Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 99 :đến gặp Linh Mộng (tiếp)




Chương 99 :đến gặp Linh Mộng (tiếp)

Linh Mộng thấy hắn làm vậy sững sờ nhìn hắn rồi hỏi.

"Ngươi ngươi đang làm gì vậy."

Chu Bạch nhìn thấy tay bị cắt cũng không kêu rên gì,chỉ nhìn nàng với hai con mắt bình tĩnh hỏi lại.



"Câu này ta phải hỏi ngươi mới đúng rốt cuộc ngươi định làm gì vì sao đột nhiên muốn tự mình hại mình."

Thật ra Chu Bạch chỉ vừa mới nhận ra Linh Mộng định cắt tóc,chứ vừa rồi hắn chỉ theo bản năng phòng vệ thôi.

Nhưng là hắn không thể nói rằng hắn vừa phòng vệ như vậy không phải gián tiếp nói hắn đang nghi ngờ Linh Mộng sao,nhưng hắn không có nha đây chỉ là bản năng của hắn mà thôi.

Linh Mộng nghe hắn hỏi thì định thần liền giải thích.

"Ta chỉ định cắt đi tóc của mình để chứng minh cho ngươi rằng ta không phải người của hội phù thủy biển . . . ."

"Nhưng là ta nhớ ta chỉ hỏi ngươi là ngươi biết những gì về hội đó thôi cơ mà."

Chu Bạch nhăn mày có chút khó hiểu hỏi.

Linh Mộng nghe vậy liền khó nói.

"Nhưng ta sợ ngươi nghi ngờ ta,liền không tin những gì ta nói,nên ta muốn cắt tóc để chứng minh ."

Chu Bạch lại càng khó hiểu.

"Nhưng ta không có nghi ngờ gì ngươi ngươi chứng minh làm cái gì ."

Linh Mộng nghe vậy có chút cảm động xem ra nàng có một người bạn rất tin tưởng mình,tâm tính nàng tốt lên rất nhiều liền đùa một chút cười, cũng hỏi hắn.



"ta chỉ là muốn chứng minh chút để đỡ rắc rối mà thôi,ngươi đột nhiên lại ngăn cản ta cắt làm gì để b·ị t·hương rồi kia tên ngốc,hì hì ngươi ngăn làm gì dù sao ta cắt tóc cũng không bị làm sao cả,hơn nữa ta cũng trả thích mái tóc này của ta nó khiến ta ngặp rất nhiều phiền phức ấy chứ ta còn muốn cạo trọc đi đâu."

Chu Bạch bị hỏi,liền khó rồi hắn tuyệt đối không thể nói rằng mình chỉ đang đề phòng mới vô ý bảo vệ mái tóc của nàng,hắn liền chỉ có thể lấy cớ đúng lấy cái cớ này đi.

"Đừng tự ti như vậy Ta chính là thích mái tóc của ngươi vì thế không muốn ngươi cắt nó đi mà thôi."

Không khí trong phòng hơi yên tĩnh một vài giây.

Linh Mộng nghe vậy sững sờ.

"Ngươi. ngươi. thích .thích ta .không đúng .không đúng,là thích mái tóc của ta."

Chu Bạch không thấy mình nói câu này có gì kì lạ cả,liền ngật đầu thả nhiên nói.

"Đúng vậy ta rất thích mái tóc của ngươi,nó rất đẹp như thể đại dương vậy vì thế ta không muốn ngươi cắt nó đi."

Linh Mộng mặt có chút nóng lên,liền tâm có chút loạn khi lần đầu được người khác khen về mái tóc của nàng,con gái mà ai trả thích được khen,mà vì để đánh lạc hướng mình nàng liền muốn kiếm thứ hỏi Chu Bạch để cho bớt ngượng .

"Ngươi là thích con gái có mái tóc màu xanh dương sao ."

Mà hỏi xong câu này nàng liền chăm chú một chút nhìn Chu Bạch vô thức trờ đợi câu trả lời.

Chu Bạch nhìn nàng bình tĩnh đáp.

"Không ta chỉ thích có mình mái tóc của ngươi mà thôi,kể từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta liên thích nó,nó là mái tóc đẹp nhất ta từng thấy ."

Hắn lần này là nói thật,hắn thấy tóc Linh Mộng rất đẹp,tuy thế giới này rất nghét màu tóc này do hội phù thủy nhưng hắn có phải người ở đây quái đâu.

Linh Mộng nhìn thấy hắn dáng vẻ, nghe vậy thì chỉ có thể cúi đầu để che giấu khuân mặt đã nóng bỏng .

"Ừm nếu ngươi đã nói đến vậy vậy thì ta không cắt nữa vậy."



Mà Chu Bạch lúc này cũng thở ra,lấy ra bàn tay khỏi sợi tơ,mà theo hắn động tác lòng bàn tay hắn máu lại chảy càng nhiều.

Chu Bạch không để ý lắm,hắn b·ị t·hương nhiều rồi đã quen,tí nữa là khỏi ấy mà.

Nhưng Linh Mộng thì nghĩ khác,nàng lo lắng nắm lấy tay Chu Bạch nhìn xem mà vừa thấy v·ết t·hương có chút xâu liền lo lắng hỏi.

"Ngươi không sao chứ,xin lỗi vừa rồi ra tay hơn nặng,khiến tay ngươi b·ị t·hương xâu như vậy."

Mà Chu Bạch thật dửng dưng.

"Không vấn đề gì,ngươi không cần phải xin lỗi,là ta tự làm tự chịu mà,đối với ta đây là chuyện nhỏ."

[Vậy tóc ta mới là chuyện lớn sao,cái đồ ngu ngốc còn cứng miệng này.]

Linh Mộng nắm lấy tay hắn xem xét,trong lòng vừa buồn cười lại vừa cảm động chỉ với một hành động nhỏ này của hắn đã khiến Linh Mộng rất vui.

Sau đó Linh Mộng băng bó v·ết t·hương ở tay cho chu bạch,khóe miệng không biết từ lúc nào hơi câu lên,sau khi băng bó xong,thì họ cũng vào truyện chính,lần này Linh Mộng vào thẳng vấn đề luôn,sắc mặt nàng đã dịu bớt mệt mỏi rồi nàng nói tất cả nhưng gì mình viết cho Chu Bạch và cả một Chút nhỏ về quá khứ của nàng.

Nàng tin tức biết được đều không khác với Đông Lăng là mấy,như nàng còn biết được một vài ví mật nhỏ như là chuyện lần này có liên quan đến thăng thiên hải còn liên quan như thế nào nàng lại mù tịt,còn tại sao nàng biết được những điều này thì phải nói đến mà quá khứ của nàng mà nói đến đây rinh thần của nàng lại đi xuống,quá khứ cũng không tốt đẹp gì,mẫu thân chỉ biết mẫu thân nàng trức khi sinh ra nàng liền đã là giáo đồ của hội phù thủy biển cả,nên nàng mới có màu tóc màu xanh dương,nhưng hội trong hội phù thủy phụ nữ tuy có thể thất thân nhưng không ai sẽ có con nên không thể sinh con sự tồn tại của nàng quá quỷ dị,nên cả nàng và mẫu thân đều bị đưa đi thí nghiệm,

mà khi đến nói đến đây,cơ thế Linh Mộng liền vô thức run rẩy,tay nắm chặt váy xanh,sau đó nàng nhắm mắt lại làm tâm thần ổn trở lại mớ tiếp tục kể,nàng trời sinh có năng lực hồi phục vô cùng nhanh tróng nhưng cái năng lực này đã khiến nàng phải chịu khổ suốt năm tháng đó nhưng rồi không biết tại sao nàng lại trốn ra ngoài được,sau đó sống một mình ở hòn đảo mà lần đầu họ ngặp cho đến giờ,mà theo lời kể của nàng thì mẫu thân nàng c·hết rồi,lúc nói đến cái này đoạn thời điểm nàng có vẻ hơi kích động Chu Bạch nhìn thấy vậy cũng không hỏi nhiều,chỉ an ủi nàng mà thôi.

Sau đó khi đã kể hết tất cả,Linh Mộng liền muốn đuổi hắn đi,nhưng là hắn thấy mình hỏi khiến nàng nhớ lại những kí ức không tốt hơn nữa hắn nhìn ra được Linh Mông rất sợ hãi phải gặp lại những kẻ đã dày vò nàng, làm nàng tâm trạnh đi xuống,liền trước khi đi bồi một câu để nàng yên tâm .

"Này ngươi không cần lo lắng quá đâu,nếu như ngươi thật sự ngặp phải nguy hiểm hoặc ngươi sợ hãi phải chiến đấu với hội phù thủy,thì hãy để ta bảo vệ ngươi đi."

Chu Bạch đấm tay lên ngực mình,thề rằng sẽ bảo vệ người đồng đội này đi.

Linh Mộng nghe vậy thì cười nhẹ.

"Ngươi nói thì hay lắm,ngươi còn yếu hơn cả ta đấy,ngươi lấy gì bảo vệ ta chứ."



"Bằng mạng sống của ta có đủ được không."

Chu Bạch trả lời quả quyết hắn kiếp trước không s·ợ c·hết kiếp này lại càng không sợ hắn có một mạng nữa chưa dùng đâu.

Linh Mộng nghe vậy sững lại ánh mắt chăm chú nhìn lấy con mắt màu kim sắc hỗn hợp với đen tuyền,tràn đầy tự tin rồi nàng lại cười .

"Hi hi,ngươi thật sự ngu hết chỗ ta đấy ai cần ngươi liều mạng đi bảo vệ,ta không yếu đuối đến thế đâu."

"Hi hi ngu ngốc thật sự hừ ngu ngốc ."

Sau đó nàng tiến quỳ một chân xuống đến ôm lấy Chu Bạch nhỏ nhắn thân thể một lát,Chu Bạch vị ôm có chút bất ngờ,mà Linh Mộng chỉ nhẹ nhàng nói.

"Để ta thế này một lúc đi."

Thế là Chu Bạch cũng chỉ có thể mặc nàng ôm lấy.

Không gian ban đêm yên tĩnh,cả hai người có thể nghe thấy tiếng tim đập của nhau,Chu Bạch có thể ngửi thấy mùi thơm trên người của Linh Mộng,khiến Chu Bạch mặt lúc này cũng có chút đỏ.

Hai ngươi im lặng ở đó không ai nói gì.

Một lúc lâu sau,Linh Mộng mới thả Chu Bạch ra,rồi nhéo lấy mũi hắn cười cười khuân mặt đã tươi tắn hơn.

"Hà đỡ hơn rồi,hi hi Cảm ơn ngươi đã muốn bảo vệ ta,tiểu đệ đệ ngươi làm cho tỷ tỷ tâm trạng tốt lên rất nhiều rồi đấy hứa rồi nhé phải bảo vệ ta đấy."

Mà Chu Bạch vị buông ra,liền định thần lại cũng chỉ coi là Linh Mộng giải tỏa căng thẳng mấy ngày nay mà thôi.

"Đương nhiên ta hứa thì chắc chắn sẽ làm."

"Ừm được ta nhớ rồi đấy nhé ngươi không thực hiện vậy thì sẽ bị ta véo má nhé."

Rồi hai người hứa một lời hứa khá trẻ con rồi Linh Mộng trở về phòng,mà Chu Bạch thấy nàng tâm tính tốt hơn liền cũng trở về phòng mình,đi được một đoạn hắn liền không chịu được ngửi ngửi lại chút mùi thơm trên người ân vẫn rất thơm hắn tuy là con nít nhưng tâm hồn vẫn là đàn ông nha,hưởng thụ chút cũng không phạm quy.

Chuyện hôm nay hắn không nghĩ quá nhiều liền trở về phòng thôi.

Mà lúc này ở trong phòng Linh Mộng nhìn cái mặt đỏ bừng của mình trong ngương,nàng sờ lên má mình chỉ thấy có chút nóng bỏng,nàng vừa rồi chỉ muốn chút hết mệt nhọc liền ôm luôn Chu Bạch bây giờ nghĩ lại thì ngượng chín mặt,Chu Bạch lại là con nít nhưng là nàng cũng không thể cứ ôm như vậy nha,mà lúc này nàng nhìn chút mái tóc màu xanh dương đang nhẹ bay của mình,nàng liền hơi suy nghĩ một chút,lấy ra một cái lược,đến trước ngương để bàn trải lại mái tóc của mình,rồi lại vừa chải vừa nghịch quấn tóc quanh ngón tay,nàng lúc trước rất ít khi soi ngương,cũng như ngần nhưng không bao giờ quan tâm tới mái tóc của mình,nhưng từ ngày hôm nay nàng liền thích soi ngương chải tóc hơn rồi.

[Cầu Hao Tươi.]