Chương 95:trận thứ 2 (tiếp )
Chương 95
Trên Võ Đài không khí ngưng trọng,chưa có một ai muốn làm chim đầu đàn đến thử sức với 3 người Chu Bạch.
Mà lúc này lẩn ở trong đám người Tiêu Chiên đã không chịu được nữa,hắn đời cơ hội này lâu rồi,liềm không muốn trờ đời thêm hắn liền vận lên hải lực,xung quanh hắn ngưng kết ra bóng mờ của một con hổ màu xanh dương,ánh mắt hắn đảo quan 3 người cuối cùng chọn xông thẳng về phía Chu Bạch không vì lí do nào khác bởi Chu Bạch tuy là tài năng xuất chúng nhưng tu vi chỉ có trúc cơ kỳ mà hắn lại là Hóa Thần sơ kỳ không giống hai người kia tu vi đúng đầu toàn trường,mà lại hắn đang có hận ý muốn n·gược đ·ãi tàn phế mấy tên này chứ không phải đánh tới đánh lui,vì vậy phải chọn hắn là quyết định tốt nhất,
Hổ xanh ngào thét mà xông lên trước mặt Chu Bạch mà mọi người trong sân vừa thấy vậy liền cùng lúc động thủ hải lực vận chuyển ra vô số đủ loại hình dáng thế công nhằm về 3 người Chu Bạch Hạo Thiên Đông Lăng.
Đưng nhiên có vài kẻ muốn thừa nước đục thả câu sau đó thì b·ị đ·ánh hội đồng mà nằm b·ất t·ỉnh.
Chu Bạch vừa thấy Tiêu Chiến lao lên ánh mắt nhìn hắn như cừu nhân tuy không biết vì sao nhưng hắn ánh mắt cũng trở nên lạnh dần lại,đầu óc trở nên bình tĩnh để phân tích,hắn liền vận dụng 《xuyên Thấu 》nhãn nhìn thấu đến từng thớ cơ bắp đang chuyển động của Tiêu Chiến, Chu Bạch đảo mắt cực nhanh nhìn theo từng cử động của thớ cơ từ đó đoán ra hành động tiếp của Tiêu Chiến.
Hắn nhẹ nhàng lấy chân phải lùi về phía sau nửa bước tay trái vung nhẹ ra sau,vừa lúc Tiêu Chiến dùng pháp thân hổ pháp thân bàn tay cào xé gió từ trên xuống đập tới vừa vặn sượt qua mũi của Chu Bạch.
Chu Bạch đạo bào nhỏ bay nhẹ theo đòn vung vừa rồi,hắn dồn trọng tâm lại vào chân trái thân thể trở lại chỗ đứng ban đâu khoảng cách hai bên bị thu nhỏ lại vừa đủ,thân thể hắn chỉ cao đến hông Tiêu Chiến hắn tay trái chụm lại thành như đầu thương tụ lực,nhàm thẳng vào nách của Tiêu Chiến.
Tại sao lại là nách,bởi nơi đó là một trong những điểm yếu hại lớn nhất của cơ thể con người nơi đó da mỏng không có cơ bắp bảo vệ cũng là nơi có khớp xương nối liền tay cùng vai. giây thần kinh nhiều khiến nếu cù vào đó sẽ ngây buồn cười nhưng Chu Bạch không định trọc cười Tiêu Chiến,mà muốn xin luân cánh tay của hắn.
Phộc xoẹt .
" A A A A . ."
Một cánh tay bay lên trời .
Tiêu Chiến đau đớn ngào thét nhưng Chu Bạch không cho hắn cái thời gian này sau khi chém đứt tay Tiêu Chiến Chu Bạch lật tức đòn lực từ chân phải dùng lực đá ngang tay trài còn đang ở tư thế đâm thẳng vung về phía sau tạo ra động lực khiến chân phải đá ngang càng thêm uy lực.
"Đùng A A A Phộc phộc phộc."
Vèo Vù.
Một cú sút vào mạn sườn của Tiêu Chiến,đây cũng là một điểm yếu c·hết người ở đây chỉ cần ấn nhẹ đã thấy khá khó chịu chứ đừng nói bị đá vào, mạn xường cơ bắp cực yếu,dây thần kinh rất nhiều,lại không có xương bảo vệ ở dưới đó còn tập trung nội tạng và bị tổn thương trực tiếp chính là thận.
Thân thể hắn bị đá bay xa 20 mét,những nơi bay qua người đều ngã nhào thận chí thương nặng sau đó hắn bị đập xuống mặt võ đài rồi bị theo quán tính lê thêm một đoạn dài đất đá bay tứ tung rồi mới dừng lại bụi bay mịt mù.
ĐÙNG càn càn cạc cạc càn.
Một tiếng đập lớn vang lên cắt đứt đợt tiến công còn chưa bắt đầu của nhưng người trên võ đài.
Bọn họ nhìn lại phía Chu Bạch chỉ thấy hắn đang thu chân lại sau cú đá vừa rồi.
Bịp.
Vừa vặn chuẩn cánh tay của Tiêu Chiến bị cắt rơi xuống.
Còn Tiêu Chiến thì lúc này .
Bụi đất tản đi để người ta nhìn thấy tình trạng của Tiêu Chiến bây giờ.
Tất cả mọi người trên khán đài cùng võ đài đều im lặng như c·hết,chỉ còn lại tiếng hít khí lạnh truyền khắp.
Lúc này Tiêu Chiến hông bị đá méo mó có vẻ như xương sống đã gãy,tay bị chặt đứt mồm mở to liên tục chảy máu xem ra thương cả ở trong nội tạng,ánh mắt trắng dã khuân mặt vẫn con biến dạng do đau đớn .
Nhìn thấy thảm trạng của hắn mọi người ở đây đều cảm giác hắn đã bị đá c·hết rồi, Tiêu gia tộc hộ đạo giả không quan tâm Long Tộc quy tắc gì cả,đi xuống dưới đài mau tróng dùng Hải Lực trảy suôi vào trong cơ thể Tiêu Chiến để xem xét,nếu Tiêu Chiến c·hết ở đây hắn đừng hòng sống yên thân tại gia tộc.
Sau đó hắn nghe được tiếng tim đập yếu ớt của Tiêu Chiến,liền vội vàng dùng Linh dược đan dược giã nát ra rồi dùng Hải Lực làm ống dẫn mấy thứ này vào miệng của Tiêu Chiến sau khi đan dược linh dược vào người liền tan ra,ổn định thương thế cho tiêu chiến nhưng chỉ giữ hắn không c·hết ngay thôi công cứu được không phải xem số mệnh.
Hộ đạo giả của Tiêu Chiến dùng hải lực lấy lại cánh tay của Tiêu Chiến dò xét sau đó nhìn Chu Bạch ánh mắt sắc lạnh .
"Tiểu tử chỉ là một trận tỉ võ trọn rể mà thôi,ngươi lại đủ thật quá độc ác, tay của thiếu chủ ta không những bị ngươi cắt đi còn phá hủy luôn cả cấu tạo bên trong căn bản không thể nối lại,nội tạng như thận gan ruột cũng bị chấn động vỡ nát,xương sống cũng gãy lại thêm chấn động não khi đầu bị đập vào võ đài,ta nếu cứu không kịp lúc thiếu chủ hắn đ·ã c·hết rồi,"
Híttttttt
Tiếng hít khí lạnh truyền khắp nơi.
Tất cả mọi người nghe được thảm trạng của Tiêu Chiến cũng đều sợ hãi nhìn Chu Bạch như quái vật vậy.
Rõ ràng chỉ vừa mới chớp mắt Tiêu Chiến Hóa thần kỳ chạy đến trước mặt trúc cơ kỳ Chu Bạch muốn cậy mạnh áp chế hắn,lúc đó có mấy người kịp phản ứng còn chửi Tiêu Chiến vô sỉ đâu,nhưng sau đó chỉ trong cái nháy mắt Tiêu Chiến bị đá văng ra rồi thành cái thảm trạng này sợ là dù cứu được thì cả đời cũng thành ngươi thực vật,mọi người còn không biết tiêu chiến bị mất tay khi nào,chỉ khi nhìn thấy tiêu chiến mới thấy,mọi thứ diễn ra quá nhanh,nhanh để không ai kịp phản ứng .
Đối mặt với sự chất vấn của tên hộ đạo giả,Chu Bạch lười giải thích phân giải cái gì chỉ đứng đó lạnh lùng,chỉ nói một chữ.
"Cút ."
Tên hộ đạo định nổi cơn thịnh nộ,nhưng rồi hắn vừa định động liền nổi da gà bởi vì lúc này Chu Bạch đã bật 《Xuyên Thấu 》nhãn nhìn mỗi hoạt động của hắn,chỉ cần hắn dám tiến công,thì Chu Bạch lật tức g·iết hắn,Chu Bạch không g·iết Tiêu Chiến chỉ bởi vì luật không cho phét g·iết người hắn vừa rồi căn rất chuẩn tuyệt đối để Tiêu Chiến giữ lấy hơi thở cuối cùng cho đến khi kết thúc trận đấu,còn nếu hắn xui rủi bị ai dẫm vào mà c·hết thì c·ái c·hết đó đã không liên quan đến hắn mà là người dẫm c·hết Tiêu Chiến lúc đó,còn tên hộ đạo này chỉ là hóa thần hậu kỳ hắn có nắm chắc g·iết được.
Gió lạnh thổi qua.
Chỉ thấy lúc này,Chu Bạch đứng đó hai tay thả lỏng đạo bào đen cùng tóc đen loạn nhẹ bay trong gió, ánh mắt màu vàng kim pha đen tuyền xâu thẳm như hố xâu nhìn lấy tên hộ đạo.
Tên hộ đạo lúc này bản năng sống còn như bảo hắn bỏ chạy ngay đi,tên phía trước quá nguy hiểm,hắn lúc này chân đã nhũn ra khó mà đứng được,hắn cảm giác lúc này mình như phàm nhân ngặp phải thú ăn thịt ánh mắt vậy bất lực vô vọng sợ hãi thôi thúc hắn chạy,nhưng hắn không dám chạy nếu chạy bây giờ hắn về gia tộc cũng phải c·hết.
Mà lúc vị này hộ đạo giả đang ở tình thế tiến thoái lưỡng nan,thì Long Khương thanh âm truyền đến.
"Được rồi dừng ở đây đi Tiêu gia hộ đạo,thua là do tài nghệ không bằng người đừng ở đây lại than vãn,về Tiêu gia để chưa thương cho thiếu chủ của ngươi đi."
"Hà tốt ."
Tên Hộ Đạo thở nhẹ không nói gì ngoan thoại mà trực tiếp nâng lên Tiêu Chiến rời đi.
Ban đầu hắn chất vấn Chu Bạch chỉ để tìm cơ hội giáo huấn Chu Bạch để về tộc có thể dảm chút tội tất trách nhưng hắn bây giờ đã không có ý nghĩ đó nữa tên nhóc con nhìn nhỏ bé này rất nguy hiểm không nên trêu vào,thà bị nhân gia tộc trừng phạt còn hơn .
Chu Bạch thấy tên Hộ Đạo chạy đi cũng không nói gì chỉ lạng im thu lại 《xuyên thấu 》nhãn thôi.
Mà lúc này Long Khương lại nói.
"Tiểu Tử ngươi ra tay tiết chế đi nếu không thì sẽ bị loại nghe rõ sao."
Chu Bạch nghe vậy cũng không có ý kiến gì đáp ứng.
"rõ thưa Long Vương."
Sau đó tất cả võ đài lại trở lại tình thế như ban đầu yên tĩnh,không ai dám lại khỏi đầu làm chim đầu đàn nữa không thấy thảm trạng của Tiểu Chiến sao.
Dưới võ đài yên tĩnh ngưng trọng là vậy,mà trên khán đài fan hâm mộ của Chu Bạch thì nổ rồi,liên tục hò hét liên tục,không có cách vừa rồi phong thái của Chu Bạch quá đẹp trai quái lạnh lùng khát máu vô cùng hợp với hình tượng Hắc Dạ công tử.
Chu Bạch không lại quan tâm mấy cái này fan làm gì,bây giờ não hắn đang bắt đâu vận truyển nhanh thêm suy nghĩ càng thêm bình tĩnh tập trung,không thứ gì làm hắn phân tâm được.
Mà trên đài cao Long Sương Sương nhìn lấy Chu Bạch ánh mắt cũng rất chăm chú .
Mà bên cạnh nàng mẫu thân chọc mặt nàng cũng không quan tâm.
[Cầu Hao Tươi.]