Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 166




Randall trầm mặc, coi như là chấp nhận tính hợp pháp của trận “Bức cung” này.

Từ trong lời nói của Diệp Vĩ, Hạ Mạt hiểu ý của bọn hắn. Cậu hồi tưởng lại hồi lâu, bất đắc dĩ nói: “Không phải là con không muốn nói cho mọi người biết… Mà quả thực con không biết cơ giáp ở đâu.”

Nửa người trên của Diệp Vĩ nghiêng về phía trước, theo nội tâm kích động, dần dần hướng dẫn, “Con hãy cẩn thận nhớ lại. Trước khi hôn mê có cảm giác gì không? Hoặc là vô ý thức làm cái gì?”

Hạ Mạt cúi thấp đầu, nếp uốn giữa lông mày càng thêm rõ ràng, cậu muốn cố gắng nhớ lại, nhưng là dù có nhớ lại đến cỡ nào đi chăng nữa thì cậu cũng chỉ nhớ được đến đoạn tinh thần lực bị cường thế hút ra thôi. Cậu không biết đây có thể được coi là “Cảm giác” mà Diệp Vĩ nói hay không, vì vậy không quá xác định nói: “Trước khi hôn mê, giống như có cái gì không ngừng hút lấy tinh thần lực của con, thật giống như, cơ giáp sống vậy…”

Thanh âm càng nói càng nhỏ, cậu luôn cảm giác lời nói của mình rất kinh hãi, ngẩng đầu lặng lẽ quan sát phản ứng của ba người.

Randall trước sau như một bình tĩnh.

Lance nét mặt hơi kinh ngạc.

Diệp Vĩ thì là triệt để kích động không kiềm chế được!

Hắn đột nhiên vượt qua bàn trà, hai tay bắt lấy bả vai Hạ Mạt, “Đúng! Đúng! Đúng! Chính là cảm giác như vậy! Chính là cảm giác như vậy! Nhất định là! Ha ha ha! Nhất định là!”

Hắn buông ra Hạ Mạt, hưng phấn mà đi vài vòng trong phòng khách, sau đó không hề báo trước mà vọt đến hôn Hạ Mạt một cái!

Một cái hôn có ảnh hưởng rất lớn!

Lực chiếm hữu của Alpha đối với bầu bạn vô cùng lớn, làm sao có thể cho phép người khác đụng vào?!

Randall trong chớp mắt đi đến bên người Hạ Mạt, đẩy ra Diệp Vĩ, nếu như không phải cân nhắc đến thân phận của Diệp Vĩ, hắn rất có thể trực tiếp một đấm vung mạnh đi lên!

Diệp Vĩ đụng vào tường, phát ra âm thanh bộp một cái.

Chỉ nghe tiếng này thôi Lance đã cảm thấy đau răng

Nhưng mà Diệp Vĩ tựa như không có chuyện gì, một tay che ngực, vẻ mặt vẫn hưng phấn như trước “Căn cứ kinh nghiệm của ta, sau khi hợp thành cơ giáp hình người cao cấp thì thường thường sẽ tự động ẩn giấu ở một không gian nào đó…” Hắn nhìn Hạ Mạt một vòng, sau đó hỏi: “Có không gian giới chỉ đúng không?!”

“Vâng, thế nhưng dung tích của chiếc nhẫn quá nhỏ, không thể chữa được cơ giáp hình người…”

Diệp Vĩ căn bản cũng không cho cậu nói hết lời, “Tranh thủ thời gian cảm thụ nhẫn không gian, nhìn xem cơ giáp hình người có ở bên trong hay không?!”

“Ây…” Hạ Mạt chần chờ nhìn Randall.

Randall hướng hắn gật đầu.

Đạt được Randall cho phép, Hạ Mạt liền thu hồi nghi ngờ trong đáy lòng, cẩn thận cảm giác vật phẩm trong chiếc nhẫn.

Nhẫn không gian cũng không lớn, liếc mắt là có thể nhìn thấu.

Trong góc là đống quần áo sạch sẽ gọn gàng, cũng có lương thực quân dụng dùng dịch dinh dưỡng làm lương thực dự trữ, cũng không có thiếu những thứ đồ linh tinh vụn vặt, nhưng mà lại không có thứ gì liên quan đến cơ giáp hình người cả.

Trong lòng của cậu càng ngày càng hoài nghi liệu trong không gian có cơ giáp hình người cao cấp không, thậm chí còn nghi ngờ có phải cậu đã tạo ra cơ giáp hình người cao cấp thật không? Nếu như chứng minh cậu không chế tạo ra cơ giáp hình người thì sư phụ sẽ rất thất vọng đúng không?

Ba người không chớp mắt nhìn chằm chằm Hạ Mạt.

Thời gian trôi qua từng chút một, bên Hạ Mạt vẫn không có một chút động tĩnh gì.

Lance nghi ngờ nhìn về phía Diệp Vĩ, chẳng lẽ Diệp đại sư cũng sẽ có lúc phán đoán sai lầm?

Diệp Vĩ cũng vô cùng sốt ruột, thậm chí cũng sinh ra hoài nghi đối với phán đoán của mình, nhưng mà không đúng ah! Hiện tượng mà Randall điện hạ miêu tả đúng là dấu hiệu của cơ giáp hình người cao cấp!

Hắn đổ mồ hôi dầm dề, dựa theo kinh nghiệm lúc trước, tận lực vững vàng hướng dẫn: “Tĩnh hạ tâm nhìn chung quanh. Nó là con hợp thành, có một mối quan hệ không thể chặt đứt với con. Cứ việc dùng tâm cảm thụ sự hiện hữu của nó, nó nhất định đang ở một chỗ hẻo lánh, điều con cần phải làm là cảm ứng mối liên hệ, cẩn thận cảm ứng…”

Men theo lời của Diệp Vĩ, Hạ Mạt dần dần nhắm mắt lại, bản thân giống như trong nháy mắt tiến nhập nhẫn không gian.

Cậu mở mắt ra, mọi thứ trong không gian đều hiện ra rõ ràng trước mắt. Tinh thần lực phát ra từ trong thân thể, lấy cậu làm trung tâm mà tách ra rễ chùm bốn phương tám hướng.

Rất nhanh, cậu cảm giác được sau đống quần áo kia tựa hồ cất giấu cái gì.

Trong lòng hơi động, xúc giác tinh thần nhanh chóng mò về phía sau quần áo, ngay sau đó trước mắt một đạo bạch quang, con mắt bị ánh sáng mãnh liệt đâm vào căn bản không mở ra được! Cậu phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại!

Trong hiện thực.

Lấy Hạ Mạt làm trung tâm, bạch quang đột nhiên “Hiện!”

Ký túc xá đột ngột xảy ra lay động, tường gạch sụp xuống, tòa nhà chấn động, một cỗ cơ giáp đen tuyền cao hơn 20 mét xuất hiện! Thân hình khổng lồ thẳng tắp xuyên qua cao ốc, đội trời đạp đất!

Ngay khi biến cố xảy ra, Randall nhanh chóng ôm lấy Hạ Mạt, phóng thích cơ giáp lao ra cao ốc.

Lance cùng Diệp Vĩ cũng nhao nhao nhờ vào cơ giáp thoát đi hiện trường.

Đợi đến khi Hạ Mạt khôi phục từ trong mê muội, bên ngoài ký túc xá tất cả đều là phi thuyền mini cùng với cơ giáp hình người, cậu ngẩng đầu nói một câu “Cám ơn” với Randall, lại phát hiện Randall căn bản không có chú ý tới cậu, mà là nhìn chằm chằm một chỗ, bên trong con ngươi màu xanh lạnh đều là sự khiếp sợ!

Nhìn theo tầm mắt đó, chỉ thấy giữa tòa nhà đứng thẳng một cỗ cơ giáp hình người vô cùng có cảm giác tồn tại!

Mặt ngoài của cơ giáp đen tuyền, bả vai lộ ra bên ngoài tòa nhà rắn chắc có lực, làn da kim loại tràn ngập cảm giác lực lượng phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt dưới ánh sáng mặt trời!

Hạ Mạt vô ý thức bắt lấy cơ giáp loại nhẹ trên người Randall, đốt ngón tay trở nên trắng bệch, bờ môi run rẩy, chính cậu lại không có chút nào phát giác.

Chuyện này…

Đây chính là cơ giáp hình người mà cậu đã hao phí sức lực chế tạo ra?!

A!

Ha ha!

Cậu bỗng nhiên có cảm giác muốn kêu lớn một tiếng, thanh âm lại ngăn ở cổ họng nói không nên lời!

Rung động rõ ràng viết trên mặt của mỗi một người ở đây.

Độ cao coi rẻ chúng sinh như vậy, lực uy hiếp bá đạo như vậy, trong ý nghĩ của mọi người đều không ngừng mà xuất hiện sáu chữ “Cơ giáp hình người cao cấp”!

Các học sinh ngồi trên đủ loại phi thuyền và cơ giáp hình người, kinh ngạc, lộ vẻ xúc động, sợ hãi, cuồng nhiệt… Nét mặt không giống nhau.

Sau khi khiếp sợ lúc đầu, rốt cục có người kịp phản ứng, vội vàng lấy ra quang não quay phim!

“Đậu xanh rau má, đây là cơ giáp hình người cao cấp?! Mẹ nó cả đời cũng chỉ có lần này mới có thể xem được, nhanh tranh thủ thời gian ghi hình lại ah!”

“Cái này, đây rốt cuộc là của người nào? Vào trường lâu như vậy cơ bản không nghe nói ai có cơ giáp hình người cao cấp, hôm nay xảy ra chuyện gì? Nổ tung sao?”

“Chậc chậc, đẳng cấp của cơ giáp này chúng ta ai cũng không thể xác định được? Làm gì mà có bộ dáng hâm mộ muốn chết như vậy! Nói không chừng chính là một cỗ cơ giáp phổ thông, chỉ là hình thể hơi lớn một chút mà thôi.”

“Không hiểu cũng đừng nói lung tung! Cậu đã gặp qua một cỗ cơ giáp cấp một nào lớn như vậy?! Hai lúa!”

“…”

Tiếng nghị luận của đám học sinh càng lúc càng lớn

Cùng lúc đó, đám thầy trò vốn cách khá xa ký túc xá cũng thấy được tình huống bên này, phản ứng nhanh nhao nhao điều khiển đủ loại cơ giáp bay về phía bên kia.

Hiệu trưởng Mingo mới đi ra ngoài từ trong căng tin của học sinh vốn đang cùng hiệu trưởng Frankie hàn huyên, ánh mắt liếc qua phía đám cơ giáp nổi bật giữa không trung, không khỏi nhướng mày hỏi: “Bên kia là chỗ nào? Sân thi đấu sao?” Văn hóa thi đấu thể thao của Exxon lúc nào lại sôi động như vậy?

Hiệu trưởng Frankie nhìn thoáng qua phía kia, thần sắc không thay đổi, trong lòng thầm nghĩ: Sân thi đấu rõ ràng ở phía ngược lại, rốt cục là làm sao?

Đúng lúc này, chủ nhiệm phòng giáo dục phía sau lưng đóng quang não lại, tiến lên thấp giọng nói: “Nghe nói là tòa ký túc xá A bỗng nhiên xuất hiện một cỗ cơ giáp hình người cỡ lớn…”

Frankie nhíu mày, “Cơ giáp hình người cỡ lớn?”

“Ừm.”

” Không có nhân viên thương vong?”

“Tạm thời không rõ ràng lắm.”

Frankie không nói một lời nhìn qua cái hướng kia.

Mingo thấy thế, cười đề nghị: “Frankie hiệu trưởng, không ngại tôi đi bên kia xem một chút đi.”

Frankie thần sắc không rõ nhìn hắn một cái, chậm rãi nhổ ra một chữ: “Xin mời.”

“Ha ha…” Mingo cười đến vui vẻ khác thường, bạo động lớn như vậy, nhất định là xuất hiện sự cố trọng đại đi, như thế xem ra, Exxon quả nhiên xuống dốc rồi.

Quản lý cấp cao của hai trường học tổng cộng có ba mươi người, cưỡi phi thuyền cỡ lớn đi về phía ký túc xá.

Lâm Diệp đi phía sau cùng của đội ngũ học sinh Viên, chậm rì rì hướng đi về phía nhà khách, đến nửa đường bỗng nhiên trông thấy một cỗ phi thuyền cấp tốc bay qua giữa không trung, không khỏi cảm thấy kỳ quái, “Đó là phi thuyền của Viên?”

Alpha nhìn nhìn, trả lời: “Đúng.”

Beta nam thuận thế nói tiếp: “Các lãnh đạo làm gì đó? Tất cả đều chạy về một phương hướng.”

Lâm Diệp trầm ngâm một lát, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên, “Đi, đi qua nhìn một chút!” Tham gia náo nhiệt, chế giễu gì gì đó chính là thứ mà hắn thích nhất!

Bên ngoài ký túc xá.

Diệp Vĩ cuối cùng đã khôi phục lý trí từ trong khiếp sợ và kinh hỉ, hắn lập tức điều khiển phi thuyền đi đến bên cạnh Randall, nói với Hạ Mạt: “Vội vàng thu cơ giáp lại, chúng ta mau rời khỏi đây!”

“Ah?”

Hạ Mạt chú ý một chút lúc này mới nhìn thấy tòa nhà bị phá một mảnh!

Hủy hoại của công?!

Móa!

Nhất định sẽ bị khai trừ học tịch đúng không?! Trời! Cậu không phải cố ý!

Diệp Vĩ thấy cậu vẻ mặt xoắn xuýt không có động tác gì thì nhỏ giọng lặp lại: “Vội vàng thu cơ giáp lại! Bây giờ còn chưa phải lúc tiếp lộ lá bài tẩy!”

Hạ Mạt túng quẫn: cậu ngay cả làm thế nào thả cơ giáp ra cũng không biết thì làm sao thu hồi ah ah ah?!

Diệp Vĩ im lặng đỡ trán, sau khi cơ giáp hình người cao cấp sinh ra, trước khi nhận chủ thì chỉ nghe theo lệnh của người chế tạo ra nó, tại sao lúc ấy hắn lại đầu óc nóng lên mà bảo Hạ Mạt phóng thích cơ giáp trong ký túc xá chứ?! Nhất định là trí lực của mình bị thoái hóa!

Người vây xem càng ngày càng nhiều, Diệp Vĩ bất đắc dĩ, chỉ phải thả ra cơ giáp hình người cao cấp trong nhẫn không gian.

Cơ giáp hình người của Diệp Vĩ căn cứ theo thể năng của Beta mà chế tạo ra, bởi vậy độ cao thấp hơn 2m so với cơ giáp màu đen này, mặt ngoài cơ giáp là một màu xanh thẳm, trước ngực có số thứ tự của Diệp Vĩ

Vốn là xuất hiện một trận “Hư hư thực thực cơ giáp hình người cao cấp” đã đủ khiến người ta rung động, lại không nghĩ rằng ngay sau đó lại xuất hiện chiếc thứ hai.

Người tinh mắt lập đừng phân biệt ra đây là một tỏng những tác phẩm của đại sư cấp quốc gia Diệp Vĩ, lập tức lên tiếng kinh hô, “Là Diệp đại sư! Cơ giáp cấp sáu —— Hải Dương Hào của Diệp đại sư! Cơ giáp cấp 6 thứ thiệt!”

Một tiếng than này giống như một quả boom rơi vào trong biển, lập tức kích thích phản ứng kịch liệt

“Tớ nhìn thấy Diệp đại sư! Diệp đại sư đang ở đó!”

“Chẳng lẽ cỗ cơ giáp màu đen này cũng là tác phẩm của Diệp đại sư?!”

“Nhất định là! Nếu không ai có năng lực chế tạo ra cơ giáp hình người chấn nhiếp nhân tâm như thế?!”

“…”

Diệp Vĩ bất chấp nghị luận của mọi người, lách mình tiến vào khoang điều khiển của đại dương số, ý đồ dùng Hải Dương Hào vận chuyển cỗ cơ giáp kia đến địa phương an toàn.

Không nghĩ tới còn không đợi hắn xuất thủ, một cỗ cơ giáp khổng lồ màu đỏ sậm đã xuất hiện ngay trước mặt hắn! Ngay sau đó chỉ nghe thấy cơ giáp đỏ sậm {người điều khiển} nói: “Đây không phải Diệp đại sư tiếng tăm lừng lẫy sao? Làm sao, chơi trò làm gia gia trong ký túc xá của học sinh sao?”

Lông mày Diệp Vĩ xiết chặt, nhẹ nhàng nhổ ra mấy chữ, “Mingo… Cậu muốn làm cái gì?”

Hết chương 166.