Trọng Sinh Chi Mỹ Vị Văn Học

Chương 33




– “Muốn nấu món gì? Lãnh Sở Diệp tò mò nhìn Kiều Tử Lam, chỉ thấy hắn bưng một nồi tử sa to, sau đó đặt lên bếp điện nhỏ, “Đây là bí mật!” Nói xong, hắn sải bước đi vào phòng bếp.

– “Đúng rồi, biển? Hẳn là có rất nhiều hải sản?” Kiều Tử Lam ló đầu ra từ cửa phòng

bếp nhìn người nào đó ở phòng khách.


– “Ân. Có!” Lãnh Sở Diệp nghĩ nghĩ rồi trả lời. “Ngày mai anh mang em đi ăn món mới, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút.”

– “Được ~~~” Kiều Tử Lam từ phòng bếp trả lời.

Khu biệt thự phục vụ rất chu đáo, nguyên liệu nấu ăn có thể tự lựa chọn, Lãnh Sở Diệp ở lúc mướn phòng, đã chọn điểm này, cho nên khi Kiều Tử Lam mở phòng bếp bên cạnh một tủ lạnh, có một phòng nguyên liệu nấu ăn, so với hắn mua còn nhiều hơn, trên mặt mỗi nguyên liệu nấu ăn đều dán nhãn. Kiều Tử Lam nhìn kỹ, ân, thịt chất chọn lựa không tồi, đồ ăn cũng thực mới mẻ, người tương lai rất cường đại, nghe nói, đồ ăn tốt hay xấu đều có thể dùng máy móc phân tích ra, như độ dinh dưỡng tinh khiết. Quả nhiên khoa học kỹ thuật phát triển quá tốt, không biết có loại thức ăn nào mà mình chưa thấy qua?

Kiều Tử Lam bận rộn ở phòng bếp. Lãnh Sở Diệp cảm giác sẽ có rất nhiều món ngon, không biết đại não tiểu hài tử cấu tạo như thế nào nữa, nhớ ngày ăn cơm ở nhà em ấy, những món ăn mà một món hắn chưa từng nghe qua, tuy rằng rất nhiều phương thức phối hợp của món ăn hắn đều không phân biệt được, nhưng hương vị lại khác nhau rất lớn, phải nói càng ngon miệng, không biết là nấu như thế nào.

Kiều Tử Lam ở phòng bếp vội vàng nhưng vui vẻ vô cùng, người họ Lãnh nào đó thì đang đợi ở phòng khách. Lãnh Sở Diệp tính lẳng lặng ngồi nghỉ ngơi và chờ ở ghế sô pha một hồi, nhưng chẳng bao lâu, hắn cảm thấy ngồi không chờ đợi rất khó, mà hắn lại không hề buồn ngủ. Sau đó, hắn liền mở Vi Cơ ra.

Internet Văn học-truyện đã có rất nhiều năm, hắn lần đầu dùng vi cơ lên trang web xem, hắn giải quyết rất nhiều việc vì công tác quá vội mà không có thời gian ngồi ngốc trước máy tính đọc sách. Cho nên hắn lần đầu vào Vi Cơ đọc, mạng Internet bị chậm. Lúc đầu nhân viên công tác có mục đích là chiếu cố tác giả, căn bản không có suy xét sẽ bạo tăng nhiều người như vậy, đây là một tính toán sai lầm nghiêm trọng. Vì thế trong một ngày, Internet Văn học-truyện mở lúc sáng, lần đầu thông báo bão trì thời gian một giờ, làm cho nhóm người đọc và tác giả cảm thấy kinh ngạc, đây là lần đầu mạng văn học bão trì mà thời gian còn lâu như vậy, phải biết rằng thế giới này hiệu suất máy móc tuyệt đối nhanh, chuẩn làm cơ sở, cho nên Internet Văn học-truyện lần này gặp vấn đề lớn!

Lãnh Sở diệp mở ra trang Lam Giáo Tử, nghiêm túc xem, gần đây ngẫu nhiên đi ngang qua tầng lầu của công nhân, có thể nghe được một ít người thảo luận về sách của Lam Giáo Tử, đến khi nhìn thấy hắn đi tới, mới nhanh chóng trở lại chỗ ngồi, giả bộ bận rộn, đương nhiên Lãnh Sở Diệp cũng không nói gì, chỉ cần công tác hoàn thành, cơ bản hắn sẽ không mở miệng chỉ trích. Trừ phi là phát hiện quá nhiều lần, thông thường loại tình trạng như thế, Lãnh Sở Diệp sẽ trực tiếp nói cho chủ quản của công nhân, làm cho bọn họ đốc xúc.

Thế giới này vì khoa học kỹ thuật quá mức phát đạt, việc làm cần dùng sức đều giao cho người máy hoàn thành, chỉ có một ít hạng mục thẩm tra đối chiếu sẽ dùng nhân loại.

Xem tác phẩm 《Trù hồn 》, bụng Lãnh Sở Diệp không biết vì sao kêu lên ục ục, hắn rất muốn hỏi Kiều Tử Lam có thể ăn được chưa.

Lúc này, ngoài cửa có tiếng chuông, Lãnh Sở Diệp nhìn qua cửa chiếu, thấy người máy khuân vác vây quanh bên ngoài. Phỏng chừng là đồ vật của tiểu hài tử đã mua. Lãnh Sở Diệp mở cửa, trong đó một cái người máy xách theo cái túi nhỏ, chậm rãi tiến vào phòng, nhanh chóng xác định vị trí phòng bếp đi qua, không bao lâu, liền từ phòng bếp ra, cũng ở cửa phòng bếp hơi khom người: “Hoan nghênh ngài quang lâm lần sau!” Sau đó rời đi, chuẩn bị tiến tới địa điểm kế tiếp.

Lãnh Sở Diệp đi đến phòng bếp, thấy Kiều Tử Lam đang mở túi hàng, “Mua cái gì thế?”
– “Cái này!” Kiều Tử Lam vừa nói vừa lấy ra một ít trúc bổng thon dài trong bọc.

– “Cái này không phải dùng để xuyên nướng BBQ sao? Chẳng lẽ chúng ta nướng BBQ ăn? Nướng BBQ muốn nồi làm gì?” Lãnh Sở Diệp tò mò một chút.

– “Từ từ anh sẽ biết!” Kiều Tử Lam thấy bộ dáng tò mò của Lãnh Sở Diệp, lại cố tình không nói cho hắn, thế giới hiện nay không có phương pháp ăn như vậy đâu.

Bữa tối Lãnh Sở Diệp ăn thực no, ăn xong liền lười biếng nằm ở trên sô pha, không muốn nhúc nhích. Bất quá, Kiều Tử Lam không cho hắn như ý nguyện:

– “Ăn no liền phải vận động, anh đi rửa nồi, em đem rác bỏ ra ngoài!” Người họ Kiều nghiễm nhiên quên mất người bị hắn đang sai sử là ai.

– “Được!” Lãnh đại tổng tài trừ khi tòng quân bị thủ trưởng mệnh lệnh như vậy, về sau còn chưa có ai có thể mệnh lệnh hắn như vậy, bất quá hắn không phản cảm một chút nào, ngược lại rất cao hứng nha. Đi vào phòng bếp, hắn mở nước, bắt đầu rửa nồi.

Buổi tối, mỗi người về phòng mình tắm rửa, thông thường sau khi ăn no đều có cảm giác buồn ngủ, nên hai người liền ngủ sớm.

Ngày hôm sau, tinh thần hai người đều rất tốt, đều do tối qua ăn no, ngủ sớm mà ra.

– “Sớm, chúng ta hôm nay khi nào thì ra ngoài chơi?” Kiều Tử Lam rửa mặt xong đi ra khỏi phòng vừa lúc đụng phải Lãnh Sở Diệp, nhìn dáng vẻ là vừa mới dậy.
– “Ăn sáng xong chúng ta liền đi!” Lãnh Sở Diệp trả lời.

Kiều Tử Lam làm bữa sáng rất đơn giản, hai cái trứng gà, sữa đậu nành, bánh chéo quẩy. Còn có một chén nước tương.
– “Cái này là bánh chéo quẩy?” Lãnh Sở Diệp đột nhiên hỏi, Kiều Tử Lam rất kinh ngạc.

– “Anh sao lại biết?”
– “Anh nhớ có một lần đi du lịch ở tinh tế, đi ngang qua một cái tinh cầu, ở đó có cư trú một ít nhân loại di dân từ địa cầu, bữa sáng của bọn họ thường xuyên có món này, lần đó may mắn được ăn, hương vị thực tuyệt, nhưng bánh quẩy rải rất nhiều đường, anh ăn không quen.” Lãnh Sở Diệp một bên nói, một bên cầm bánh quẩy Kiều Tử Lam làm cắn một miếng, ân, không có vị ngọt, không rắc thứ gì khác. Không có vị ngọt tốt hơn nhiều.

– “Cái này anh có thể chấm nước tương để ăn, ăn không quen có thể đổi cách ăn khác.” Kiều Tử Lam nói xong, liền đem nước tương trước mắt đẩy qua cho Lãnh Sở Diệp.

Lãnh Sở Diệp ngẩng đầu nhìn Kiều Tử Lam, sau đó cúi đầu đem bánh quẩy chấm vào nước tương, ưm, hương vị thật ngon. (Người ăn không quen nước tương đừng nên ăn)
Kiều Tử Lam nhìn Lãnh Sở Diệp ăn bánh quẩy, chính mình ăn cũng ngon. Ăn được một nửa, bỗng nhiên sựt nhớ, chạy vào phòng bếp. Không bao lâu, Kiều Tử Lam bưng một chén mà trên mặt có màu nâu đi tới, đặt lên bàn cơm, tên chén còn có vài miếng hành thái.

– “Đây là món gì, nhìn lạ quá?” Lãnh Sở Diệp đang cầm chén trứng gà và tò mò hỏi.
– “Cái này là sữa đậu nành, được làm thành tàu hũ.” Kiều Tử Lam nhìn qua rất cao hứng.

– “Món này ăn rất ngon nga!”
– “Tàu hũ? Hương vị Ngọt của sữa đậu nành rất ngon, còn có tàu hũ nữa ư!” Lãnh Sở Diệp mới vừa uống xong một chén sữa đậu nành ngọt nghĩ trăm lần cũng không hiểu.

– “Anh ăn sẽ biết, anh không phải đã nói không thích ngọt sao, em nghĩ món này sẽ hợp với sở thích của anh.” Nói xong, Kiều Tử Lam đem chén đẩy cho Lãnh Sở Diệp. “Ăn thử xem!”
Quả nhiên, Lãnh Sở Diệp vừa ăn vào miệng, ngon, sữa đậu nành này ngon, có màu nâu là do chan nước tương đi? Lúc đầu ăn chưa quen, lúc sau liền ăn tới hai chén lớn, không thể hiểu nổi. Dạ dày vương à?

– “Chúng ta nghỉ ngơi một hồi liền ra ngoài đi chơi, trên bàn để em thu dọn, anh đi bên cạnh nghỉ đi, ăn quá nhiều!” Kiều Tử Lam phát hiện mình gần đây nói càng ngày càng nhiều, trước kia ba ngày đều không mở miệng, hiện tại giống như phụ nữ đã kết hôn nha! Không đúng, phu nam!

Cũng gần 8 giờ rồi, trên bờ biển người cũng nhiều lên, mặt trời vẫn nóng rát như cũ, muốn phơi khô đến đáy biển.

Lãnh kiều hai người mặc quần áo thanh nhàn, một người mặc quần bờ cát (T_T tỷ chịu ko hiểu là quần gì), phối với áo sơmi, Kiều Tử Lam muốn mặc áo sơ mi bông, kiếp trước rất nhiều ông già yêu thích kiểu dáng giống nhau, bất quá lúc Lãnh Sở Diệp thấy, không cho mặc, trực tiếp ném vào thùng rác, lấy áo sơ mi trắng để hắn thay.

Kiều Tử Lam cũng không có như vậy mà tâm lý không thoải mái, chủ yếu là hắn cũng không biết đi bờ biển nên mặc cái gì, trước kia thấy những người đi Hawaii đều thích mặc như vậy, chính mình cũng như vậy. Cho nên nói Kiều Tử Lam thực có phẩm vị mộc mạc, hơn nữa còn là cực đoan như vậy. Bình thường không sao, tới lúc này liền thể hiện ra.
– “Sớm như vậy mà đã có nhiều người như thế!” Kiều Tử Lam bị đám người trước mắt dọa rồi, nhưng mà còn có một ít người diện mạo kỳ lạ, “Cái này là người ngoài tinh sao?” Kiều Tử Lam hỏi.

– “Ân, cái người tai nhọn, màu da xanh lam chính là người hành tinh thanh gạch ngói, còn người lớn lên thật xinh đẹp kia, màu da thực trắng, tóc màu bạc chính là người hành tinh bảo đặc, nghe nói trên tinh cầu này người lớn lên đều thật xinh đẹp. Hơn nữa đều là giới tính nữ. Rất nhiều người từ tinh cầu khác đều sẽ đến cầu thân nữ tử tinh cầu này, đương nhiên yêu cầu cũng sẽ rất cao.” Lãnh Sở Diệp vì Kiều Tử Lam giải thích.

– “Đúng rồi, những căn cứ bí mật anh phát hiện ở đâu?” Kiều Tử Lam nhìn nơi xa, còn không quên chuyện này.

– “Lập tức mang em đi. Trước hết Chúng ta mặc tốt quần áo bơi.” Nói xong Lãnh Sở Diệp cầm một cái áo bơi lại.

– “Quần áo này rất kỳ quái, sao lại trong suốt như thế?” Kiều Tử Lam đánh giá quần áo.

– “Ân, cái này mặc vào sẽ trong suốt, là dùng gien ngoại tinh trong biển dung hợp dịch mà chế tác thành, giá cả giống nhau, 1000 tệ một bộ, thời gian hiệu quả là 24 giờ, qua thời gian quần áo sẽ tự động biến mất.” Lãnh Sở Diệp giải thích.

Chờ hai người mặc xong, liền bắt đầu lữ trình thám hiểm!