Trọng Sinh: Chỉ Yêu Mình Em

Chương 9: Mẹ lên thăm nhà




"Mẹ à, sao mẹ lại lên đây? Chẳng phải mẹ đang ở nhà dưỡng bệnh à? Lên mà chẳng báo cho con biết trước gì cả?"

Vừa về đến nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, Thư Di vô cùng bất ngờ khi thấy mẹ mình lên đây. Vừa lo lắng lại vừa ngạc nhiên, sức khỏe bà ấy vốn dĩ đã không ổn rồi, lại phải đi một đoạn đường dài như thế làm sao cơ thể có thể chịu nổi cho được chứ. Sợ mẹ mình gặp chuyện, Thư Di vội vã mở cửa để bà ấy vào bên trong, còn giúp mẹ mình xách đồ.

Cô nhanh chóng lấy cho mẹ mình ly nước, nhẹ nhàng đưa cho bà: "Mẹ à, mẹ đi đường xa mệt mỏi, uống chút nước đi."

Bà toát hết cả mồ hôi, vươn tay nhận lấy ly nước từ con gái uống cạn một hơi. Sau đó bà cầm khăn mặt mũi cho dễ chịu.

"Mẹ à, sức khỏe mẹ đã không ổn rồi, lại chạy lên đây làm gì? Đã thế, mẹ còn đứng ngoài đó đợi bao nhiêu lâu rồi? Sao không gọi cho con?" Thanh âm Thư Di đầy lo lắng: "Lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?" Điều khiến cho cô sợ nhất chính là mẹ cô xảy ra chuyện gì.

Bà ấy hiện giờ chính là người thân duy nhất của Thư Di, lỡ như có chuyện thật thì cô biết phải làm sao đây?

Bỏ cốc nước xuống, bà dí tay lên trán con gái: "Cô còn nói được à? Tôi gọi điện kêu cô về thăm tôi nhưng cô cứ liên tục nói mình bận, cho nên tôi chỉ có thể tự mình lên đây mà thôi. Ai kêu cô là con gái tôi, bà già này sợ cô gặp chuyện, không lo được cho bản thân mình nên mới mò lên đây. Bận gì thì bận cũng phải quan tâm đến sức khỏe của bản thân mình chứ." Thư Di làm cho bà cảm thấy chẳng có chút yên tâm nào cả.

"Mẹ, con thật sự bận mà!" Thư Di phồng mồm trợn má dụi vào người mẹ mình, khóc không thành tiếng mà giải thích.

Cô cũng đâu có muốn để cho mẹ mình ở nhà cô đơn đâu, Thư Di cũng đã cố gắng sắp xếp để có thể về nhà rồi, nhưng dạo gần đây cô thật sự rất bận, chẳng có tâm trạng nào để suy nghĩ nhiều việc nữa. Cô cũng muốn về thăm bà ấy, nhưng công việc hiện tại của Thư Di không cho phép.

Nào là chuẩn bị hợp đồng cho phim mới, rồi còn thử đủ tạo hình, chụp poster quảng bá cho phim nữa. Đã thế, nhân vật Họa Liêu Yên mà Thư Di hóa thân thành lại là một vũ công, cho nên cô phải đi học lớp múa trong suốt thời gian vừa qua.

Chứ cô cũng đâu có nhàn rỗi gì.

Bộ phim ấy rất quan trọng với Thư Di, cho nên cô đã dành hết tâm huyết để có thể trở thành một Họa Liêu Yên hoàn hảo nhất ở trong mắt người xem.

Bà bĩu môi: "Cô toàn lý do lý trấu thôi. Sức khỏe thì chả lo đâu, lại còn đi đóng phim suốt ngày như thế, cẩn thận kiệt sức đó con ạ. Mày mau chóng kết hôn đi rồi sinh cho mẹ một đứa cháu. Chứ bà già này cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu, giờ chỉ mong muốn mày thành gia lập thất mà thôi."

Đứa con này chưa bao giờ làm bà cảm thấy hết lo lắng cả.

"Kìa mẹ, sao mẹ lại nói như thế chứ?" Thư Di thái độ không vui, mặt mũi cô nhăn lại: "Mẹ đừng có nói linh tinh. Chắc chắn mẹ sẽ sống đến trăm tuổi cùng với con mà."

Bà liếc xéo đứa trẻ to xác kia, đẩy cô ra: "Tạm thời đừng nhắc đến chuyện này nữa, mau gọi bạn trai cô tới đây cho mẹ gặp mặt đi. Mày đang quen thằng nào? Liệu nó có tốt không? Mẹ nhất định phải kiểm chứng trước khi hai đứa kết hôn." Hạnh phúc cả đời của Thư Di, làm sao bà có thể không lo lắng cho được.

Khuôn mặt Thư Di lập tức cứng đờ khi mẹ cô nhắc đến người đàn ông kia. Chắc trước đây Thư Di đã từng hào hứng kể với mẹ rằng Minh Triết là người đàn ông rất tốt, đã thế lại còn lo cho cô hết mực cho nên bà ấy mới muốn gặp mặt người con rể tương lai kia đến như vậy.

Nhưng sau khi Thư Di phát hiện ra bộ mặt thật của người đàn ông đó, cô liền thất vọng, đến tên hắn ta còn chẳng muốn nhắc lại nữa. Hôn lễ bị hoãn lại Thư Di còn chưa nói cho mẹ mình biết.

"Sao thế? Hai đứa có chuyện gì à?" Thấy con gái hơi lạ, bà mở miệng hỏi.

Thư Di miễn cưỡng nhìn mẹ mình, cô hít một hơi thật sâu lấy hết can đảm mà thú nhận: "Mẹ à, thật ra con với anh ta đã chia tay rồi. Trong thời gian quen nhau, con phát hiện anh ta vốn không tốt như con tưởng tượng. Hôn lễ cũng bị hủy bỏ, giờ con là người phụ nữ độc thân. Cho nên mẹ đừng mong chờ gặp con rể nữa."

Haizz.

Biết mẹ sẽ thất vọng, nhưng Thư Di buộc phải nói ra.

Với cô hiện giờ, sống một cuộc sống độc thân là tốt nhất.

Nhưng mẹ cô không thất vọng là bao, lại còn kéo tay Thư Di: "Nếu vậy thì mày thử gặp mặt con trai bạn mẹ xem. Hai đứa cũng đến tuổi kết hôn rồi, thử một lần, có lẽ sẽ hợp đấy. Đừng có lơ đãng về cuộc sống hôn nhân của mình như vậy."

"Mẹ à…!" Thư Di oán than.

Lại bắt cô đi xem mắt nữa rồi.