Trọng Sinh Chi Sủng Tra Nam Hóa Thê Nô

Chương 68: 68: Ngứa Tiên Sinh Gãi Mông Đi







Ôm Tiêu Dạ Nguyệt từ trên ghế xuống Tiêu Dạ Nguyệt còn vũng vẫy không chịu, Tống Cảnh Nghi lại đè cậu nằm lên đùi mình, tay tát bốp một cái vào mông cậu.

"Uống rượu vào là hư như vậy.

Từ nay về sau cấm em không được đụng vào một giọt nào nữa."

Tiêu Dạ Nguyệt nhăn mặt ưỡn ẹo muốn tuột xuống, miệng nhỏ lầu bầu, "Nà nước chái cây vị nho, hông phải riệu."

Tống Cảnh Nghi lại đánh một cái bốp nữa.

"Người ta lừa em là nước trái cây em cũng uống sao?"

Tiểu Dạ Nguyệt rơm rớm nước mắt cong môi nhìn hắn, "Em uống rồi, là vị nho mà."

Tống Cảnh Nghi đánh thêm cái bốp nữa, "Em còn cãi."

Tiêu Dạ Nguyệt mông dày nhiều, đánh ba cái không đau nhưng ngứa, cậu đưa tay gãi gãi qua lớp quần, miệng nhỏ lên án Tống Cảnh Nghi.

"Tiên sinh đánh em."

"Tại vì em hư, uống rượu say, không nghe lời."

"Tiên sinh kông thưn em."

"Anh không thương em chỗ nào? Đánh em là không thương em sao?"

Tiêu Dạ Nguyệt tủi thân cong môi ủn đầu vào bụng hắn, tay gãi gãi mông, kêu, "Ngứa.

Tiên sinh gãi đi."

Tống Cảnh Nghi lột quần cậu xuống thì thấy ngay cái mông cong tròn núng nính thịt lúc này đã đỏ lên, nhìn gần sát vào sẽ thấy mờ mờ mấy nốt ngón tay.

Tống Cảnh Nghi gãi gãi qua lại vài lần, đùa cậu, "Mông nhiều thịt như vậy đánh cũng không đau, em khóc cái gì?"

Tiêu Dạ Nguyệt tủi thân lầm bầm, "Tin sinh đánh em."

"Em nói ngọng có chọn lọc đúng không? Lúc cãi anh sao không thấy em nói ngọng."

"Mới không có."

Tống Cảnh Nghi gãi cho cậu một lúc, lực tay nhẹ dần chuyển thành vuốt ve mơn trớn khiến Tiêu Dạ Nguyệt đang ủn đầu tủi thân cười khúc khích.

"Vừa rồi anh nghe thấy em gọi Uông tổng? Em gặp ông ta rồi sao?"

Kì thực hắn không nghi ngờ gì.

Nhưng lúc ôm cậu lên xe cậu vẫn cứ nhắc mãi tên Uông tổng, còn nói thêm vài chữ nữa không rõ, mơ hồ hình như là nhắc đến bạn trai của ai đó.

Tiêu Dạ Nguyệt được gãi sướng, hai bát canh giải rượu đến giờ phút này cũng tạm coi như là có chút tác dụng.

"Nà bạn chai của Diệp Nam đó.

Bạn chai của Diệp Nam là Uông tổng.


Hôm qua em thấy hai ngừi họ ở cổng sau hun nhau."

Tiêu Dạ Nguyệt còn bắt chước chu môi lên, hơi đưa lưỡi ra, "Như vầy nè.

Giống em với tin xưng hun nhau đó."

"Em nhìn thấy thật sao?"

Tiêu Dạ Nguyệt không muốn gãi nữa nằm xoay người ra tìm một chỗ thoải mái trong lòng Tống Cảnh Nghi làm tổ, "Đúng vậy.

Em còn nghe thấy họ nói chuyện điện thoại.

Uông tổng nói cậu ấy mặc đồ Uông tổng mua nằm lên giường đợi ông ấy đến, còn gọi cậu ấy là bé yêu."

Tống Cảnh Nghi kinh ngạc thật.