"Chị Di, chị làm sao vậy? Cứ ngây người ra như thế?"
Thư Di giật mình, cô mở mắt ra nhìn người phụ nữ trước mặt mình, cô bỗng nhiên giật mình. Đôi lông mày trên khuôn mặt nhíu chặt lại, Thư Di ngó nghiêng xung quanh, mọi thứ trước mặt dần rõ ràng và cũng vô cùng quen thuộc.
Đây chẳng phải là trợ lý nhỏ của cô hay sao?
Với lại Thư Di nhớ rằng bản thân mình lao ra đường, gặp tai nạn giao thông rồi cơ mà.
Tại sao bây giờ cô lại có mặt ở đây?
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến Thư Di chưa thể nào tiêu hóa hết. Cô ngẩng mặt lên hỏi trợ lý: "Phi Phi, em cho chị biết, bây giờ là năm nào? Ở đâu vậy?" Lồng ngực Thư Di hơi phập phồng, dường như cô đang mất bình tĩnh.
"Chị Di, chị nói gì lạ vậy? Có phải chị bị ngã xong trở nên ngốc rồi không?" Cô trợ lý Phi Phi khó hiểu: "Năm nay là năm 2018 mà? Chị mới kết thúc cảnh quay cuối cùng rồi trên đường gặp chút tai nạn nhỏ, đầu óc hơi choáng nên không nhớ hả?"
Thư Di tỏ ra ngờ nghệch.
Năm 2018 sao?
Đây chẳng phải là cái thời Thư Di đang ở trên đỉnh cao danh vọng, là thần tượng của giới trẻ lúc bấy giờ à?
Chân mày hơi nhướng lên, Thư Di đưa tay véo mặt mình, rõ ràng rất đau mà.
Vậy là cô không hề mơ!
Ông trời đã cho Thư Di một cơ hội, cho cô trở về khoảng thời gian trước kia rồi. Sống lại một lần, Thư Di tuyệt đối phải nỗ lực hơn nữa. Cô chẳng thể bỏ lỡ cơ hội mà ông trời đã cho được.
Minh Triết, Tuyết Lệ, đôi cẩu nam nữ đó, kiếp trước bọn họ lại dám lợi dụng cô, rồi hại Thư Di chết thảm như vậy. Kiếp này, Thư Di sẽ không phạm phải sai lầm chết người đó, cũng sẽ chẳng để bản thân mình bị người khác lợi dụng.
Sự nghiệp được đặt lên hàng đầu, tài nguyên trong tay Thư Di hiện giờ tốt như vậy, cô cũng không để cho người phụ nữ tên Tuyết Lệ kia có cơ hội ngóc đầu lên nổi đâu. Hai con người đó, có lẽ từ rất lâu rồi, Minh Triết và Tuyết Lệ đã lén lút sau lưng cô, khiến Thư Di trở thành kẻ ngốc.
Bọn họ cứ đợi đó, Thư Di nhất định sẽ bắt những kẻ đã làm hại mình phải trả một cái giá thật đắt.
"Haizz!" Phi Phi, trợ lý của Thư Di bên cạnh thở dài: "Tiếc thật đấy! Chị Di, chị sắp giải nghệ rồi, sau này giới giải trí làm sao tìm được một người vừa có tài vừa có nhan sắc đỉnh cao như chị cơ chứ. Đúng là người có tình yêu vào có khác."
Trên khuôn mặt cô trợ lý hiện rõ sự tiếc nuối.
Chị Di tốt như vậy sao lại giải nghệ chứ?
Yêu đương với Minh tổng xong thì quên hết mọi thứ luôn.
Thư Di lúc này mới sực nhớ ra, vào thời điểm này của kiếp trước, cô chuẩn bị giải nghệ rồi cùng kết hôn với Minh Triết nhỉ? Thế thì vẫn còn cứu vãn được.
Bi kịch kiếp trước không thể xảy ra nữa.
Thư Di ngẩng đầu lên, mở miệng nói với Phi Phi: "À, em giúp chị liên hệ với đạo diễn Trần là chị quyết định sẽ đi thử vai phim "Họa Liêu Yên" mà ông ấy đã ngỏ lời nhé!" Kịch bản bộ phim bày, Thư Di vô cùng ưng ý, nhưng mà kiếp trước vì nghe lời tên khốn Minh Triết kia mà cô đã từ bỏ bộ phim này, nhường nó lại cho Tuyết Lệ.
Ngay sau đó, cô ta bạo hồng, cái tên Thư Di đã dần dần chìm vào trong quên lãng.
"Hả? Chị Di, chị nói thật hả?" Phi Phi ngạc nhiên trợn tròn mắt: "Em tưởng chị nói chị quyết định giải nghệ rồi kết hôn cơ mà? Sao tự dưng lại…?" Quyết định này của chị Di đúng là khiến cô vô cùng sốc đấy.
Thư Di cười khẽ một tiếng: "Chị cũng định như vậy. Nhưng mà nghĩ lại rồi, dù sao sự nghiệp của chị vẫn quan trọng hơn chứ. Với lại, chị yêu người ta, nhưng ai biết được người kia có thật lòng với chị hay không? Tự mình kiếm được tiền vẫn tốt hơn nhiều." Trước đây cô vì yêu mà mù quáng, bây giờ Thư Di phải sống vì bản thân mình.
Cô nàng Phi Phi chả hiểu Thư Di đang nói cái gì, nhưng mà nghe chị ấy nói thế, cô hết sức vui mừng: "Chị Di, chị nghĩ được như vậy thì tốt quá. Em nghe tin chị giải nghệ mà khóc suốt mấy ngày trời ấy chứ. Bây giờ chị nói là muốn tiếp tục diễn, em mừng thật đấy. Giờ em đi liên lạc với đạo diễn Trần luôn đây." Phi Phi hí hửng chạy ra ngoài, có vẻ như đang rất vui mừng.
Thư Di gật đầu, cô nghiêng người dựa lưng vào ghế sô pha, hai mắt trở nên sâu thẳm. Những ngón tay đan xen vào nhau, chân mày nhíu chặt lại dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Điện thoại bỗng nhiên sáng lên, có tin nhắn gửi đến. Nhìn màn hình, là Minh Triết. Thư Di lẳng lặng mở điện thoại lên, từng dòng chữ đập vào mắt: "Di Di, em nhớ nói đỡ cho Tuyết Lệ với đạo diễn Trần trong buổi thử vai ngày mai nha! Cố gắng giúp anh nâng đỡ cô ấy!"
Thư Di cười khẩy một tiếng.
Cô đâu có ngu.
Lần này, từng người từng người một, Thư Di sẽ bắt toàn bộ trả giá.