Hai ngày trôi qua nhanh chóng, hôm nay cô thức dậy sớm định đến tìm anh thì điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô ta đột nhiên gọi điện thoại để làm gì?
'Cô gọi tới cho tôi có chuyện gì không?' Bạch Sênh cất giọng, không giấu nổi sự cảnh giác trong từng lời nói.
'Bạch Sênh, tôi cảm thấy chúng ta khả năng là có chút hiểu lầm rồi... cậu có thể đến câu lạc bộ chúng ta gặp mặt trò chuyện được không? Giọng của Lý Lệ vang lên đầy tha thiết.
'Trò chuyện?' Bạch Sênh nhướng mày, lòng đầy nghi hoặc.
'Đúng vậy, chúng ta trước đây rất thân thiết nhất định là giữa chúng ta có hiểu lầm gì đó nên mới biến thành như bây giờ, tớ muốn hòa giải mối quan hệ, tớ...
'Hoà giải mối quan hệ thì mắc cái gì phải đi tới câu lạc bộ?' Bạch Sênh nhíu mày, cảm thấy lời mời này có gì đó không ổn.
'Bởi vì tớ thấy ở câu lạc bộ có mấy phòng tương đối riêng tư, rất thích hợp để nói chuyện tớ thật lòng muốn hòa giải: Lý Lệ nói, giọng càng thêm chân thành.
[Bạch Sênh bây giờ sao khó lừa thế nhỉ... Tâm cảnh giác cũng mạnh...] Lý Lệ thầm nghĩ, lòng dâng lên chút lo lắng.
'Được thôi, câu lạc bộ nào?' Bạch Sênh hỏi, giọng đầy vẻ thờ ơ.
'Kỳ Ngộ.
'Được, tớ chờ cậu. Bạch Sênh đồng ý, nhưng ánh mắt lại lóe lên sự lạnh lùng.
[Bạch Sênh, nếu cô ta không kích động mình trong cuộc đấu giá thì mình đâu có bị ba đánh tới nông nổi này, lần này mình nhất định sẽ dạy dỗ cô ta mới được.] Lý Lệ nghĩ, lòng dạ đầy toan tính.
'Đều chuẩn bị hết cả rồi chứ?! Bạch Sênh không biết uống rượu nên chờ lúc cô
ta đến... tôi sẽ rót rượu cho nó hai người từ trong đi ra chụp ngay cho tôi mấy bức ảnh khiếm nhã của nó liền hiểu không!' Lý Lệ nói với đám người của mình, ánh mắt đầy sự hiểm độc.
'Gì chứ ba cái chuyện chụp cảnh giường chiếu này thì Lý tiểu thư cứ yên tâm mà giao cho bọn tôi đảm bảo cực kỳ sắc nét luôn nha. Một gã đáp lại, giọng nói đầy vẻ tự tin.
'Tốt nhất là cứ vậy đi, sau khi thành công tôi sẽ chuyển tiền cho các người không thiếu một xu. Lý Lệ khẽ nhếch môi cười, trong lòng đầy sự đắc thắng.
[Bạch Sênh, không phải là cô ỷ vào Tiết tổng nên mới hống hách như vậy sao? Chờ tôi chụp được những bức ảnh này, tôi xem Tiết tổng còn nguyện ý muốn cô nữa hay không!] Lý Lệ nghĩ, lòng dạ thêm phần độc ác.
[Kiếp trước mình tin tưởng hoàn toàn vào Lý Lệ nên đã đi đến đó không chút do dự, nào có biết sau khi uống ly rượu mà cô ta đưa cho mình, mình liền hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh dậy thì những hình ảnh chụp cảnh mình quần áo xộc xệch tràn lan trên mạng và danh tiếng của mình bị phá hủy toàn bộ sau ngày hôm đó...] Bạch Sênh hồi tưởng lại, ánh mắt lóe lên sự sắc bén.
'Lý Lệ, cô muốn chơi cái gì thì tôi chiều cái đó. Bạch Sênh thì thầm, giọng nói tràn đầy sự bình thản.
'Nhưng lúc này đây, cô tuyệt đối là thua chắc rồi hi vọng cô có thể chấp nhận cái giá phải trả này, nó quá đắt!' Bạch Sênh nghĩ thầm, lòng đã sẵn sàng cho cuộc đối đầu sắp tới.
'Tiểu thư, cô đi ra ngoài sao?' Quản gia hỏi, giọng nói lo lắng.'Tôi có chuyện nên cần ra ngoài một chuyến! A đúng rồi, tôi sẽ mang theo mấy anh vệ sĩ cùng đi! Bạch Sênh đáp, ánh mắt đầy cương quyết.
'Đương nhiên không thành vấn đề. Bọn họ sẽ đến ngay. Quản gia gật đầu, không giấu nổi sự lo lắng.
'Được, cảm ơn quản gia
Câu lạc bộ Kỳ Ngộ.
'Lát nữa tôi vào trong phòng, các anh cứ đứng ở bên ngoài chờ tôi, chờ khi tôi kêu các người thì các người xông vào bảo vệ tôi, hiểu chưa?' Bạch Sênh dặn dò, giọng nói không giấu nổi sự nghiêm túc.
'Yên tâm tiểu thư, có chúng tôi ở đây, ai dám làm cô bị thương, chúng tôi sẽ đánh hắn cho tàn phế luôn. Một vệ sĩ đáp lại, giọng nói đầy sự tự tin.
[Lý Lệ nếu vẫn là chiêu bỏ thuốc vào rượu như kiếp trước vậy thì lần này kết cục thê thảm này thuộc về chị rồi.] Bạch Sênh nghĩ, lòng dạ thêm phần kiên định.
'Lý Lệ, tôi tới rồi đây! Bạch Sênh bước vào phòng, giọng nói vang lên đầy kiêu ngạo.
'Bạch Sênh, cậu tới rồi. Lý Lệ cười tươi, giọng nói đầy vẻ chào đón.
'Giờ tôi tới rồi đây, cô muốn nói cái gì nói đi! Bạch Sênh nhướng mày, giọng nói đầy vẻ thờ ơ.
'Bạch Sênh, tớ muốn cùng cậu tâm sự mà thôi để giải toả hiểu lầm trước đây, trước đây tớ đã làm chuyện sai trái khiến cậu khó chịu, nên giờ tớ xin lỗi cậu, cậu bỏ qua cho tớ nhé!' Lý Lệ nói, giọng nói đầy vẻ hối lỗi.
'Được rồi, cô đã làm rất nhiều chuyện khiến tôi khó chịu, cô cứ từ từ nói tôi sẽ từ từ nghe. Bạch Sênh đáp, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng.
'Tiểu Sênh, cậu nói gì vậy chúng ta là bạn bè thân thiết nào có nhiều thù như vậy chứ. Nếu nói vậy, thì chúng ta hãy uống trước một ly đi rồi sau đó nói tiếp, được không?' Lý Lệ đề nghị, giọng nói đầy vẻ chân thành.
'Uống rượu hả? Được thôi!' Bạch Sênh đồng ý, nhưng ánh mắt lại lóe lên sự cảnh giác.
'Vậy cậu mau uống đi nào. Lý Lệ nói, mắt lấp lánh hy vọng.
'Khoan đã, còn có chuyện tôi muốn nói với cô, chuyện là... Bạch Sênh ngập ngừng, giọng nói đầy vẻ nghiêm túc.
'Chuyện gì cũng không quan trọng cậu uống trước đi. Lý Lệ cắt ngang, giọng nói đầy sự ép buộc.
'Chuyện là nếu cô xin lỗi tôi, thì tôi cũng xin lỗi cô, ly rượu này tôi kính cô! Bạch Sênh nói, nâng ly rượu lên trước mặt Lý Lệ.
Cô không chần chừ, cầm ly rượu và giữ Lý Lệ lại đổ rượu vào miệng cô ta.
'ực...ực... Tiếng uống vang lên trong không gian yên tĩnh, ánh mắt không hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của Bạch Sênh.
'Lý Lệ, trò chơi này tôi sẽ chơi cùng cô đến cùng, nhưng kết cục thì chắc chắn cô sẽ phải trả giá đắt. Bạch Sênh thầm nghĩ, ánh mắt đầy sự lạnh lùng và sắt đá.