Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 204: Ngươi Có Thể Ở Rể A




TSCPTĐK - Chương 204



Chương 204: Ngươi có thể ở rể a



Thư phòng của Kỳ Thiếu Vinh.



"Thiếu gia." Kỳ Hằng tìm tới.



"A Hằng, có chuyện gì sao?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn biểu tình khó xử của Kỳ Hằng, rất có hứng thú hỏi.



"Thiếu gia, ta nghe nói Tả Vân Phi đã tìm ngươi?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng là có chuyện này."



"Thiếu gia, hắn nói chuyện không suy nghĩ, lời hắn nói ngươi không cần để ở trong lòng."



Kỳ Thiếu Vinh cười cười, "Ta sẽ không để ở trong lòng, A Hằng, ngươi rất quan tâm hắn a!"



Kỳ Hằng rầu rĩ cười, "Thiếu gia, ngươi đừng đùa ta."



Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, thầm nghĩ: Bộ dáng này của A Hằng, chẳng lẽ là đang thẹn thùng?



"Thiếu gia, Tả Vân Phi tìm ngươi nói cái gì vậy?" Kỳ Hằng thử hỏi.



"Hắn nói ta gả ngươi cho hắn." Kỳ Thiếu Vinh nhẹ nhàng bâng quơ đáp.



Kỳ Hằng ngẩng đầu, đột nhiên thay đổi sắc mặt, "Hắn...... nói với ngươi cái này?"



"Đúng vậy! Tả Vân Phi có đề cập với ngươi chuyện hắn nói với ta không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.



Kỳ Hằng lắc đầu: "Không có, hắn chỉ nói là có chuyện muốn thương lượng với ngươi, nhưng không nói là chuyện gì."



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Như vậy sao!"



"Thiếu gia, ngươi trả lời hắn thế nào?" Kỳ Hằng hỏi.



"Ta nói có thể, bảo hắn chuẩn bị sính lễ 2 tỷ tới." Kỳ Thiếu Vinh tươi cười đáp.



Kỳ Hằng không dám tin tưởng nhìn Kỳ Thiếu Vinh, "2 tỷ, nhiều như vậy?"



Kỳ Thiếu Vinh nhìn gương mặt khiếp sợ của Kỳ Hằng, chớp chớp mắt nói: "2 tỷ rất nhiều sao?"



"Thiếu gia, ta nào có đáng giá như vậy?" Kỳ Hằng cười khổ một tiếng.



"A Hằng, ngươi đừng tự coi nhẹ chính mình, 2 tỷ mà thôi, yên tâm, ngươi tuyệt đối đáng giá như vậy!" Kỳ Thiếu Vinh nói, "Ngươi đừng sợ, nếu như Tả thiếu bị dọa chạy, ngươi cũng không cần thương tâm, thiếu gia sẽ giúp ngươi tìm một người tốt hơn."



"Thiếu gia, ta không thương tâm, hắn chạy thì chạy, cũng không có gì ghê gớm."



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ngươi có thể nghĩ như vậy thì không gì tốt hơn."



......





Dịch Phàm kéo tay Mộ Đình Hiên đi vào biệt viện của Kỳ Thiếu Vinh, Tả Vân Phi cùng hai người oan gia ngõ hẹp ở hành lang.



Nhìn thấy Tả Vân Phi, Dịch Phàm theo bản năng dừng chân lại, "Tả Vân Phi, Tả thiếu?"



Tả Vân Phi đánh giá hai người một phen, hơi gật đầu, "Hai vị đây giống Kỳ Hằng, cũng đều là người của Kỳ Thiếu Vinh đi?"



Dịch Phàm cười nói: "Tại hạ Dịch Phàm, lần đầu gặp mặt, Tả thiếu."



Tả Vân Phi nhìn thoáng qua tay Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên, lại hâm mộ nhìn Dịch Phàm: "Dịch thiếu thật có phúc khí!"



Dịch Phàm gật đầu: "Cũng tạm được, Tả thiếu hình như không tốt lắm, có khó khăn gì sao? Nếu nói ra, ta có thể sẽ giúp ngươi tham mưu một chút."



Tả Vân Phi ôm hai tay, không kiên nhẫn nói: "Không có gì."



"Không tiện nói sao, Tả thiếu không cần khách khí như vậy!" Dịch Phàm ân cần khuyên nhủ.




Tả Vân Phi không kiên nhẫn nhìn Dịch Phàm, hung tợn nói: "Thiếu gia nhà ngươi muốn ta ra sính lễ 2 tỷ mới bằng lòng gả Kỳ Hằng cho ta."



Mộ Đình Hiên cười cười: "2 tỷ sao? Cái giá này đúng là có hơi cao, bất quá, A Hằng đi theo thiếu gia nhiều năm, thiếu gia tiêu tốn rất nhiều tâm huyết trên người hắn, thật vất vả mới bồi dưỡng hắn ra, luyến tiếc gả hắn đi cũng là bình thường."



"Kỳ thật chuyện này cũng không phải là không có cách." Dịch Phàm nói.



Mộ Đình Hiên quay đầu nhìn Dịch Phàm, hỏi: "A Phàm, chẳng lẽ ngươi có ý kiến gì sao?"



Dịch Phàm gật đầu: "Đúng là có một chủ ý, kỳ thật, thiếu gia chỉ là luyến tiếc gả A Hằng đi, Tả thiếu, ngươi có thể ở rể a! Muốn A Hằng gả cho ngươi cần ra sính lễ 2 tỷ, nhưng nếu ngươi chịu ở rể, có lẽ hai trăm triệu là đủ rồi."



"Tuy rằng ở rể đối với Tả thiếu mà nói có lẽ sẽ tổn hại chút mặt mũi, nhưng mà, vì cưới tức phụ, mặt mũi thì tính là cái gì?" Dịch Phàm vỗ vỗ bả vai Tả Vân Phi.



Tả Vân Phi nhìn Dịch Phàm: "Dịch thiếu năm đó cưới Mộ thiếu là ra sính lễ bao nhiêu tiền?"



Dịch Phàm cười nói: "Ta cùng Đình Hiên đều là người của thiếu gia, người chung một nhà, không có giá trị để tham khảo, không nói cũng được. Tả thiếu, ta xem trọng ngươi, nỗ lực lên! Chúng ta đi trước."



Tả Vân Phi nhìn bóng dáng Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên rời đi, sắc mặt âm trầm không chịu được.



......



Kỳ Hằng ngồi trong văn phòng xem văn kiện, Tả Vân Phi đi đến.



Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi, hỏi: "Mấy ngày nay ngươi có vẻ rất bực bội a!"



"Ta nói với Kỳ Thiếu Vinh muốn cưới ngươi, hắn đòi ta ra sính lễ 2 tỷ, hắn đúng là muốn giựt tiền!" Tả Vân Phi tức giận mắng.



Bởi vì đã sớm biết đầu đuôi câu chuyện ở chỗ Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Hằng nghe vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.



"Nếu không phải do thái độ của ngươi quá thiếu đánh, thiếu gia có lẽ cũng sẽ không ra giá cao như vậy." Kỳ Hằng lắc đầu nói.



Tả Vân Phi bất mãn nhìn Kỳ Hằng: "Thái độ của ta? Thái độ của ta rất tốt a! Sao lại gọi là thiếu đánh."



Kỳ Hằng trợn trắng mắt: "Đúng vậy, có lẽ thái độ của ngươi đối với thiếu gia so với ta thì thì hoàn toàn không thiếu đánh."




Tả Vân Phi trầm mặc một hồi, không tình nguyện nói: "Thật xin lỗi."



Kỳ Hằng kinh ngạc nhìn Tả Vân Phi: "Đổi tính a! Thật khó có được, bất quá, ta đã quen rồi, ngươi không cần cố ý thay đổi cái gì."



Tả Vân Phi: "......"



"Thời điểm ta tới có gặp được Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên." Tả Vân Phi kể.



Kỳ Hằng nhướng mày: "Ngươi gặp được bọn họ?"



Tả Vân Phi gật đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hai tên tiểu tử kia cũng không phải thứ gì tốt!"



Kỳ Hằng: "......"



"Được rồi, đừng oán giận, ngươi còn chưa ăn cơm, mau ăn đi." Kỳ Hằng đổi chủ đề nói.



"Ngươi bồi ta ăn sao?"



"Không được, tự ngươi ăn đi, ta đi tìm thiếu gia thương lượng chút chuyện."



Tả Vân Phi bất mãn nhìn Kỳ Hằng: "Lại đi tìm hắn!"



Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy!"



"Ta cũng đi."



Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi: "Chúng ta phải thương lượng chuyện cơ mật, người ngoài như ngươi trộn lẫn làm cái gì! Tả thiếu a, ngươi có biết là phủ Tà Y......"



Tả Vân Phi gật đầu: "Ta biết! Ta biết nơi này là phủ Tà Y, vậy thì thế nào?"



Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Tả Vân Phi: "Tả thiếu gia, làm người phải có ánh mắt, có chút tự giác khi ăn nhờ ở đậu đi, nơi này không phải là Tả gia, không phải nơi ngươi có thể tác oai tác phúc."




Tả Vân Phi: "......"



......



Kỳ Hằng đi vào phòng họp, Kỳ Thiếu Vinh, Dịch Phàm, Mộ Đình Hiên đều đã tới rồi.



"A Hằng, trấn an xong bình dấm chua nhà ngươi rồi?" Kỳ Thiếu Vinh cười tủm tỉm hỏi.



Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, hắn còn chưa phải là nhà ta."



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng a, thiếu chút nữa thì quên mất, ta nhất thời kích động, báo cho hắn một cái sính lễ giá trên trời, như vậy bình dấm chua kia muốn biến thành của nhà A Hằng còn cần phải đợi thêm một thời gian rất lâu nữa."



Kỳ Hằng: "......"



Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Như vậy đi, A Hằng, nếu ngươi cảm thấy bình dấm chua kia không tệ, ta có thể tìm hắn, giúp hắn ra một cái giá hữu nghị."



Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi đừng lấy chuyện của ta ra nói giỡn."




Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nhìn Kỳ Hằng: "Ta không có nói giỡn a! Ta thật sự nghiêm túc."



Kỳ Hằng hít sâu một hơi: "Thiếu gia, chúng ta trở lại thương lượng chính sự đã."



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Nếu ngươi đã kiên trì, như vậy cũng được."



Kỳ Hằng: "......"



Kỳ Thiếu Vinh nhìn mọi người, nói: "Ta đã gặp mặt ngươi của tinh linh tộc, tinh linh tộc nguyện ý giúp chúng ta bồi dưỡng linh thảo, thành lập quan hệ hợp tác, nhưng bọn họ đề ra một điều kiện, hi vọng chúng ta có thể hỗ trợ tìm về những tinh linh đã bị bán đi."



"Nếu hai bên đã là minh hữu, vậy giúp đỡ một chút cũng không có vấn đề gì."



"Vì biểu đạt thành ý, tinh linh tộc nguyện ý đưa một trăm xạ thủ tinh linh tới đây hỗ trợ."



Mộ Đình Hiên cùng Dịch Phàm hai mặt nhìn nhau, Kỳ Hằng chống cằm, âm thầm suy nghĩ.



Kỳ Thiếu Vinh nhìn ba người: "Sao các ngươi không ai nói gì? Tinh linh tộc đều là mỹ nhân a! Công chúa tinh linh nói với ta, người đưa tới đều là mỹ nam mỹ nữ, Lưu Vân không ở đây, nhưng ta vẫn để lại cho hắn hai mươi mỹ nữ, các ngươi thì sao, muốn mỹ nam hay mỹ nữ?"



Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi đừng nói giỡn."



"Nói giỡn? Ta không có nói giỡn a! A Hằng, có phải ngươi sợ Tả Vân Phi không? Các ngươi còn chưa thành thân đâu, ngươi sợ hắn như vậy thật không tốt!" Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy lo lắng nhìn Kỳ Hằng.



"Ta thế nào cũng được, thiếu gia làm chủ đi." Kỳ Hằng hít sâu một hơi nói.



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "A Hằng ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là chuyện gì cũng quá tùy tiện, nếu ngươi đã nói vậy, ta liền dành cho ngươi mươi mỹ nữ tinh linh, mười mỹ nam tinh linh, có câu nói là, nam nữ phối hợp, làm việc gì cũng không mệt."



Kỳ Hằng: "......"



......



"Thiếu gia, nếu đã có tinh linh tộc cung ứng nguyên liệu, vậy cũng ta cũng nên mở rộng sản lượng." Dịch Phàm nói.



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Tìm thú nhân tộc mua một ít ngưu nhân tới đây đi, mấy tên kia đầu óc đơn giản, sức làm việc lại lớn, để bọn họ phân nhóm phụ trách công trình, cũng không cần lo lắng bọn họ tiết lộ phối phương, chẳng qua, mấy tên đầu óc đơn giản kia ăn có hơi nhiều, nhưng tì vết vẫn không che được ánh ngọc!"



Dịch Phàm gật đầu: "Được, chuyện này giao cho ta phụ trách."



"Bộ phận đơn giản giao cho mấy người kia là được, bộ phận trung tâm còn cần Đình Hiên trông chừng một chút." Kỳ Thiếu Vinh nhìn Mộ Đình Hiên nói.



Mộ Đình Hiên gật đầu: "Ta đã biết."



"A Hằng, Đại Nhã công chúa sẽ liên hệ với ngươi, sau này chuyện hợp tác với tinh linh tộc liền giao cho ngươi phụ trách."



Kỳ Hằng gật đầu: "Được." Kỳ Hằng nguyên bản chỉ cho rằng Đại Nhã là tinh linh quý tộc, sau này mới biết được nàng là công chúa.



"Thiếu gia, nếu cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành có thể tiếp tục mở rộng, vậy nhân số quản lý cao tầng liền không đủ." Dịch Phàm nói.



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết, ngàn quân dễ đến, một tướng khó cầu, ta sẽ nghĩ cách."