Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 101: Hiệp Nghị Trước Khi Đính Hôn




TSCPTĐK - Chương 101



Chương 101: Hiệp nghị trước khi đính hôn



Ký túc xá Thiên Lan học viện.



"Phụ thân đại nhân đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa a!" Kỳ Thiếu Vinh dựa lên ghế, nhẹ nhàng xoa xoa nắp chén trà, bộ dáng tùy tiện lười biếng, hiển nhiên là không đặt Kỳ Diệu vào trong mắt.



Kỳ Diệu nhìn bộ dáng không chút để ý của Kỳ Thiếu Vinh, giận đến thất khiếu bốc khói.



"Hiện tại cánh ngươi cứng rồi a, Kỳ gia cũng không đặt vào mắt!" Kỳ Diệu hai tay chống lưng, lạnh lùng nói.



"Phụ thân đại nhân, ngươi nói sai rồi, ta không phải là cánh cứng mới không đặt Kỳ gia vào trong mắt, từ trước đến nay ta chưa bao giờ để tâm đến Kỳ gia, một cái gia tộc bạc tình quả nghĩa, ta cần gì phải để ý tới chứ." Kỳ Thiếu Vinh bình bình đạm đạm đáp.



"Ngươi...... Ngươi có ý gì?"



"Ý của ta, không phải ngươi rất rõ ràng sao, ta nhớ khi còn nhỏ, ngươi thường xuyên nói với ta, "Tên phế vật ngươi, vì sao lại không chết đi chứ", không biết phụ thân có còn nhớ rõ hay không?" Kỳ Thiếu Vinh lạnh lùng hỏi.



Kỳ Diệu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Hiện tại ngươi nói cái này là có ý gì? Mang thù?"



"Không có ý gì cả, ta chỉ là muốn nhắc nhở phụ thân, ngươi có thể coi như ta đã chết." Kỳ Thiếu Vinh nói.



Kỳ Diệu đen mặt lại: "Ngươi cứ như vậy mà mang thù."



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Đúng vậy, mang thù vượt qua sức tưởng tượng của ngươi."



"Ngươi cảm thấy có Trang Hạo làm chỗ dựa rồi liền cái gì cũng không sợ?" Kỳ Diệu hung tợn hỏi.



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Hình như thực lực của Trang gia còn cao hơn Kỳ gia một bậc a! Tiểu tử Trang Hạo này có thể nói là tiền đồ vô lượng!"



Kỳ Diệu: "Ngươi, hoang đường!"



Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Diệu: "Phụ thân, ngươi còn có chuyện gì không? Nếu không có việc gì ngươi liền trở về đi, miếu nhỏ này của ta không dung nổi tôn đại phật ngươi!"



"Ngươi nhìn xem hiện tại người bên cạnh ngươi là ai, Dịch Phàm là loại người gì, ngươi còn không rõ ràng sao?" Kỳ Diệu cả giận nói.



"A Phàm là người như thế nào ta rất rõ ràng, phụ thân, ngươi có rảnh quan tâm người bên cạnh ta còn không bằng trở về cẩn thận quản giáo cho tốt nhi nữ của ngươi đi, ta đã nhịn nha đầu thối Kỳ Thiếu Như kia quá nhiều lần, nếu nàng còn tiếp tục không thức thời, tính tình vẫn cứ là cái dạng cũ, vậy...... kết cục của Dịch Sơ Tuyết chính là vết xe đổ của nàng."



"Ngươi muốn học Dịch Phàm hại huynh hại muội sao?" Kỳ Diệu tức giận mắng.



"Ta cũng không biết a!"



"Ngươi...... Ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?" Kỳ Diệu tràn đầy tức giận trừng mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh.



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Phụ thân quá lo lắng, ta chỉ là đề cử chút ý kiến cho ngươi mà thôi."



"Ta nghe nói ngươi giao cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành cho mấy người Dịch Phàm, Kỳ Hằng quản lý?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"



"Chuyện quan trọng như vậy sao ngươi có thể giao cho những người đó quản, những người đó không phải là hạ nhân thì chính là người của gia tộc đối thủ, sau lưng không biết đã gạt ngươi bao nhiêu tiền!"



Kỳ Thiếu Vinh không kiên nhẫn quát lên: "Đủ rồi, phụ thân, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành chỉ là một sinh ý nhỏ trên tay ta, ta có đúng mực, không nhọc ngươi phải lo lắng."



Kỳ Diệu nói chuyện cùng Kỳ Thiếu Vinh một hồi lâu cũng không chiếm được một chút tiện nghi nào, chỉ có thể rời đi.



+++++++++++++++++++++++++++++++





Thư viện Thiên Lan học viện.



"Đình Hiên, sao ngươi lại ở đây?" Kỳ Thiếu Vinh tò mò hỏi.



Mộ Đình Hiên có chút xấu hổ đáp: "Ta cũng không biết, Dịch Phàm mang ta tới."



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Tiểu tử Dịch Phàm này có tâm." Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, thầm nghĩ: Vì đưa Mộ Đình Hiên vào thư viện, Dịch Phàm hẳn là đã bị lừa đi không ít, cũng không biết còn thừa bao nhiêu của cải.



"Thiếu gia." Dịch Phàm đi ra.



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu với Dịch Phàm: "Ngươi cũng ở đây a!"



"Thiếu gia, nghe nói Kỳ Diệu lại tìm ngươi?" Dịch Phàm hỏi.



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Đúng vậy! Lão già kia thật phiền toái, trước đây còn chưa thấy hắn nói nhiều như vậy."



Dịch Phàm cười cười, Kỳ Diệu hẳn là muốn vớt được chút chỗ tốt từ trên người Kỳ Thiếu Vinh, nói đi nói lại cũng là lòng tham không đáy.



+++++++++++++++++++++++++++++



Kỳ gia.



Kỳ Diệu tràn đầy phẫn nộ ném hết ấm chén trên bàn xuống mặt đất.



"Phụ thân, ngươi làm sao vậy?" Kỳ Thiếu Như nơm nớp lo sợ hỏi.



"Tên nghịch tử này!"



Kỳ Thiếu Khang cau mày, sự tình đồng dạng đã phát sinh rất nhiều lần, mỗi khi Kỳ Diệu từ chỗ Kỳ Thiếu Vinh trở về đều sẽ nổi trận lôi đình.



"Phụ thân, nếu Kỳ Thiếu Vinh không thức thời, vậy ngươi không để ý tới hắn nữa là được rồi, đến lúc đó không có trưởng bối Kỳ gia đưa thân cho hắn, vậy mất mặt chính là hắn." Kỳ Thiếu Như nói.



Kỳ Diệu khẽ hừ một tiếng: "Cũng đúng."



Kỳ Thiếu Phúc xoa xoa mũi, thầm nghĩ: Da mặt Kỳ Thiếu Vinh rất dày a, lúc trước hắn còn có thể chủ động thừa nhận bản thân bị bao dưỡng, vậy không có trưởng bối đưa thân thì tính là cái gì chứ? Kỳ Thiếu Như đánh chủ ý này sợ là phải thất bại, Kỳ gia không có người đi đưa thân cho Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh cố nhiên mất mặt, nhưng mặt mũi người Kỳ gia cũng chẳng sáng sủa hơn được cái gì.



+++++++++++++++++++++++++++++



Kỳ Thiếu Vinh trở lại ký túc xá, Kỳ Hằng đi lên đón, "Thiếu gia, Trang Khiêm tới, hắn vẫn đang chờ bên trong."



"Tiểu mập mạp kia tới sao? Ta đi xem một cái."



"Kỳ tứ thiếu." Trang Khiêm nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh tiến vào, lập tức hoảng loạn đứng lên, cung cung kính kính cúi mình vái chào Kỳ Thiếu Vinh.



Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "A Khiêm, ngươi tới tìm ta có việc gì sao?"



"Ta nhận ủy thác của người khác, không biết Thiếu Vinh ca có yêu cầu gì về tiệc đính hôn không?" Trang Khiêm nói.



Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "Ta có rất nhiều yêu cầu, nếu nói ra toàn bộ sợ là ngươi cũng không nhớ được, như vậy đi, ngày mai chúng ta nói chuyện ở Lạc Hoa Hiên, còn nữa......"



"Còn cái gì nữa?" Trang Khiêm hỏi.



"Còn nữa, mời một người có phân lượng ở Trang gia tới nói."



Trang Khiêm xấu hổ cười cười: "Thiếu Vinh ca ca, ngươi cảm thấy ta không đủ phân lượng sao?"




"Nếu như nói về thể trọng, vậy thật ra ngươi đã đủ phân lượng."



Trang Khiêm cười khan hai tiếng: "Ta biết rồi."



"A Khiêm, làn da của ngươi không tốt lắm, có muốn ta đưa một bộ mỹ phẩm cho ngươi không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.



"Có thể chứ? Vậy thật quá cảm tạ."



Kỳ Thiếu Vinh: "Có thể, không cần khách khí......"



++++++++++++++++++++++++++++++++



Trang gia.



"Ngươi tự mình đi tìm Kỳ Thiếu Vinh?" Trang Hạo nhìn Trang Khiêm hỏi.



Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy! Ta thấy đại ca ngươi quá lo lắng, chỉ biết chạy đi chạy lại trong nhà, ta mới đi giúp ngươi một chút."



"Cảm ơn."



Trang Khiêm nghiêng đầu nhìn Trang Hạo: "Thật ra là ngươi lo lắng Kỳ Thiếu Vinh cự tuyệt ngươi cho nên mới không dám đi tìm Kỳ Thiếu Vinh đúng không?"



Trang Hạo nhàn nhạt nhìn Trang Khiêm: "Ngươi nói nhiều quá!"



Trang Khiêm không vui nhíu mày lại: "Đại ca, ngươi yên tâm đi, ta thấy Kỳ Thiếu Vinh hẳn là sẽ không từ hôn đâu, bất quá, hắn chắc chắn là sẽ có rất nhiều yêu cầu......"



Trang Hạo cười cười: "Chỉ cần hắn không từ hôn là được."



+++++++++++++++++++++++++++++++



Lạc Hoa Hiên.



"Thiếu gia, người tới rồi." Một thị nữ tiến vào bẩm báo.



Kỳ Thiếu Vinh uống một ngụm nước trái cây: "Nếu người tới rồi thì mời vào đây đi."



Trang Nhân Tuyền mang theo Trang Hạo, Trang Khiêm đi đến. Kỳ Thiếu Vinh ngồi ở bàn dài, bên cạnh theo thứ tự là Dịch Phàm, Bích Lưu Vân, Mộ Đình Hiên, Kỳ Hằng,




Ánh mắt Trang Nhân Tuyền đảo qua năm người trên bàn dài một vòng, quay sang tươi cười với Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu thật lợi hại! Chẳng những bản thân lợi hại, người bên cạnh cũng vô cùng xuất sắc."



Trang Nhân Tuyền nhìn mấy người bên cạnh Kỳ Thiếu Vinh, tâm tư không ngừng chuyển động, trước kia khi Kỳ Thiếu Vinh chưa tới hoàng đô, trong thế hệ trẻ của hoàng đô, nổi tiếng nhất là Hoàng Đô Thất Tú, bất quá, sau khi Kỳ Thiếu Vinh tới, Dịch Băng, Dịch Hỏa trước sau xảy ra chuyện, thanh danh Thẩm Nguyên hỏng bét, Hoàng Đô Thất Tú nghiễm nhiên trở thành trò cười trong mắt mọi người.



Trang Nhân Tuyền nhìn Dịch Phàm ngồi cạnh Kỳ Thiếu Vinh, trong lòng hiện lên vài phần hứng thú, chuyện Dịch Phàm chính là Thiên Diện, tuy bản thân hắn không lộ ra, nhưng đã sớm đã lan truyền đi nhanh chóng.



Dịch Phàm tuổi trẻ đã trở thành ma pháp sư cấp bảy, còn tinh thông độc thuật, một người như vậy lại đi theo Kỳ Thiếu Vinh lăn lộn, Kỳ Thiếu Vinh thật sự lợi hại a!



"Đây là đương nhiên, có câu nói là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, ta lợi hại, người bên cạnh ta lợi hại cũng vô cùng bình thường." Kỳ Thiếu Vinh dào dạt đắc ý nói.



Trang Nhân Tuyền cười cười: "Đó là đương nhiên, Thiếu Vinh, Dịch Phàm, Bích Lưu Vân, Kỳ Hằng bên cạnh ngươi ta đều đã nhận thức, ngươi có thể giới thiệu vị này một chút không?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được a! Vị này là Mộ Đình Hiên, ma pháp sư mộc hệ, trước kia vẫn luôn thay ta xử lý sinh ý cửa hàng ở ngoài hoàng đô, tương đối điệu thấp."



"Thì ra là thế, thủ hạ của Thiếu Vinh ngươi, cao thủ nhiều như mây a!"



Mộ Đình Hiên gật đầu với Trang Nhân Tuyền: "Đình Hiên thực lực thấp kém, không đảm đương nổi khen ngợi của Trang tam gia."




"Đảm đương nổi, đảm đương nổi, Mộ thiếu quá khiêm tốn rồi." Trang Nhân Tuyền cười cười đổi đề tài: "Thiếu Vinh, phụ thân ngươi đã tới Trang gia."



Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Nhân Tuyền: "Hắn tới Trang gia làm gì?"



"Nói là trao đổi chuyện đính hôn của ngươi cùng A Hạo."



Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ta nhớ ta đã bị trục xuất khỏi gia môn, chuyện của ta hắn không có quyền quản."



Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Đúng vậy! Cho nên ta không nói với hắn."



"Trang tam gia đúng là người hiểu lý lẽ, cho dù ngươi cùng Kỳ Diệu trao đổi ra kết quả gì, ta cũng sẽ không thừa nhận."



"Cái này là đương nhiên, Kỳ gia đã trục xuất Thiếu Vinh ngươi khỏi gia môn, đương nhiên không có quan hệ gì với ngươi."



"Đây là hiệp nghị trước khi đính hôn ta định ra." Kỳ Thiếu Vinh ném một xấp tư liệu đến đối diện ba người.



Trang Khiêm nhìn chồng hiệp nghị dày cộp, không khỏi thay Trang Hạo đổ mồ hôi.



Trang Khiêm tùy tay lật một trang hiệp nghị: "Kỳ tứ thiếu, trên này có quá nhiều điều lệ rồi đi."



Kỳ Thiếu Vinh phe phẩy cây quạt: "Không nhiều không ít, tổng cộng hai vạn bảy trăm ba mươi sáu điều, là ta vắt hết óc mới nghĩ ra được."



"Kỳ tứ thiếu, ngươi cũng không cần lao lực như vậy." Trang Khiêm miễn cưỡng cười nói.



"Vậy không phải là quá tiện nghi cho ca ngươi rồi sao?"



Trang Khiêm cười khan hai tiếng: "Ca ta sao có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của ngươi chứ."



Kỳ Thiếu Vinh nhìn bàn tay mình: "Nói có đạo lý, bất quá, có mấy thứ vẫn nên xác minh một chút thì tốt hơn."



"Kỳ tứ thiếu, vì sao ca ta phải phụ trách giặt quần áo?" Trang Khiêm hỏi.



"Bởi vì ta không thích giặt."



"Không phải đã có hạ nhân làm rồi sao?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy, dưới tình huống không có hạ nhân liền đến lượt ca ngươi."



Trang Hạo: "......"



"Kỳ tứ thiếu, nhiều điều lệ như vậy đều là do một mình ngươi nghĩ sao?"



Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có, đây là kết quả tiếp thu ý kiến quần chúng của mọi người."



Trang Khiêm nghi hoặc nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ở đây nói nếu hai người đồng thời tiêu chảy, Kỳ tứ thiếu có quyền ưu tiên sử dụng nhà xí trước, cái này là ai nghĩ ra vậy?"



Kỳ Thiếu Vinh: "......"



Bích Lưu Vân câu tóc, nhìn về phía Dịch Phàm: "Ta nhớ cái này hình như là do A Phàm nghĩ ra, tâm tư A Phàm kín đáo nhất."



Dịch Phàm: "......"



____________________



Méoo: Buổi tối không ngủ được thì làm gì (≖ᴗ≖✿)