Trọng Sinh Chi Võng Du Báo Thù (Bỉ Ngạn Vong Ưu)

Trọng Sinh Chi Võng Du Báo Thù (Bỉ Ngạn Vong Ưu) - Chương 14-2: Đại tiệc (p2)




Bách Lý Khinh Doanh trông ra ngoài, đôi con ngươi thâm thúy nheo lại, a~ Lại là người quen nha! Chẳng đợi cô cất tiếng, Bách Lý khinh Y đã kinh hỉ cười tươi rói:



“Lam đại ca, chúng ta đang nói về ‘Luân Hồi’ nha!”



Lam Thiếu Tà nghe thấy vậy, hứng thú bước tới, nhìn Khinh Doanh cười cười:



“Đại tiểu thơ, người hứng thú với ‘Luân Hồi’ sao?”



“Có một chút!”



Khinh Doanh cười nhạt, đứng trước kẻ thù gián tiếp làm Bách Lý Thị sụp đổ, cô cũng không có tâm trạng nói chuyện.



Lam Thiếu Tà, trợ thủ đắc lực của cha cô, phụ trách mảng về game ‘Luân hồi’ nhưng tới phút cuối cùng lại dẫn đại bộ phận Quang Minh đế quốc, công hội của Bách Lý thị đầu quân cho Hoàng Phủ gia, sánh đôi cùng công chúa Hoàng Phủ gia tộc, Hoàng Phủ Nguyệt Nhi. Đúng là, thế sự xoay vần, kẻ thù của Bách Lý gia rất nhiều nha!



Cũng đúng thôi, một đại gia tộc thất thế, có biết bao kẻ muốn đầu cơ trục lợi, chen chân lấn bước chứ? Nghĩ đi nghĩ lại, Lam Thiếu Tà chỉ đi theo thời thế thôi! Nhưng nếu mà hắn ta không phản bội thì Bách Lý Thị vẫn có cơ hội vực dậy, cho dù đó là cơ hội nhỏ nhoi!



Nhưng không, hắn không làm vậy, hắn đã hủy hoại Bách Lý thị, làm cho Bách Lý Khinh Doanh cô trở thành tội nhân thiên cổ của Bách Lý thị, làm Bách Lý thị tập đoàn sụp đổ trong tay cô.



Nhưng những cảm xúc mãnh liệt và hận thù rất nhanh chóng bị Bách Lý Khinh Doanh dấu đi trong một nụ cười nhạt, phần lại vì cô là một đứa nhỏ, chẳng mấy ai chú ý tới cô cả.





“Đâu có chỉ là chút ít, Lam ca ca, Doanh nhi rất yêu thích ‘Luân Hồi’ cơ mà, ngày nào em ấy cũng khóa mình trong phòng, cả ngày ngoạn võng du đó!”



Bách Lý Khinh Y che miệng cười duyên dáng, hệt như đây chỉ là một câu nói chơi, nhưng cũng dấu dao kéo ở đáy hòm, mở ra là đâm cho người ta máu phun đầm đìa. Ý, đó, cô ta là đại tiểu thư mà cả ngày không lo học hành, lễ nghi phép tắc không có, chỉ có game, đúng là không có chí tiến thủ! Cô ta không xứng làm Đại Tiểu thư Bách Lý gia.



“chính là vậy sao?”




Lam thiếu Tà cười cười, cả người toát ra khí chất tà mị, hắn chính là không hài lòng vì Bách Lý Hùng không coi trọng ‘Luân hồi’ ngay cả kiếp trước cũng vậy, lí do hắn phản bội là do ông ta không coi trọng ‘Luân Hồi’, không có mắt nhìn, chính vì vậy thời gian đầu Quang Vinh đế quốc đã tụt hậu so với các công hội của 4 tập đoàn lớn khác, sau này khoảng cách càng lớn.



Nhưng giờ thì sao? Bách Lý gia lại chi mạnh một khoản lớn để đầu tư vào game và Bách Lý Hùng nói, muốn cho cô con gái của mình một chân trời lớn, bất kì ở đâu, cho dù là trong game. Mặc dù không hài lòng với mục đích của Bách Lý Hùng nhưng giờ thì Lam Thiếu Tà rất hài lòng với sự quan tâm của Bách Lý gia với ‘Luân Hồi’



“Chuyện là vậy, em là một Vũ Sư Tuyết tộc ở Bắc Đại lục, chị Y Y rất quan tâm tới em, còn giới thiệu cho em một Vũ Sư để học hỏi, ID là Bỉ Ngạn Vong Ưu, xem ra người đó rất nổi tiếng nhỉ?



Đoan Mộc Lam Phong: “Khinh Y quen nàng ta? Thật tốt, khi nào giới thiệu cho ta làm quen nhé!”



Hàn Ngạo Thiên: “Vũ sư biến thái? Cô quen cô ta?”



Lam Thiếu Tà:”Em có thể mời cô ta vào Quang Vinh đế quốc được không?”




Nhìn mồ hôi chảy dòng dòng trên chán Bách Lý Khinh Y, Khinh Doanh rất hài lòng, muốn cài bẫy cô à, còn non lắm em! Hừ!!!



Bách Lý Khinh Y cười tạm bợ:



“Có dịp, nhất định ta sẽ giới thiệu!”



“A~ Khinh Doanh, phân bộ của Quang Vinh đế quốc ở Bắc Đại lục do tiểu Nam là một tinh linh đạo sĩ chủ trì, có việc gì khó khăn, cứ tới Bác Thạc Thành tìm hắn, chúng ta sẽ giúp đỡ hết mình!”



Bách Lý Khinh Doanh cười cười, nói:



“A, em nghe nói, mấy tuần trước có một Vũ sư đánh tan tác liệp đoàn giả của Quang Vinh đế quốc nơi làng Tuyết đúng không nhỉ?”




Hàn Ngạo Thiên cười lạnh lùng:



“Hừ, là do bọn chúng muốn cướp sáo trang của V4 Sư kia, ai dè đụng phải Bỉ Ngạn Vong Ưu, sát thần kia thế là,…….hahhaha!”



Lam Thiếu Tà nghe xong sắc mặt tái đi, nói:




“Sao ta không biết chuyện này?”



“Ai da, là do thuộc hạ của ngươi quá ngốc thôi!”



Hàn Ngạo Thiên châm chọc, Khinh Doanh đứng tại chỗ ung dung cười, muốn xử lí một người, đôi khi không cần chính mình phí sức a!~~



“Khinh Doanh, cha cháu gọi cháu kìa!”



Dung Nguyệt Ánh tiến lại phía này, cười dịu dàng nói. Khinh Doanh rất ưu nhã gật đầu coi như đã rõ, bước đến bên kia. Bách Lý Hùng nhìn con gái xinh đẹp bước đến không khỏi vui mừng, cười cười nói vào mic:



“Đây là con gái tôi, Bách Lý Khinh Doanh, từ giờ trở đi, con bé sẽ là đại tiểu thư của Bách Lý gia, mong mọi người chiếu cố!”



Bữa tiệc thực chất chỉ là một buổi ra mắt của Khinh Doanh với giới thưởng lưu của V thị. Người của Tam đại gia tộc V thị cùng bao phú hào đều tham gia đầy đủ, vì muốn tổ chức tại gia nên Bách Lý gia không có mời thêm bất kì gia tộc ở các thành thị nào khác. Nhưng cũng chỉ có vậy mà đã làm cho Khinh Doanh nhức hết cả đầu.



Nói chuyện, cười duyên, uống rượu vang hoặc nước hoa quả, nhập tiệc ăn uống. Khen ngợi, ngắm nghía, cảm thán,…. Lễ nghi linh tinh của giới thượng lưu cũng chỉ có vậy, ngán tới mức không còn gì để chán ngán hơn.



Sau buổi tiệc, Khinh Doanh thả người lên chiếc đệm đỏ rực trong căn phòng, nghĩ thầm, ngày mai phải tới trường tham gia khám sức khỏ, sau đó là tới tham dự hội làng của Làng Tuyết, thời gian đối với cô, hầu như là không đủ nha!