Trọng Sinh Chi Sủng Tra Nam Hóa Thê Nô

Chương 75: 75: Bị Thương







Mấy bạn học nữ ở phòng bên nghe thấy tiếng la cũng vội vàng chạy qua xem rối rít hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Lại nhìn đến Tiêu Dạ Nguyệt ngồi trên đất với tám ngón tay bầm tím rướm máu, mọi người đều kêu lên chạy lại.

"Trời đất ơi.

Sao lại bị thương nặng thế này?".

Tru????ện‎ cop‎ từ‎ trang‎ ﹏‎ Tr‎ UmTru????ện.ⅴn‎ ﹏

Cố Linh Lan ở phòng ký túc xá tầng trên, cô vừa đi xuống cầu thang để đến phòng học thì thấy có phòng ở lầu dưới mọi người túm tụm lại nên cũng tò mò bước đến.

Lúc cô nhìn thấy Tiêu Dạ Nguyệt ngồi ở kia, hai bàn tay đang được các bạn học nâng lên thổi, cô kinh ngạc đến sững người, rồi chuyển qua lo lắng hốt hoảng.

Vội đẩy mấy bạn học phía trước ra để chạy vào, cô ngồi xuống nhìn tay Tiêu Dạ Nguyệt, "Tiểu Dạ Nguyệt, sao lại thế này?"

Tiêu Dạ Nguyệt nhìn cô cong miệng xuống không đáp lại.

Một bạn học đang thổi tay cho Tiêu Dạ Nguyệt trả lời cô, "Mình đang ở phòng bên cạnh thì nghe thấy rầm một tiếng.

Lúc qua thì đã thấy như vậy rồi?"

"Trời ơi, tay bị thương nặng như vậy.

Em ấy là học trò của thầy Lâm đúng không, ngày kia đã diễn ra cuộc thi rồi, tay bị như vậy thì không đánh đàn được mất."

Một bạn học nhìn đến bàn trang điểm ở bên cạnh, "Có phải là bị cái bàn này đè vào không? Bàn này nặng lắm.

Hôm trước mình cũng mua một cái về nhà.

Cha và anh trai mình gồng đến cả cơ mặt mới bê được nó lên, thành ra mắng mình té tát."

Cố Linh Lan cũng nhìn đến bàn trang điểm này, lại ngẩng lên nhìn Triệu Mẫn đang chưng hửng đứng bên cạnh, "Phòng này của Triệu Mẫn đúng không?"

"Đúng vậy, là phòng của Triệu Mẫn và Du Hoan, Du Hoan ở lớp đàn violon, hôm nay cô ấy có việc bận nên nghỉ."

Cố Linh Lan tức giận đứng bật dậy đẩy Triệu Mẫn đập lưng về sau, quát lơn "Cô cố tình đúng không?"

"Cố tình là cố tình cái gì? Tôi nhờ cậu ta bê hộ tôi cái bàn, cậu ta đồng ý rồi, tôi có ép đâu.

Là do cậu ta yếu, cái bàn cũng không bê nổi thì trách ai."

Bạn học nữ vừa rồi nhíu mày đáp lại, "Cái bàn đó rất nặng, cả cha và anh mình bê còn rất khó, huống chi cậu chỉ bảo của một mình em ấy bê, em ấy bê thế nào lên được."

Cố Linh Lan tức giận lao đến tát bốp cho Triệu Mẫn một cái.

"Rõ ràng là cô cố ý.


Cô vốn không thích em ấy, muốn em ấy không thể hiểu diễn được."

Triệu Mẫn cũng không yếu thế mà tát lại Cố Linh Lan.

"Ừ đấy, là tao cố ý đấy.

Ai bảo nó ngu."

Cố Linh Lan tức đến run cả người.

Một đại tiểu thư cành vàng lá ngọc chưa từng bị ai đánh dù chỉ là một nhành hoa, lúc này bị ức hiếp nhau vậy tức đến đỏ cả mặt.

"Triệu Mẫn, cô có phải con người không vậy? Em ấy làm gì cô, em ấy tài năng cũng là cái tội sao? Em ấy thích đàn ông là cái tội sao? Cô lại cứ phải một hai ganh ghét với em ấy, cô là động vật bốn chân à.