aansel.

Thảm đỏ trải đường, hai bên phủ đầy cánh hoa, các phu nhân cao quý cầm ly rượu dưới ánh đèn pha lê lấp lánh, một bữa tiệc long trọng đang được tổ chức.

Bên tai là dàn nhạc ca khúc du dương, Cố Cẩn từ trong bóng tối tỉnh lại, trước mắt trời đất quay cuồng. Anh lùi về sau một bước, ngón tay thon dài vịn lên đồ vật nào đó, chống đỡ lại thân thể mình.

Đó là một cái bàn dài, trên bàn xếp đầy đồ ăn tuyệt đẹp. Cố Cẩn hơi sửng sốt một chút, sau đó cúi đầu nhìn, thấy mình đang mặc lễ phục.

Nơi này là nơi nào?

Cố Cẩn nhìn xung quanh, ký ức nhiều năm trước lại diễn ra ở trước mắt. Anh nhận ra nơi này là lễ đính hôn của anh......Vào bảy năm trước.

"Tại sao Cố tiên sinh lại đứng ở đó không nhúc nhích?"

"Là không có mặt mũi đi, lễ đính hôn của mình người nhà vắng mặt, vị hôn phu cũng không tới. Tôi mà là anh ta, hiện tại liền đào cái hố chui vào mất."

"Thật đáng thương, Lăng thượng tướng bây giờ chắc là đang ở cạnh Lâm tiểu thư đi. Lại nói, Lâm tiểu thư còn là em gái của Cố tiên sinh đấy."

"Lâm Lạc Tiêu chính là Beta, Lăng thượng tướng lại đi tìm một Beta vui đùa mà không cần một Omega, thật không biết xấu hổ."

Cố Cẩn: "......"

Ánh mắt Cố Cẩn lướt qua bàn dài, đối mặt với một cặp mắt đầy trào phúng cùng ác ý.

Anh không nhớ bảy năm trước có nghe qua lời nói này hay không, nhưng anh nhớ rõ người này —— Tạ Tinh, con trai độc nhất của nhà tài phiệt Tạ gia, một Alpha tinh thần lực cấp B.

Tạ Tinh còn từng là bạn rất thân của Cố Cẩn, bởi vì lúc ấy, Cố Cẩn là một Omega có tinh thần lực cấp A cực kỳ hiếm thấy.

—— nhưng hiện tại anh, chỉ là một người vô dụng có tinh thần lực cấp C thôi.

Tạ Tinh đong đưa chén rượu trên tay, mặc dù là nói với người bạn bên cạnh, nhưng cặp mắt vẫn nhìn chằm chằm Cố Cẩn: "Có mấy người còn không nhìn rõ bản thân có bao nhiêu giá trị. Cho rằng quyến rũ được Lăng thượng tướng là có thể đổi đời sao? Rác rưởi chính là rác rưởi. Nhìn xem, Lăng thượng tướng thà đi tìm một Beta còn hơn đụng vào anh ta."

~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~

Hắn cố tình nói to để những người xung quanh đều có thể nghe rõ ràng. Trong chốc lát, bầu không khí của bữa tiệc ngưng đọng.

Sắc mặt Cố Cẩn vẫn không đổi, còn tiện tay cầm lên một ly rượu.

Bảy năm trước, Lăng Đình thân là vị hôn phu của anh lại vắng mặt ở lễ đính hôn. Mẹ của anh nghe được tin em trai anh từ trường học trở về liền nhanh chóng về nhà —— cả lễ đính hôn chỉ còn một mình anh, nghe những người này châm chọc mỉa mai.

Cố Cẩn không nhớ rõ tâm trạng lúc đó của mình như nào, nhưng hiện tại, anh sẽ trực tiếp làm những người này câm miệng.

Tạ Tinh nhìn Cố Cẩn cầm ly rượu đi tới chỗ mình, vẻ mặt khinh bỉ, lười biếng nói: "Làm sao, còn không cho người ta nói nữa hả? Cố đại thiếu gia thật là keo kiệt, không nghe được nửa câu đàm tiếu......"

Ào!

Chất lỏng đỏ tươi giội xuống đầu, tí tách tí tách làm đỏ đầu tóc cùng quần áo của Tạ Tinh. Trong chốc lát, bộ dáng của hắn rất chật vật.

Tạ Tinh sửng sốt, ngay sau đó giận dữ: "Anh ——"

Cố Cẩn tiện tay vứt ly rượu không đi, nói: "Cút ra ngoài."

Giọng nói của anh hời hợt, giống như đang đuổi một con sâu. Tạ Tinh không nghĩ tới Cố Cẩn lại dám trước mặt mọi người làm thế, giận không thể nhịn nổi, trực tiếp phóng ra tinh thần lực của mình.

Bạn của hắn hốt hoảng, nói: "Tạ Tinh! Chờ chút!"

Người sở hữu tinh thần lực cao cấp có khả năng áp bức được người cấp thấp hơn, nghe nói một tinh thần lực cấp A có thể trực tiếp làm cấp C ép đến điên. Tuy rằng Cố Cẩn đã từng là cấp A, nhưng hiện tại cũng là cấp C, mà tinh thần lực của Tạ Tinh còn cao hơn anh một cấp. Mặc dù không ép tới mức điên, nhưng cũng đủ hành hạ anh.

Bạn của Tạ Tinh muốn ngăn hắn lại, nhưng đã chậm một bước. Alpha tinh thần lực cấp B mạnh mẽ tấn công ——

Một chút phản ứng của Cố Cẩn cũng không có.

Tạ Tinh: "......"

Tạ Tinh rốt cuộc không có khí thế ôm đầu, biết mình không thể động vào Cố Cẩn. Vì vậy vừa nãy tuy là phóng ra tinh thần lực, nhưng chỉ có một nửa, cùng lắm có thể làm Cố Cẩn cảm thấy choáng váng —— vậy mà phản ứng gì cũng không có!

Cố Cẩn nhẹ nhàng sờ cổ tay của mình, thầm nghĩ quả nhiên, sau đó anh nâng mắt lên, giọng nói rõ ràng và lạnh nhạt: "Ngay cả tinh thần lực cấp C như tôi mà cũng không áp bức được sao? Đúng là vô dụng."

Hai chữ "vô dụng" như cây kim đâm vào lòng Tạ Tinh, lửa giận lại dâng lên lần nữa. Tinh thần lực của hắn phóng ra không giữ lại chút nào, lần này không có kìm hãm, hắn muốn Cố Cẩn quỳ xuống cầu xin mình!

"A ——"

Tiếng hét thảm thiết vang lên, nhưng không phải của Cố Cẩn, mà là Tạ Tinh.

Cố Cẩn cúi xuống, lúc này Tạ Tinh đang đau đớn ôm đầu lăn lộn trên đất. Anh lại ngẩng đầu, thấy một bóng người quen thuộc.

Người đàn ông một thân quân phục phẳng phiu, mang giày quân đội nhanh chân đi đến. Ánh mắt anh lạnh lẽo lướt qua người Tạ Tinh, giống như đang nhìn một vật chết.

~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~

"Là Lăng thượng tướng!"

Xung quanh ai nấy đều ngạc nhiên, không ai nghĩ tới Lăng Đình lại xuất hiện ở lễ đính hôn. Hơn nữa lại ra mặt cho Omega của mình.

Tạ Tinh còn nằm trên mặt đất gào thét, cả người co giật dữ dội. Đó đến từ tinh thần lực cấp S mạnh mẽ áp bức —— mọi người đều biết, Lăng Đình là Alpha cấp S duy nhất của liên minh.

Cố Cẩn đứng im, nhìn Lăng Đình đi đến chỗ mình. Người đàn ông không có cảm xúc gì trên mặt, đôi mắt đen láy lại vô cùng sâu thẳm, ánh mắt khóa chặt trên người Cố Cẩn. Giống như muốn đem mỗi một dáng vẻ của anh khắc sâu vào trong lòng, mãi mãi giam giữ, không bao giờ thả ra.

Cuối cùng Lăng Đình dừng ở trước mặt Cố Cẩn, ánh mắt từ đầu đến cuối bao trùm Cố Cẩn. Trong nháy mắt, vẻ mặt Lăng thượng tướng mạnh mẽ quyết đoán gần như là ôn nhu dịu dàng.

"Tôi tới muộn,"

Giọng nói anh vô cùng trầm thấp, không biết tại sao, thậm chí có chút khàn khàn, "Xin lỗi."

Cố Cẩn nhìn Lăng Đình, người trước mắt này là vị hôn phu, thượng tướng của liên minh, người duy nhất có tinh thần lực cấp S. Ngay cả Cố gia cũng không dễ dàng đắc tội anh ——

Nhưng mà, vậy thì sao?

Kệ anh ta.

Cố Cẩn nói: "Tới vừa khéo."

"—— hôn ước của chúng ta, hủy bỏ."

- ------------------------------------

Lời editor: Chỗ nào sai sót mong các bạn comment để tui sửa nha, tui mong comment từ các bạn lắm í. Cảm ơn nhiều <33