Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 104: Quân Thượng Đến




TSCPTĐK - Chương 104



Chương 104: Quân thượng đến



"Quân thượng đại nhân đến!" Nghe được tiếng truyền báo, không ít người trong tửu lầu lập tức trở nên câu nệ.



Một nam tử trung niên mặc áo minh hoàng dưới sự hộ tống của mấy người đi đến. Người trong đại sảnh sôi nổi hành lễ với người tới.



Đường Hoàng vẫy vẫy tay: "Các vị không cần giữ lễ tiết, ta chỉ tới chúc mừng mà thôi, hôm nay nơi này không có quân thượng, chỉ có khách nhân."



Kỳ Thiếu Vinh ngẩng đầu, đánh giá nam tử mới vào cửa, tướng mạo Đường Hoàng nhìn qua rất bình thường, nhưng lại có vài phần hiền lành dễ thân, Kỳ Thiếu Vinh không dám xem thường người này, Đường Hoàng có thể thoát khỏi trùng vây của một chúng hoàng tử để trở thành quốc quân, há có thể là người hiền lành được.



Đường Hoàng đi tới trước mặt Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, "Không tồi, không tồi, rất xứng đôi."



Trang Hạo cúc cung cúi đầu với Đường Hoàng, "Đa tạ Đường Hoàng khen ngợi."



Đường Hoàng cười cười nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Không nghĩ tới Tà Y lại tuổi trẻ như vậy, đúng là anh hùng xuất thiếu niên!"



"Thiếu Vinh thực lực thấp kém, không nhận nổi khen ngợi của Quân Thượng." Kỳ Thiếu Vinh nói.



Đường Hoàng vẫy vẫy tay: "Kỳ thiếu quá khiêm nhượng, nếu ngươi thật sự là thực lực thấp kém, vậy mấy nhi tử không nên thân của ta liền càng không được việc."



"Lại nói tiếp, sau khi chiến mã của đế quốc được Kỳ thiếu chữa trị, năng lực còn tốt hơn trước nhiều, ta nên cẩn thận cảm tạ Kỳ thiếu mới đúng, như vậy đi, tước vị của Kỳ thiếu từ Bá Tước tam đẳng lên Hầu Tước tam đẳng." Đường Hoàng cười tủm tỉm nói.



Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày: "Vô công bất thụ lộc, Thiếu Vinh sao có thể nhận được."



Đường Hoàng vỗ vỗ bả vai Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi nhận được, nếu ngươi không nhận được, ai có thể nhận được chứ!"



Kỳ Thiếu Vinh: "......" Kỳ Thiếu Vinh cúi đầu, thầm nghĩ: Đường Hoàng làm như vậy thật sự là coi trọng hắn.



Đường Hoàng nhìn sắc mặt Trang Hạo: "A Hạo, ngươi làm sao vậy, chẳng lẽ, ta thăng tước cho Thiếu Vinh, ngươi ghen ghét."



Trang Hạo nắm chặt lấy tay Kỳ Thiếu Vinh: "Quân thượng nói đùa, ta thay Thiếu Vinh đa tạ quân thượng ưu ái."



Đường Hoàng cười cười: "Yên tâm đi, A Hạo, hôm nay là đại hỉ của ngươi, ta sẽ không quên ngươi, nâng lên đi."



Một gốc cây san hô đỏ cao gần hai mét được nâng lên, hô đỏ tỏa ra linh khí nồng đậm, quanh thân còn tản ra linh quang nhàn nhạt.



"Huyết san hô này là chí bảo của hải tộc, ta phí không ít tâm tư mới lấy về được, thứ này tặng cho các ngươi, coi như là chúc mừng các ngươi đính hôn." Đường Hoàng nói.



Trang Hạo vội lên tiếng: "Đa tạ quân thượng."



"Các ngươi thích là tốt rồi." Đường Hoàng cười hòa ái dễ gần nhìn hai người.



++++++++++++++++++++++++++



Ánh mắt Đường Hoàng chuyển tới trên người Dịch Phàm, Đường Hoàng vỗ vỗ bả vai Dịch Phàm: "Không ngờ Dịch gia lại có một thiên tài như vậy!"



Dịch Phàm nhíu mày, hơi cúi đầu xuống: "Quân thượng nói đùa, ta đã bị Dịch gia trục xuất khỏi gia môn, không dám xưng là người Dịch gia."



"Không phải người Dịch gia, nhưng vẫn là người Nguyên Quốc, quốc gia rất cần những nhân tài như Dịch thiếu a."



"Dịch Phàm xin nghe theo quân thượng dạy bảo, tận trung vì nước." Dịch Phàm cung cung kính kính nói.



Đường hoàng vỗ vỗ bả vai Dịch Phàm: "Rất tốt, rất tốt."



+++++++++++++++++++++++



Đường Hoàng tới một chuyến, sau đó lại nhanh chóng rời đi, không khí trong tửu lầu trở nên thoải mái hơn rất nhiều.



Thẩm Điệp bẹp miệng: "Thẩm Nguyên ca ca, trong tứ đại gia tộc, Trang gia có Trang Hạo, Kỳ gia có Kỳ Thiếu Vinh, Dịch gia có Dịch Phàm, chỉ có Thẩm gia chúng ta không có thiên tài tuyệt đỉnh gì, Thẩm Nguyên ca ca, ngươi phải nỗ lực lên!"



"Kỳ gia, Dịch gia có thiên tài thì có tác dụng gì, hai tên tiểu tử kia đều đã bị trục xuất khỏi gia môn." Thẩm Nguyên không thèm để ý lắc đầu, trong lòng lại khẽ thở ra một hơi, tuy rằng trước kia trong Hoàng Đô Thất Tú hắn xếp hạng thứ bảy, nhưng người chân chính có thể khiến Thẩm Nguyên có cảm giác theo không kịp chỉ có một mình Trang Hạo, hiện tại lại nhiều thêm hai người, có một số người từ nhỏ đã đứng ở vị trí cao nhất, không phải nỗ lực là có thể theo đuổi được!



"Hình như quân thượng rất coi trọng Dịch Phàm a!" Thẩm Điệp nói tiếp.



Thẩm Nguyên gật đầu, "Tên kia đúng là người gặp người thích! Kỳ Thiếu Vinh coi trọng hắn, tứ hoàng tử coi trọng hắn, hiện tại quân thượng cũng coi trọng hắn, vì sao chứ? Hình như tên kia cũng không soái bao nhiêu?"



Thẩm điệp: "Ca ca, ngươi đứng đắn một chút, đây không phải vấn đề soái hay không soái, người ta là người có bản lĩnh......"



Thẩm Nguyên: "......"



"Không nghĩ tới Kỳ Thiếu Vinh tuổi còn trẻ đã được phong Hầu Tước, hiện giờ tước vị của hắn cũng không kém Kỳ Diệu bao nhiêu."



Tước vị của Kỳ Diệu là thừa kế Hầu Tước nhị đẳng, hiện tại Kỳ Thiếu Vinh chỉ cách Kỳ Diệu có một bước, cũng không biết quân thượng đại nhân an bài như vậy là có dụng ý gì?



Không biết hiện giờ tâm tình Kỳ Diệu như thế nào, nhi tử có tiền đồ như vậy, hắn hẳn là vui đến phát khóc, bất quá nhi tử này cố tình lại là nhi tử bị hắn trục xuất khỏi gia môn.



+++++++++++++++++++++++++



Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Nghĩ cái gì vậy?"



"Nghĩ đến dụng ý quân thượng phong tước cho ta." Kỳ Thiếu Vinh nói.



"Phong tước như vậy không giống tác phong của quân thượng."



Đồng lứa của Đường Hoàng cạnh tranh vô cùng kịch liệt, hoàng tộc thiệt hại không ít người, tứ đại gia tộc lại có thái độ vui sướng xem kịch vui, thế gia thế lực khổng lồ đã sớm là tâm bệnh của Đường Hoàng, vậy nên chuyện phong tước cho thế gia, Đường Hoàng có thể từ chối liền từ chối, bất quá, lần này...... Đường Hoàng đúng là vô cùng hào phóng.



Chẳng lẽ là bởi vì Kỳ Thiếu Vinh bất hòa với Kỳ gia cho nên quân thượng muốn phân hoá Kỳ gia, hay là......



"Ngươi đang nghĩ cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.



Trang Hạo lắc đầu: "Không có gì."



Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái: "Lễ hạ với người, tất có sở cầu, có lẽ quân thượng có chuyện muốn tìm ta hỗ trợ."



Trang Hạo gật đầu: "Có khả năng."



"Chẳng lẽ quân thượng muốn chỉnh dung?" Kỳ Thiếu Vinh chuyển tầm mắt nói.



Trang Hạo: "Hẳn là không phải......"



"Sao ngươi biết không phải, phải biết rằng lòng yêu cái đẹp người nào cũng có." Kỳ Thiếu Vinh không vui phản bác.



Trang Hạo: "......"



++++++++++++++++++++++++




Hai ngày sau lễ đính hôn của Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, Kỳ Thiếu Vinh đã bị triệu tới hoàng cung.



Đường Hoàng nói đông nói tây một đống thứ, sau đó rốt cuộc cũng chuyển tới chủ đề chính.



Cao thủ thánh cấp của Thương Minh, Phong Nguyên bị bệnh, mời rất nhiều hào kiệt tới chữa bệnh cho hắn.



Thương Minh là một liên minh thương nghiệp, quốc gia nào cũng có cửa hàng, mặt hàng vô số kể, thế lực thập phần khổng lồ, Phong Nguyên là lão bản đứng đầu Thương Minh, cũng chính là phú khả địch quốc.



Nếu trị hết bệnh cho Phong Nguyên, Nguyên Quốc rất có khả năng được Thương Minh dùng hết tài lực chống lưng, vậy nên Đường Hoàng vô cùng để tâm chuyện bệnh tình của Phong Nguyên.



Đường Hoàng bàn bạc với Kỳ Thiếu Vinh một phen, sau đó liền giao hết trọng trách chữa bệnh cho Phong Nguyên tới tay Kỳ Thiếu Vinh.



"Ta đã nói mà, vô sự xum xoe, phi gian tức đạo." Kỳ Thiếu Vinh rầu rĩ than thở.



"Nếu có thể trị hết bệnh tình cho Phong Nguyên, vậy cũng là một chuyện tốt." Trang Hạo nói.



Kỳ Thiếu Vinh quay đầu nhìn Trang Hạo: "Nói như vậy không sai, nhưng Phong Nguyên ở tận Lê Quốc a! Dọc đường đi không biết phải qua bao nhiêu nơi nguy hiểm, nói không chừng ta chưa thấy được người đã xong đời."



Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta sẽ bồi ngươi đi."



"Ngươi đi theo là có thể bảo đảm an toàn cho ta sao?" Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy hoài nghi hỏi.



"Ta sẽ tận lực bảo hộ ngươi." Trang Hạo không cần nghĩ đã đáp.



Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi: "Chỉ bằng ngươi? Ngươi đã quên thời điểm đại chiến trăm viện ngươi chính là bại tướng dưới tay ta sao?"



"Ngươi muốn sờ ta không cần phải như vậy, lúc nào cũng có thể......"



+++++++++++++++++++++++



Lạc Hoa Hiên.



Dịch Phàm cùng Bích Lưu Vân, Kỳ Hằng nhìn công tác trên tay, "Sao đột nhiên lại muốn đi?"



"Thiếu gia đi Lê Quốc, ta muốn đi theo bảo hộ an toàn cho thiếu gia." Dịch Phàm nói.




"Ngươi là đi theo bảo hộ thiếu gia, không phải đi theo bảo hộ Mộ Đình Hiên chứ?" Bích Lưu Vân bỡn cợt hỏi. Mộ Đình Hiên xuất thân từ Lê Quốc, lần này thiếu gia tới Lê Quốc, Mộ Đình Hiên liền quyết định theo về, Dịch Phàm đi theo hẳn là muốn nhân cơ hội theo đuổi Mộ Đình Hiên.



Dịch Phàm không để ý tới Bích Lưu Vân: "Tình huống các cửa hàng đều ở chỗ này, các ngươi xem thử xem còn vấn đề gì không?"



"Ta chỉ có một vấn đề." Bích Lưu Vân nói.



"Vấn đề gì?" Dịch Phàm hỏi.



Bích Lưu Vân tức muốn hộc máu nói: "Ngươi cho rằng ta cùng Kỳ Hằng có ba đầu sáu tay sao? Sao lại có nhiều tư liệu như vậy?"



Dịch Phàm nhìn Bích Lưu Vân: "Thiếu gia nói nếu sau khi hắn rời khỏi, cửa hàng xảy ra vấn đề gì, các ngươi có thể đi tìm Trang tam gia hỗ trợ, hắn đã nói tốt với Trang tam gia."



Bích Lưu Vân vẫn có chút nghi ngờ: "Trang tam gia đồng ý?"



Dịch Phàm gật đầu: "Thiếu gia nói tam gia rất vui lòng."



"Ta biết rồi." Bích Lưu Vân dừng tay lại một chút, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Dịch Phàm: "A Phàm a, Mộ Đình Hiên ít nói, tính tình cổ quái, còn khó chiều hơn cả ngươi, ngươi phải cố lên a!"



Dịch Phàm: "Đình Hiên hắn...... cũng không có quá cổ quái."



Bích Lưu Vân gật đầu: "Đương nhiên, hắn chỉ là rất có cá tính." Có một đại sư chỉnh dung tài ba như vậy ở bên cạnh không chịu nhờ, lại tình nguyện đi làm một tên xấu xí, dũng khí này người bình thường là không thể có được.



++++++++++++++++++++



Ký túc xá của Kỳ Thiếu Vinh ở Thiên Lan học viện.



"Thiếu gia, không cần ta bồi ngươi đi sao?" Kỳ Hằng hỏi.



"Không cần, Lê Quốc là nơi xuất thân của Đình Hiên, hắn muốn cùng ta trở về, ta không thể cự tuyệt, Đình Hiên muốn đi, Dịch Phàm cũng kiên quyết muốn đi, ta cự tuyệt thì không tốt lắm, Đình Hiên, Dịch Phàm đều đi, sinh ý cửa hàng cũng cần có người xử lý chứ!" Kỳ Thiếu Vinh nói.



"Chỉ là ăn mặc ở đi lại của thiếu gia cũng cần phải có người chiếu cố!"



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Không sao, có Trang Hạo ở đó, trước đó trong hiệp nghị đính hôn có nói, khi ra ngoài Trang Hạo phải phụ trách chiếu cố cuộc sống hàng ngày của ta."



"Trang Hạo là đại thiếu gia, chỉ sợ cho dù hắn có muốn cũng hữu tâm vô lực!"



Kỳ Thiếu Vinh: "Nếu hắn vô dụng như vậy, vừa lúc đá hắn......"



Kỳ Hằng: "......"



++++++++++++++++++++++++++++



Trang gia.



"Ngươi tính toán bồi Kỳ Thiếu Vinh đi Lê Quốc?" Trang Nhân Tuyền hỏi.



Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy."



"Như vậy cũng tốt, trên đường đi các ngươi ít nhiều gì cũng sinh ra được chút tình cảm, hiểu lầm giữa ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh hẳn là sẽ có thể hóa giải."



Trang Hạo nhấp môi, không nói gì.



Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Không tin tưởng sao?"



Trang Hạo cười cười: "Sao có thể?"



++++++++++++++++++++++++++



Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Gần đây Kỳ Thiếu Vinh gây ra quá nhiều chuyện lớn, Dịch Phàm cũng vậy, hai người này rời khỏi hoàng đô tránh tránh đầu sóng ngọn gió đúng là vừa vặn."



Trang Hạo gật đầu: "Ta cũng cảm thấy vậy."



"Lần này ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh đính hôn lại lạnh nhạt với Kỳ gia, Kỳ gia sợ là có ý kiến với ngươi."



Trang Hạo không thèm để ý nói: "Kỳ gia có ý kiến hay không không quan hệ, chỉ cần hắn cao hứng là được."



Trang Nhân Tuyền: "......"



Méoo: Ngày mai trên HN có Hobby fes, ở đây có vị đại thần nào đang đọc truyện của tui không, mai cho tui làm quen với, hứa về sẽ trả ảnh ヾ(≧∇≦)ゞ