Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 68: Trang Linh Nghi Hoặc




TSCPTĐK - Chương 68



Chương 68: Trang Linh nghi hoặc



Trang Linh mang theo nồng đậm hoài nghi, đi vào phòng hiệu trưởng.



"Trang Linh đạo sư, sao ngươi lại tới đây?" Hồ Phong hỏi.



Trang Linh hít sâu một hơi, ngồi xuống trước mặt Hồ Phong: "Hiệu trưởng, ta có chút việc muốn thỉnh giáo ngài."



Hồ Phong gật đầu: "Nói đi." Thiên Lan học viện đoạt được vị trí thứ nhất trong đại chiến trăm viện làm tâm tình Hồ Phong vô cùng tốt đẹp, nhìn thấy ai cũng cười tủm tỉm.



"Một ma pháp sư có thể đồng tu ma pháp quang hệ cùng ma pháp ám hệ hay không?"



Hồ Phong trừng lớn mắt nhìn Trang Linh, "Trang Linh đạo sư, sao ngươi lại có loại suy nghĩ này? Ma pháp quang hệ cùng ma pháp ám hệ hoàn toàn tương khắc, nếu một người đồng tu hai loại ma pháp này, vậy hẳn là đã sớm phế."



Trang Linh nhíu mày: "Không thể được sao? Trang Hạo đồng tu ma pháp thủy hỏa, thủy hỏa cũng hoàn toàn tương khắc."



"Cái đó làm sao có thể giống nha được, Trang Hạo là ma pháp sư bảy hệ, ngũ hành trong cơ thể cân bằng, hắn là một ngoại lệ." Hồ Phong nói.



Trang Linh híp mắt: "Hiệu trưởng, chẳng lẽ trên đời này thật sự không có người nào có cả thiên phú ma pháp quang hệ cùng ám hệ sao?"



Hồ Phong gật đầu: "Cái này đương nhiên là có, bất quá, người như vậy cho dù có thể tu luyện nhiều nhất cũng chỉ là ma pháp sư cấp ba, nếu còn tiếp tục tu luyện chắc chắn sẽ xảy ra chuyện."



"Hiệu trưởng, ta nghe nói ngài từng chỉ điểm Kỳ Thiếu Vinh đồng học một đoạn thời gian, Kỳ Thiếu Vinh không có ma pháp quang hệ sao?" Trang Linh hỏi thẳng vào vấn đề.



Hồ Phong kinh ngạc nhìn Trang Linh: "Trang Linh đạo sư, rốt cuộc ngươi đang suy nghĩ cái gì?"



Trang Linh: "...... Thật sự không thể sao?"



Hồ Phong lắc đầu: "Từ lúc ta chỉ điểm Kỳ đồng học tới nay, Kỳ đồng học không có dấu hiệu biết ma pháp quang hệ, hắn chỉ biết ma pháp ám hệ đã lợi hại như vậy, nếu hắn thật sự còn biết cả ma pháp quang hệ, vậy quả thực là quá nghịch thiên!"



Trang Linh cau mày, thất hồn lạc phách rời đi.



......



Dịch Phàm nhìn Trang Linh đi ra khỏi văn phòng Hồ Phong, không tự chủ được nhíu mày.



Dịch Phàm chần chờ một chút, đi vào phòng hiệu trưởng.



Hồ Phong nhìn Dịch Phàm vào cửa, hỏi: "Thiên Diện đồng học, sao ngươi lại tới đây, có chuyện gì sao?"



"Ta có một ít vấn đề ma pháp muốn thỉnh giáo hiệu trưởng."



Hồ Phong gật đầu, đầy mặt tươi cười: "Ngươi có vấn đề gì cứ việc hỏi, bổn hiệu trưởng nhất định sẽ tận tâm tận lực giúp ngươi giải đáp, tuy thiên phú của ngươi cùng Kỳ đồng học rất cao, nhưng dù sao tuổi cũng còn trẻ, kinh nghiệm không đủ, trên phần kiến thức, bổn hiệu trưởng cao hơn các ngươi rất nhiều......"





Sau đại chiến trăm viện, Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh nghiễm nhiên trở thành anh hùng của Thiên Lan học viện, Hồ Phong hận không thể mang hai người ra cung phụng.



Dịch Phàm cười nhẹ, nghe Hồ Phong tự biên tự diễn một phen, thuận miệng hỏi mấy vấn đề ma pháp thủy hệ, cuối cùng chuyển tới vấn đề chính, "Vừa rồi ta nhìn thấy Trang Linh đạo sư."



Hồ Phong cười thần bí: "Ngươi coi trọng Trang Linh đạo sư sao? Bổn giáo rất tôn trọng nhân quyền của học viên, không phản đối sư đồ luyến, Trang Linh đạo sư vốn đã rất được hoan nghênh, mấy đạo sư trong học viện cũng thích nàng, nếu Thiên Diện đồng học thật thích Trang Linh đạo sư, vậy cần phải nỗ lực hơn nữa!"



Dịch Phàm gượng cười hai tiếng: "Không biết Trang Linh đạo sư tới tìm hiệu trưởng là vì chuyện gì?"



"Trang Linh hỏi ta Kỳ Thiếu Vinh có thể biết ma pháp quang hệ hay không, thật không biết Trang Linh đạo sư nghĩ cái gì, một ma pháp sư đồng tu ma pháp quang minh cùng hắc ám, không đợi đến cấp sau đã sớm tự bạo chết." Hồ Phong lắc đầu than thở.



Dịch Phàm cúi đầu, thầm nghĩ: Trước đó Kỳ Thiếu Vinh từng nói, có khả năng Trang Linh đã đoán được thân phận Tà Y của hắn, bất quá, hình như bởi vì Kỳ Thiếu Vinh triển lộ ra thiên phú ma pháp ám hệ, làm Trang Linh sinh ra hoài nghi về suy đoán của nàng.



Lấy tình huống của Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo hiện tại, tốt nhất vẫn không để cho người khác biết Kỳ Thiếu Vinh cùng Tà Y là một người thì thỏa đáng hơn, nếu Trang Linh đã có hoài nghi về suy đoán của nàng, vậy việc này còn có đường cứu vãn.



Hồ Phong nhìn Dịch Phàm trầm mặc không nói gì, có chút nghi hoặc hỏi: "Thiên Diện đồng học, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?"



Dịch Phàm ngẩng đầu: "Không có gì? Ta chỉ là đang nghĩ sức tưởng tượng của Trang Linh đạo sư thật phong phú."



Hồ Phong chấp nhận gật đầu.



"Đúng rồi hiệu trưởng, biểu hiện lần này của Thánh Hoàng học viện không quá tốt a!" có được đáp án mình muốn, Dịch Phàm thuận miệng nói sang chuyện tào lao.



"Cái đó còn không phải sao? Hoàng Đô Thất Tú có năm người dự thi, Trang Hạo bị Thiếu Vinh lột áo, cho dù tên hỗn đản Trang Hạo kia dựa vào việc lừa lừa Thiếu Vinh bảo vệ vị trí thứ nhất, cuối cùng thắng cũng không quang mình chính đại chút nào, Thẩm Nguyên đi vào ngày đầu tiên đã bị loại trừ, quả thực không thể mất mặt hơn được nữa, Kỳ Thiếu Khang hoàn toàn không phải đối thủ của Thiếu Vinh, mệt cho tên kia còn đi làm ca ca, Dịch Hỏa biểu hiện thường thường, Dịch Băng trực tiếp bị người ta phế đi, tuy Thánh Hoàng học viện bảo vệ được vị trí thứ hai, nhưng danh dự cũng mất hết sạch!" Hồ Phong lắc đầu, tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.



Quang hoa trong mắt Dịch Phàm chợt lóe lên, "Hiệu trưởng, ngài biết Dịch Băng là bị ai ám toán không?"



"Cái này đúng là vấn đề khó! Nghe nói, Dịch Băng đánh dấu trên thất thải thạch hắn thu được, Dịch gia vận dụng thực lực tiến hành kiểm tra thất thải thạch của toàn bộ tuyển thủ tham gia, kiểm tra xong lại không tìm thấy số thất thải thạch kia." Hồ Phong nói.



Dịch Phàm híp mắt, lúc ấy hắn cảm thấy thất thải thạch kia có vấn đề, tuy rằng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng vẫn ném thất thải thạch của Dịch Băng xuống huyền nhai.



Dịch Phàm nhìn Hồ Phong: "Nói như vậy, là tìm không thấy hung thủ?"



"Có lẽ hung thủ ở ngay bên cạnh."



Tâm Dịch Phàm lộp bộp một chút, Hồ Phong không nhanh không chậm nói tiếp, "Trong hào môn thế gia, huynh đệ bất hoà vẫn luôn đặc biệt nhiều."



Dịch Phàm: "......" Cho nên Hồ Phong nói hung thủ ở ngay bên cạnh là chỉ Dịch Hỏa, mà không phải hắn sao?



Hồ Phong nhìn Dịch Phàm: "Thiên Diện đồng học, ngươi không sao chứ?"



Dịch Phàm lắc đầu: "Ta không có việc gì."



Hồ Phong nhìn Dịch Phàm: "Thiên Diện đồng học, ngươi có nguyện làm đồ đệ ta không?"




Hồ Phong hai mắt lấp lánh sáng lên nhìn Dịch Phàm, Dịch Phàm có chút kinh ngạc hỏi: "Không phải hiệu trưởng đã thu Kỳ tứ thiếu làm đồ đệ sao?"



Hồ Phong gật đầu, "Đúng là như vậy, nhưng có ai quy định ta chỉ có thể thu một đồ đệ đâu."



Dịch Phàm cười cười, mở miệng gọi một tiếng, "Sư phụ."



Hồ Phong vỗ vỗ bả vai Dịch Phàm: "Ai, đồ đệ tốt."



"Đồ đệ a! Ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh đã quen rất lâu sao?" Hồ Phong hỏi.



Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy, không có Kỳ tứ thiếu liền không có ta, Kỳ tứ thiếu có thể xem như là ân nhân của ta."



Năm đó, hắn vẫn luôn cho rằng tư chất của hắn là trời sinh không xuất chúng, không có thiên phú ma pháp, thiên phú đấu khí lại bình thường, chú định cả đời tầm thường, hắn gặp được Kỳ Thiếu Vinh mới biết được, không phải là hắn không có thiên phú ma pháp, hơn nữa, thiên phú đấu khí của hắn cũng không phải là không xong như vậy, tư chất đấu khí của hắn vốn rất tốt, chỉ là đã bị người hạ dược phá hủy đi.



Dịch gia có ai nhìn hắn không vừa mắt, tâm tâm niệm niệm muốn hủy diệt hắn, hắn thậm chí không cần suy nghĩ nhiều.



Khi còn nhỏ, mỗi khi Dịch Tầm nhìn thấy hắn đều sẽ ác độc nói, đều là bởi vì hắn không biết cố gắng, tư chất quá kém, cho nên mẫu thân mới bị hắn chọc tức chết. Dịch Phàm híp mắt, mẫu thân thật sự là bị hắn chọc tức chết sao?



"Xem ra quan hệ của ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh rất không tồi!" Hồ Phong xoa mũi, luôn cảm thấy đồ đệ mình sâu không lường được, nếu Kỳ Thiếu Vinh không dự thi, phỏng chừng Thiên Diện cũng sẽ không ra mặt.



Hồ Phong đột nhiên nghĩ, nói: "Không nghĩ tới phế vật Kỳ gia lại là người thâm tàng bất lộ như vậy, lại nói tiếp, Dịch gia cũng có một Dịch Phàm tư chất bình thường! Nói không chừng tiểu tử kia cũng là một cao thủ giả heo ăn thịt hổ, hình như Dịch Phàm này đang ở học viện chúng ta."



Dịch Phàm: "......"



"Sư phụ, ngài thật biết nói đùa, Dịch Phàm làm sao có thể so sánh với Kỳ Thiếu Vinh?" Sắc mặt Dịch Phàm bình tĩnh, trái tim lại nhịn không được mà căng thẳng đập mạnh.



Hồ Phong gật đầu: "Nói cũng đúng! Tình huống như của Kỳ Thiếu Vinh chỉ có thể xuất hiện một lần, sao có thể có nhiều như vậy."



Dịch Phàm: "......"




............



Trong biệt viện Kỳ Thiếu Vinh.



"Thiếu gia, ta đã phân loại xong thư được gửi tới mấy ngày nay." Kỳ Hằng nói.



Kỳ Thiếu Vinh ba chồng thư cao thấp tách biệt trên bàn, tùy tay lấy một tấm: "Thư này là gì?"



"Thiếu gia, chồng thư này là Kỳ gia gửi tới, muốn mời ngươi về Kỳ gia một chuyến."



Ngón tay Kỳ Thiếu Vinh vung một cái, một ngọn lửa đen đã đốt chồng thư thành tro tàn, "Không thú vị."



Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, sợ là Kỳ gia đã theo dõi ngươi."




Kỳ Thiếu Vinh không thèm để ý vẫy tay: "Không có việc gì, bàn tay Kỳ gia có dài hơn nữa cũng không thể vươn tới Thiên Lan học viện." Các học viện ở đế đô là tồn tại đặc biệt đối với các đại gia tộc, người Kỳ gia có bừa bãi hơn nữa cũng không có khả năng tới Thiên Lan học viện gây chuyện.



"Chồng này là gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.



"Thư cảnh cáo, vì ngươi đã vũ nhục Trang Hạo trong bí cảnh cho nên người ngưỡng mộ hắn rất có ý kiến với ngươi."



Kỳ Thiếu Vinh nhìn chồng thư thật dày, thở dài một hơi: "Trên đời này có không ít người không hiểu chuyện giống Dịch Sơ Tuyết a!"



Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Trong này có vài người nói muốn tìm ngươi quyết đấu. "



Kỳ Thiếu Vinh cười nhạo một tiếng: "Cứ để cho bọn họ tới! Bọn họ dám đến, ta liền cho bọn họ đẹp mặt!"



Kỳ Hằng: "......"



"Chồng này là gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.



Trên mặt Kỳ Hằng hiện lên một mạt tươi cười sáng lạn, "Thiếu gia, chồng thư này rất ghê gớm, ngươi đoán đây là gì?"



Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu: "Có phải thư mời ta ăn cơm không?"



"Hơi lệch một chút, chồng này là thư tỏ tình, thiếu gia, có rất nhiều người coi trọng ngươi, muốn theo đuổi ngươi a, trong đó cũng có không ít người muốn mời ngươi ăn cơm."



Kỳ Thiếu Vinh nhướng mày: "Thư tỏ tình sao? Thì ra là thế."



Từ lúc tiến vào thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn nhận được thư tỏ tình mà, vừa thu liền thu được một xấp. Tuy rằng độ dày mỏng hơn thư cảnh cáo một chút, nhưng cuối cùng cũng là một khởi đầu tốt đẹp.



"Thiếu gia, ngươi muốn xem thư này sao?" Kỳ Hằng hỏi.



"Không cần, ta chỉ cần biết có người ngưỡng mộ ta là được rồi, ta đã nói mà, bổn thiếu gia phong hoa tuyệt đại, sao có thể không có ai theo đuổi chứ!"



Kỳ Hằng: "......"



"Ta đi thư viện." Kỳ Thiếu Vinh khoác áo vào, đứng lên nói.



Kỳ Thiếu Vinh vừa vào thư viện liền gặp được Dịch Phàm, từ trong miệng Dịch Phàm biết được chuyện Trang Linh.



Biết được Trang Linh đã sinh ra hoài nghi chuyện hắn cùng Tà Y là một người, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Tuy rằng Trang Linh đã từng nói sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa hắn với Trang Hạo, nhưng có một nhược điểm nằm trên tay người khác như vậy luôn làm hắn không quá thoải mái. Thân phận Tà Y này dùng rất tốt, Kỳ Thiếu Vinh còn luyến tiếc buông tay.



..........



Méoo~: Editor xin nghỉ 1 tuần ôn thi, xin lỗi mọi người