Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu

Chương 11: Ái muội




Trên căn phòng dành cho khách, Hàn Phòng lười biếng dựa vào thành giường, Ngạn Doanh nằm dựa vào ngực anh, ngồi trên chân anh, tay anh vòng qua vừa ôm cô vừa xem lướt web cùng cô.

Anh không ngờ nhanh như vậy anh và cô đã thân thiết đến mức tự nhiên nằm dựa nhau ở trên giường, cái mông tròn trịa của cô còn cạ cạ lên người anh em của anh, cặp chân thon dài trắng nõn còn gác lên chân anh làm anh nổi lên phản ứng phải tận lực áp chế.

Cô làm sao không phát hiện ra chứ, mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình điện thoại nhưng thật ra dưới mông cứ cảm thấy thứ gì đó cứ chọc lên mông cô.

Kiếp trước không phải chưa từng làm qua chuyện đó với anh, lúc cô bị tên Ngạn Bách lừa gạt, để anh chứng kiến cô và hắn hôn nhau, khiến anh nổi điên lên bắt nhốt cô lại, cô còn nói mấy lời đả kích anh khiến anh mất không chế xé bỏ quần áo cô, cô nhớ lúc đó cô còn mắng anh.

"Tránh ra, dơ bẩn"

"Em nói ai dơ bẩn, nói cái gì dơ bẩn hả, được lắm, được vậy anh cho em biết làm người phụ nữ của thằng dơ bẩn có cảm giác gì"

.............................................

Mặc dù bây giờ cô rất yêu anh, không bài xích đụng chạm với anh nhưng cô vẫn hơi sợ. Kiếp trước sau khi xé nát đồ của cô, cả đồ lót cũng không chừa lại, thân thể trần trụi của cô nằm lên mặt sàn lạnh ngắt, anh chẳng hề có khúc dạo đầu mà chỉ điên cuồng cắn mút môi cô đến rỉ máu, sau đó đâm thẳng vào, nỗi đau đó đến giờ cô vẫn thấy sợ, vả lại kiếp này cô vẫn còn là xử nữ, rất đau a.

Vừa nảy thấy anh mệt mỏi lên giường nằm bất tri bất giác lại bay lên giường theo anh, ai ui, xấu hổ chết cô rồi!

Đang trong không khí ám muột thì điện thoại cô lướt đến một bài đăng trên diễn đàn trường.

Tịnh tâm, tịnh tâm, tịnh tâm!

Là chiêu trò lấy lòng cô của tên Bách Duật khốn kiếp. Tên Bách Duật này nhờ vẻ đạo mạo bên ngoài mà lấy lòng không ít người, chẳng mấy chốc năm ba lại lên chức chủ tịch hội học sinh, diễn đàn của trường cũng giao cho hắn quản lí.

Hắn lên kế hoạch theo đuổi cô, vì muốn cô cảm động nên đăng bài lên diễn đàn, nói những lời văn chương lai láng.

Muốn ói chết được!

Nhưng mà kiếp trước cô đã ôm điện thoại cười hạnh phúc suốt đêm vì tưởng hắn si tình đến độ mặc kệ danh dự đăng bài lên diễn đàn trường.

Các sinh viên thấy hắn làm vậy ngược lại còn thấy đồng cảm, đáng thương cho kẻ si tình, con quay ngược lại nói cô là chảnh chọe.

Ôi, miệng đời khó đoán mà, diễn vai người tốt đúng không, ok chơi thì chơi, bà đây tiếp tới cùng.

"Tên này theo đuổi em mà không ngại công khai trong trường luôn sao." Anh khó chịu hỏi.

Đi đối đầu trực tiếp với bọn họ làm gì, chẳng phải cô có cái đùi to ở đây rồi sao. Nhà họ Hàn có gốc trong quân đội, đời sau lại chuyển sang thương nhân, là thế gia đứng đầu trong khu vực. Chỉ mới tính đến công ty dưới tay Hàn Phong đã phong bạt từ nam chí bắc. Anh 20 tuổi đã kế thừa gia nghiệp, 18 tuổi lúc du học bên Mỹ đã cùng bạn bè lập nên một công ty không nhỏ ở đó, năm nay anh còn hợp tác với cha và anh trai cô đặt trụ sở chi nhánh bên đó, dưới sự hợp tác của hai nhà Hàn Lâm. Với công ty nhỏ bé của nhà họ Bách anh chỉ cần búng tay cũng đổ. Nghe nói trường đại học C của cô vừa nhận tài trợ xây thư viện mới từ mẹ của Hàn Phong, Hàn phu nhân.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ cô liền quay lại ôm eo anh:

"Hàn Phong, tên đó là hội trưởng hội học sinh nên hắn có quyền đăng duyệt bài trong trường, danh dự của em không trong sạch nữa rồi"

Cô nói khóc liền khóc, nước mới cũng bắt đầu rơi.

"Em đừng khóc, anh sẽ xử lí hắn"

Anh sao có thể bỏ qua chuyện này.

"Nhưng mà trường học rất quý trọng hắn a"

"Không sao, em đừng lo. Nhà anh vừa quyên tặng mấy tỷ xây thư viện cho trường của em, lãnh đạo trường chung quy chỉ sáng mắt khi thấy tiền, em yên tâm".

Anh cũng đã nghe qua trường đại học C mà mẹ anh vừa quyên góp trùng tu. Vì vừa mới về nước nên cô xảy ra chuyện gì anh chưa điều tra rõ ràng được. Bên phía Diệp Hạo vẫn cần 2 ngày để tổng hợp.

"Huhu, anh không biết đâu, hắn diễn rất giỏi, ai cũng tin hắn cả, hắn sau lưng còn bí mật cặp kè với Sở Oanh Oanh bạn thân em, âm mưu lừa em gì đó".1

"Có chuyện này nữa sao" Anh hỏi lại.

"Có ạ, em muốn cắt đứt liên quan với bọn họ nhưng bề ngoài họ... em không có lý do. Anh có thể giúp em theo dõi bọn họ, chụp giúp em mấy tấm hình không"

Cô nài nỉ.

"Được chứ, em không cần phải lo bất kỳ điều gì cả" Anh sẽ tự ra tay, chỉ khi anh tự ra tay mới đủ tàn nhẫn với những người dự tính tổn thương cô gái của anh.

"Anh là tốt nhất"

Cô kích động nhào sát vào anh hơn, bỗng mất đà gương mặt cô áp xuống mặt anh, đôi môi hồng nhuận bỗng nhào vào đôi môi đơn bạc của anh.

........................................