"Minh Triết, em không chịu đâu. Vai diễn kia của em bị Thư Di cướp mất rồi. Anh nhất định phải đòi lại công bằng cho em, xử lý người phụ nữ kia thật thích đáng."
Vừa về đến nơi, Tuyết Lệ đã chạy ngay đến chỗ Minh Triết nằng nặc làm nũng, khóc lóc ỉ ôi. Cô ta không thể chấp nhận được việc vai diễn được định sẵn cho mình nay lại bị Thư Di đoạt lấy.
Nỗi nhục này, Tuyết Lệ chẳng thể bỏ qua.
Người phụ nữ đó yêu Minh Triết như vậy thì cô ta sẽ lợi dụng hắn để giải quyết Thư Di. Tuyết Lệ tuy không muốn đi làm đâu, nhưng cô ta lại đố kỵ với Thư Di, cho nên phải đoạt bằng được vai diễn này.
Minh Triết hơi giật mình, mí mắt hắn ta nhướng lên, nhanh chóng an ủi Tuyết Lệ: "Bảo bối, em bình tĩnh một chút, có gì thì từ từ nói. Em yên tâm, anh không để em chịu thiệt thòi đâu." Hắn ta đứng dậy đỡ Tuyết Lệ ngồi xuống ghế, ngoan ngoãn như một con thú cưng xoa dịu cô ta.
Càng nghĩ lại càng tức, mặt mũi Tuyết Lệ nhăn nhó, hất tay Minh Triết ra: "Anh phải giải quyết vụ này rõ ràng cho em. Nếu không em sẽ không để yên đâu. Thư Di kia anh mau xử lý cô ta, kêu người phụ nữ đó mau trả lại vai diễn cho em." Tuyết Lệ hung hăng lớn giọng, cô ta chẳng coi ai ra gì cả.
"Được rồi mà! Bảo bối, em cứ yên tâm đi!" Minh Triết tuy trong lòng khó chịu về tính khí này, nhưng hắn ta ngoài mặt vẫn vô cùng dịu dàng. Người đàn ông khẳng định chắc như đinh đóng cột: "Anh sẽ kêu Thư Di trả lại cho em, cũng sẽ thay em trút cơn giận ngày hôm nay được chưa? Đừng giận nữa, em là diễn viên, không nên để gương mặt xinh đẹp này xuất hiện nhiều nếp nhăn đâu." Minh Triết đưa tay véo má Tuyết Lệ như muốn làm cho cô ta cười.
Có được lời đảm bảo từ Minh Triết, cơn giận trong lòng cô ta cũng nguôi ngoai đi phần nào.
Tuy nhiên, cô ta vẫn khó chịu mà trách móc: "Minh Triết, em đã bảo anh rồi mà. Mau chia tay với người phụ nữ tên Thư Di đó đi rồi còn cho em một danh phận nữa. Em không muốn mình cứ mãi làm tình nhân mãi đâu. Ba mẹ em mà biết được chuyện này thì cả hai chúng ta chẳng yên ổn được." Tuyết Lệ hằn học đe dọa.
Cô ta vô cùng khó chịu khi nhìn bạn trai mình ngày ngày thân mật với người phụ nữ tên Thư Di kia.
Nếu chẳng phải vì tài nguyên và nhân khí thì Tuyết Lệ đâu có nhịn nhục đến ngày hôm nay, lại bị người phụ nữ đó xỉa xói, khinh miệt như vậy cơ chứ.
"Rồi rồi, anh biết mà. Tuyết Lệ, em cố gắng chờ thêm một thời gian nữa, anh sẽ đá cô ta, rồi tuyên bố với mọi người em là bạn gái anh, như vậy đã hài lòng chưa? Anh cũng khó chịu khi ở cạnh Thư Di lắm, nhưng chẳng phải vì em muốn dấn thân vào giới giải trí cho nên mới phải ở cạnh cô ta sao?" Minh Triết vốn không dễ chịu gì, nhưng hắn ta vẫn phải mỉm cười đáp lại: "Trong tay cô ta có rất nhiều tài nguyên, có Thư Di đẩy em lên thì vị trí ảnh hậu mà em muốn càng dễ dàng hơn đúng không?"
Ai ai cũng có thể nhận ra Minh Triết là đang lấy lòng Tuyết Lệ.
Chỉ là cô ta có thân phận như thế nào mà hắn ta chẳng dám bật lại như vậy chứ?
"Coi như anh biết điều!"
Bây giờ, cô ta cũng cảm thấy bản thân mình nên nhẫn nhịn. Cô ta muốn có vị trí ảnh hậu, muốn vượt mặt cả Thư Di kia.
Một lát sau, Tuyết Lệ đột nhiên thốt lên: "Mà em bảo này, Minh Triết, không phải Thư Di nói rằng cô ta muốn giải nghệ, sau đó cùng anh kết hôn à? Sao nay tự nhiên người phụ nữ đó lại xuất hiện tại buổi thử vai, lại còn chống đối anh như vậy chứ?"
"Anh cũng đang thắc mắc chuyện này đây?" Minh Triết chống cằm, chân mày nhíu chặt lại: "Rõ ràng cô ta nói sẽ nhường vai diễn kia lại cho em, thậm chí còn giúp em nói đỡ nữa. Nhưng mà nay nguyên nhân gì khiến cho Thư Di thay đổi như vậy nhỉ?"
Điện thoại hắn ta còn chẳng thèm nghe nữa ấy.
Nay Minh Triết gọi cho Thư Di hàng trăm cuộc điện thoại, nhưng cô lại không hề trả lời, hoàn toàn ngó lơ khiến cho Minh Triết thấy lạ lẫm vô cùng. Trước đây, Thư Di vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần Minh Triết nói gì cũng sẽ làm theo, gọi điện thoại đến là nghe ngay dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Bởi vì cô gái đó quá là yêu Minh Triết.
Nhưng mà mấy ngày gần đây, hắn cảm thấy Thư Di như biến thành một con người khác vậy đấy.
Minh Triết càng nghĩ càng khó hiểu, liệu có phải cô đã phát giác ra điều gì không?
Chẳng lẽ là nhận ra mối quan hệ của hắn và Tuyết Lệ rồi?
Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn, nhưng Minh Triết vẫn phải giữ bình tĩnh, đưa tay xoa đầu Tuyết Lệ an ủi: "Mà em không cần lo lắng. Lát anh đi tìm Thư Di đòi lại công bằng cho em, tiện thể thăm dò xem vì sao cô ta lại khác như thế. Thư Di nghe lời anh lắm, đảm bảo em sẽ có được vai diễn mà em muốn."