Trọng Sinh Chi Sủng Tra Nam Hóa Thê Nô

Chương 61: 61: Thao Túng Tâm Lý







Người thanh niên nghe đến đây tưởng Tống Cảnh Nghi muốn chặt tay mình, tức khắc sợ đến run bần bật gào khóc thề thốt.

"Tôi thề là từ nay sẽ làm ăn đàng hoàng.

Nhà tôi còn cha mẹ già cần chăm sóc, cha mẹ có một mình tôi là con trai, tôi cũng là lao động chính trong nhà.

Thật ra tôi cũng có công việc làm thêm, cái kia....cái kia là người ta đưa tiền tôi đăng chứ tôi không biết gì, tôi....tôi có lao động bằng tay của mình.

Tha cho tôi đi mà.

Hu hu...."

Tống Cảnh Nghi liếc mắt, thấy người ta sợ đến sắp tè cả ra quần rồi thì chậc một tiếng.

"Tao cũng chưa có đánh mày, mày la cái gì."

Vứt điếu thuốc đang hút dở xuống đất di đi, Tống Cảnh Nghi vừa quay người ra cửa vừa nói.

"Nếu tên kia còn liên lạc với mày thì phải báo lại ngay với tao.

Người của tao vẫn sẽ ngày ngày dõi theo mày."

"Dạ dạ dạ, em biết rồi." Người thanh niên nước mắt nước mũi tèm lem mà đáp lại.

Tống Cảnh Nghi đi ra ngoài nói với mấy người đang đứng ngoài cửa.

"Thả nó ra đi rồi cho một người theo dõi tài khoản mạng của nó."

Một người đàn ông cao to ngăm đen phì phèo điếu thuốc đi lại đây, "Ông chủ, bọn em không muốn về quê đâu.

Mọi người đều muốn theo anh mà.

Anh không làm việc kia nữa, bọn em ở lại giải quết mấy vụ như này giúp anh."

Tống Cảnh Nghi không nhận điếu thuốc từ một đàn em khác đưa cho, "Kêu các cậu về quê là muốn tốt cho các cậu.


Các cậu đều là người có tiền án, ở thành phố phồn hoa này không dễ làm việc.

Các cậu có người còn cha còn mẹ, không định sau này lấy vợ sinh con cho ông bà vui sao? Lấy vợ sinh con rồi thì phải có nghề nghiệp đàng hoàng, định ngày nào cũng lang thang đầu đường xó chợ động tay động chân sao?"

Có vài người khác nhao nhao đến nói: "Nhưng ông chủ, em là trẻ lang thang được anh thu nhận, em không có cha mẹ thì không cần phải kết hôm sinh con, em không đi theo anh thì em vẫn lang thang."

Tống Cảnh Nghi ngoắc cậu ta đến gần sau đó đấm một cú vào bụng cậu ta, khoác cổ cậu ta, "Cậu không có cha mẹ thì tự lấy vợ sinh con làm vui lòng cậu.

Cậu lúc đó sẽ có gia đình riêng, có vợ đẹp con ngoan, không tốt hơn là đi lang thang ngoài đường ăn xin, bữa nay no, bữa mai đói sao?"

Lại nói tiếp, "Cậu nếu như tìm việc khó khăn thì có thể đến nhờ Hạ Thanh Dương giúp, để anh ta cho cậu một chân trong xưởng của công ty."


Các anh em nghe Tống Cảnh Nghi nói thì cũng xiêu lòng, bắt đầu bị thao túng tâm lý.

Ai cũng tưởng tượng ra trong nhà có một cô vợ vừa trẻ đẹp, quyến rũ còn chân dài tới nách, tối đến sẽ mặc váy hai dân nằm trên giường gọi ông xã.

Sáng hôm sau lại hôn chào buổi sáng ông xã, chuẩn bị một bữa ăn sáng vừa ngon vừa thơm.

Sau đó sẽ sinh một trai một gái, con vừa trắng vừa tròn vừa mềm.

Tống Cảnh Nghi nhìn mặt mấy tên đàn em của mình, có tên không biết nghĩ đến cảnh cấm gì mà máu mũi chẳng ra cũng không biết.

Tống Cảnh Nghi nhướng mày nhếch môi, khen một câu đúng là có tiền đồ.

Thao túng tâm lý xong đám đàn em, Tống Cảnh Nghi bình thản lên xe lái đến thành phố H, muốn bé con không cần phải chờ đợi hắn, để hắn chờ là được rồi.

Các giám đốc bộ phận công ty thì khổ không để đâu cho hết.