Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 212: 2 Tỷ Tới Tay




TSCPTĐK - Chương 212



Chương 212: 2 tỷ tới tay



"Thiếu gia, đại trưởng lão tới." Đội trưởng đội hộ vệ Tả gia đi tới bẩm báo.



Tả Vân Phi cau mày lại: "Sao lại là lão nhân kia tới, không phải nên là gia chủ tới sao? Lão nhân kia vẫn luôn nhìn ta không thuận mắt, còn không phải là đại bỉ gia tộc ta đánh hắn một trận thôi sao, cũng không cần mang thù như vậy đi?"



Hộ vệ nghe được lời oán hận của Tả Vân Phi, khóe miệng không ngừng run rẩy.



Tả Vân Phi quay đầu nhìn Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh một cái: "Một lão nhân tới, ta đi ứng phó một chút."



"Lão nhân kia tới sẽ không có vấn đề gì đi?" Kỳ Hằng không yên tâm hỏi.



Tả Vân Phi lắc đầu, không thèm để ý nói: "Không thành vấn đề, hắn đánh không lại ta."



Kỳ Hằng chần chờ một chút: "Tốt nhất vẫn là đừng đánh với lão......"



Tả Vân Phi gật đầu: "Ta biết rồi."



Tả Vân Phi đi đến đại sảnh, nhìn thấy Tả Vĩnh Sinh đang ngồi uống trà ở chủ vị, "Gia chủ đâu?"



"Gia chủ có chuyện phải làm, cho nên phái ta tới." Tả Vĩnh Sinh đáp.



Tả Vân Phi ôm hai tay, ngồi xuống đối diện Tả Vĩnh Sinh, "Ai tới cũng được, thư chuyển nhượng khu mỏ đâu, mang tới chưa?"



"Tả Vân Phi, ngươi biết núi Thiên Tinh đáng giá bao nhiêu tiền không?" Tả Vĩnh Sinh hỏi.



"Không biết! Chắc là 2 tỷ đi, miễn cưỡng vừa đủ tiền sính lễ." Tả Vân Phi nói.



Tả Vĩnh Sinh nhìn Tả Vân Phi: "Núi Thiên Tinh khai phá toàn bộ, giá trị ít nhất cũng phải 6 tỷ."



Tả Vân Phi cười một tiếng: "Đại trưởng lão, thì ra khối đất này đáng giá như vậy, ta thật sự không biết a, như vậy xem ra ta kiếm lớn rồi!"



"Vân Phi, trưởng lão trong gia tộc thương nghị một chút, khối đất này là sản nghiệp quan trọng của gia tộc, không thể cho ngươi." Tả Vĩnh Sinh nói.



Hai mắt Tả Vân Phi lập tức lạnh xuống, "Lúc trước gia tộc không phải bỏ mặc khối đất này mốc meo sao? Hiện tại thấy ta kinh doanh không tồi, gia chủ liền muốn đòi lại, hắn thật không có mặt mũi!"



Tả Vĩnh Sinh tức giận cau mày lại: "Hoang đường, sao ngươi có thể nói gia chủ như vậy!"



"Thế nào, gia chủ dám làm, ta lại không thể nói?"



"Ngươi muốn cưới lão bà hoàn toàn không cần phải lấy núi Thiên Tinh làm sính lễ!" Tả Vĩnh Sinh nói.



Tả Vân Phi quay đầu, tựa tiếu phi tiếu nhìn Tả Vĩnh Sinh: "Là gia chủ muốn đổi ý, hay là đại trưởng lão ngươi tự ý quấy phá chuyện của ta?"



Tả Vĩnh Sinh thấy Tả Vân Phi đã động sát khí, cau mày lại: "Tả Vân Phi, ngươi muốn làm gì? Ngươi đúng là càng ngày càng càn rỡ!"





Tả Vân Phi không chút để ý lắc đầu: "Trên ngọn núi này có một con Đại Địa Chi Hùng thánh cấp, nếu ta mang nó xuống, ngươi vô tình bị chụp chết cũng không chừng."



Tả Vĩnh Sinh nhìn Tả Vân Phi, hít sâu một hơi, nỗ lực bình phục tâm tình: "Ngươi không phải là muốn sính lễ 2 tỷ sao? Không cần phải đưa núi Thiên Tinh đi, 2 tỷ quá nhiều, ngươi có thể đi thương lượng với Kỳ Thiếu Vinh một chút!"



Tả Vân Phi ôm hai tay: "2 tỷ cũng không nhiều lắm! Giá trị con người lão bà của ta chính là cái giá này."



Tả Vĩnh Sinh nhìn Tả Vân Phi: "Ngươi cũng quá coi trọng hạ nhân của Kỳ Thiếu Vinh kia, ngươi thích ai không tốt, sao lại thích một kẻ hạ nhân của Kỳ Thiếu Vinh?"



Tả Vân Phi bóp lấy cổ Tả Vĩnh Sinh, "Ta thích ai thì có quan hệ gì với ngươi, ngươi chỉ cần đưa giấy chuyển nhượng đất ra đây là được, lão nhân chết tiệt, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, ngươi muốn chết sao?"



Tả Vĩnh Sinh đỏ mặt lên: "Gia chủ chưa đưa giấy chuyện nhượng cho ta!"



Tả Vân Phi cười nhạo một tiếng, tay nắm cổ Tả Vĩnh Sinh lại tăng thêm lực đạo, "Gia chủ không đưa cho ngươi, vậy hắn nói ngươi tới làm gì, chịu chết sao?"



"Gia chủ không đưa giấy chuyển nhượng cho ta, nhưng đưa ta thứ khác." Sợ bị Tả Vân Phi bóp chết, Tả Vĩnh Sinh vội nói.




"Thứ gì?" Tả Vân Phi hỏi.



Tả Vĩnh Sinh đưa một chồng giấy qua: "Đây là thẻ Tử Tinh mười cửa hàng lớn liên hợp phát hành, tổng cộng hai mươi tấm, mỗi tấm giá trị một trăm triệu."



Tả Vân Phi thu toàn bộ vào trong tay, "Nói sớm một chút không phải tốt rồi sao, ngươi không phải là muốn lén giấu đi?"



Tả Vĩnh Sinh không vui nhìn Tả Vân Phi: "Thẻ này không phải miễn phí, gia chủ còn có yêu cầu khác."



"Hắn nguyên bản đã nói muốn giao núi Thiên Tinh cho ta, hiện tại thấy ngọn núi kia khai phá không tồi, cho nên hối hận, hắn còn muốn thế nào nữa?" Tả Vân Phi không kiên nhẫn hỏi.



"Chú ý thái độ của ngươi, Tả Vân Phi, ngươi tốt xấu gì cũng là người Tả gia!"



Tả Vân Phi xách cổ áo Tả Vĩnh Sinh lên: "Nếu không phải xem trên phân nhượng đều là người Tả gia, ta đã sớm đánh chết ngươi."



"Núi Thiên Tinh sau này sẽ do gia tộc tiếp quản." Tả Vĩnh Sinh nói.



Tả Vân Phi gật đầu: "Được! Dù sao ta cũng không muốn quản."



..............



Tả Vân Phi đi vào đại sảnh, Kỳ Hằng thấy hắn tới, thở dài nhẹ nhõm một hơi.



"Vân Phi, ngươi trở lại rồi, đại trưởng lão kia nói gì vậy?"



Tả Vân Phi ngồi xuống ghế: "Vốn dĩ gia chủ muốn đem ngọn núi vứt đi này cho ta, nhưng hắn đại khái phát hiện ngọn núi này là một con gà mái đẻ trứng vàng, cho nên dùng 2 tỷ tống cổ ta đi rồi."



"Nếu núi Thiên Tinh không còn do ngươi tiếp quản, vậy Đại Địa Chi Hùng làm sao bây giờ?" Trang Hạo hỏi.



"Cái này có hai loại phương án, nếu Trang thiếu không yên lòng, có thể mang nó đi, nếu yên lòng, để nó lại nơi này, Tả gia có thể ra 300 triệu một năm thuê nó hỗ trợ đào quặng, ta có thể trả trước tiền đặt cọc hai năm."




Trang Hạo gật đầu: "Nếu như vậy ta để nó lại nơi này trước đã, chờ ta trở lại hoàng đô rồi lại nghĩ xem nên an trí thế nào."



Tả Vân Phi gật đầu: "Được."



.................



Đám người Tả Vân Phi ở lại núi Thiên Tinh 2 tháng, quét sạch toàn bộ yêu thú bên trong.



Hai tháng sau, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo trở lại Nguyên Quốc, Tả Vân Phi mang theo Kỳ Hằng trở về Tả gia.



Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong xe ngựa, mặt ủ mày chau.



Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Làm sao vậy?"



"Lưu Vân gả đến hải tộc, Kỳ Hằng lại đi theo Tả Vân Phi về Tả gia, người bên cạnh ta bị một đám tiểu tử không thể hiểu được nhảy ra bắt cóc, ta thật đau lòng!" Kỳ Thiếu Vinh nhíu chặt mày nói.



"Nếu ngươi gả cho ta liền không cần đau lòng."



Kỳ Thiếu Vinh: "Cái này để về sau rồi nói......"



Trang Hạo: "......"



"Ta đúng là ra thất sách! Vốn định ra 2 tỷ để tiểu tử Tả Vân Phi kia biết khó xử một chút, kết quả, hắn thật sự gom đủ, sớm biết vậy ta đã ra giá cao hơn chút."



Trang Hạo cười cười: "Kỳ Hằng có thể tìm được người có năng lực như vậy, ngươi nên mừng cho hắn a!"



"Nói thì nói như vậy, nhưng ta luôn cảm thấy có chút quái quái."



"Thế giới này thực lực mới là căn bản, có lẽ ta nên thay đổi thái độ một chút." Kỳ Thiếu Vinh nói.



...........




Trang gia.



"Ngươi trở lại rồi!" Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo.



"Đúng vậy! Tam thúc."



Trang Nhân Tuyền vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Ngươi càng lớn càng chắc nịch."



Trang Hạo cười cười: "Cũng như vậy."



"Ta nghe nói ngươi khế ước một con Đại Địa Chi Hùng thánh cấp?" Trang Nhân Tuyền hỏi.



Trang Hạo cau mày, quay đầu nhìn Trang Nhân Tuyền: "Tam thúc, ngươi đã biết?"




"Chuyện này lớn như vậy, ta sao có thể không biết, phỏng chừng hoàng đế bệ hạ còn biết sớm hơn ta." Trang Nhân Tuyền trào phúng nói.



Trang Hạo: "......"



"A Hạo, ngươi thật lợi hại, yêu thú thánh cấp cũng có thể khế ước!" Trang Nhân Tuyền cảm thán nói.



Trang Hạo cười cười; "Cũng không phải chỉ có công lao của ta, chủ yếu là dược tề của Thiếu Vinh lợi hại."



"Thủ đoạn của Kỳ tứ thiếu người thường quả thật không thể so nổi."



"Ta cùng Thiếu Vinh định ra ngoài đi dạo một chuyến." Trang Hạo nói.



Trang Nhân Tuyền không khỏi kinh ngạc: "Kỳ Thiếu Vinh định ra ngoài đi dạo, hắn đi được sao?"



Trang Hạo cười cười: "Kỳ Hằng chạy theo Tả Vân Phi, Bích Lưu Vân lại gả vào hải tộc, nếu chỉ có Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm, thật sự không thể giải quyết được tất cả mọi chuyện, hơn nữa, Thiếu Vinh cảm thấy tư chất tu luyện của Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm đều phi thường xuất sắc, bởi vì sinh ý cửa hàng mỹ phẩm bận rộn mà hạn chế hai người tăng trưởng thực lực thì quá đáng tiếc, cho nên hắn định qua tay một phần sản nghiệp ra ngoài."



Trang Nhân Tuyền tràn đầy ngoài ý muốn: "Kỳ Thiếu Vinh muốn qua tay sinh ý?"



Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy."



"Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên sẽ không có ý kiến đi?" Trang Nhân Tuyền hỏi.



"Thiếu Vinh đã sớm tìm hai người nói qua, Dịch Phàm rất cao hứng, hắn đã sớm muốn qua tay một ít sinh ý bồi Mộ Đình Hiên đi thăm thú các nơi." Trang Hạo nói.



Trang Nhân Tuyền trầm ngâm một chút: "Cũng phải, Kỳ tứ thiếu còn trẻ, lại còn đang trong thời điểm phong hoa chính mậu, nếu quá mức cố kỵ sinh ý sẽ hạn chế bọn họ phát triển."



"Thiếu Vinh cũng nghĩ như vậy."



Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Ngươi cùng Thiếu Vinh ra ngoài định đi nơi nào?"



"Đi Đế Lan thành." Trang Hạo đáp.



"Kinh đô của ma pháp?" Trang Nhân Tuyền kinh ngạc hỏi.



Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"



Đế Lan thành được xưng là kinh đô của ma pháp, truyền thuyết nói rằng nơi đó là khởi nguyên của ma pháp, Đế Lan thành có rất nhiều di tích ma pháp tồn tại mấy trăm năm, gần mấy năm này, có rất nhiều ma pháp sư tới được thánh cấp đều nhờ gặp được cơ duyên trong Đế Lan thành.



"Lấy thực lực của ngươi hiện tại tới nơi đó cũng tốt, bất quá, tới rồi nhất định phải điệu thấp, thân phận người Trang gia ở đó hoàn toàn không có tác dụng gì." Trang Nhân Tuyền dặn dò.



Trang Hạo gật đầu: "Ta rõ ràng."



Đế Lan thành bên kia có rất nhiều ma pháp sư thánh cấp, rêu rao ở nơi đó thật sự không phải lựa chọn tốt đẹp gì.



Kinh đô ma pháp là thánh địa trong lòng vô số ma pháp sư, đại đa số ma pháp sư có chút thành tựu đều muốn tới nơi đó đi dạo, giá hàng ở Đế Lan thành cao có tiếng, không có chút tài sản trong người tới đó hoàn toàn là chịu tội.