Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 50 ngộ rồi.




Chương 50 ngộ rồi.

Thiên hải giới,trên một tòa đảo nhỏ vô danh .

Chu Bạch đã tỉnh dậy,hắn nằm trên một chiếc giường lá,hắn chỉ nằm ngửa nhìn lên trên động,không có ý định đứng lên,bởi vì lúc này,hắn cảm ngộ ra nhân sinh một ngóc.

Lúc trước,hắn từng nghe một câu nói nhà phật.

"Đời là bể khổ,qua bể khổ chính là hết cuộc đời."

Hắn cũng từng đọc qua tiểu thuyết,có một tên nam chính kêu rên.

"Xuyên không trọng sinh không thật tốt,chỉ là các ngươi nghĩ nó tốt hơn cuộc sống vô vị hiện tại mà thôi,nếu ngươi thật đến thế giới mới,sống cuộc đời mới,ai dám khẳng định mình thật sự sẽ sống tốt hơn giống như ngươi cho một người ăn mày một chút tiền vậy,có lẽ hôm nay hắn sẽ ăn no,nhưng ngày mai ai nói chắc đâu.."

Chu Bạch lúc trước đọc được những dòng chữ này,ý nghĩ đầu tiên là không tin.

"Sống lại khổ,ta lại không thể tìm thú vui khác để khiến bản thân vui lên sao,tại sao phải khổ sở."

"Còn có,tên nam chính này thật biết trang bức,ngươi được xuyên không,ngươi có hack có ngón tay vàng,ngươi muốn nói gì trả được."

Nhưng bây giờ hắn đột nhiên có chút ngộ rồi,hắn thấy được tận cùng của khổ sở rồi xin lỗi các đại lão,ta sai rồi,nhân sinh này thật khó sống.

Hắn ngẩn người nhìn trần cao chót vót của cái hang,ngẩn người thật lâu hắn đứng dậy,hít một hơi thật sâu,hắn ngộ ra rồi.

"Không sao,ta thế nhưng làm sao có thể gục ngã sớm như vậy,ta không đánh lại thiếu nữ kia trả nhẽ ta lại đánh không lại còn rùa biển kia."

Hệ thống nghe hết từ đâu đến cuối .

[. . . . . .]

[Đinh đinh:thế cuối cùng từ nãy đến giờ ngươi cảm ngộ nhân sinh,tìm hiểu nhân quả,ngộ ra chân lý là đáng không lại kẻ mạnh,ta đáng kẻ yếu cho bõ ghét sao,đây không phải chân lý của tiểu nhân"lấn yếu sợ mạnh"trong truyền thuyết sao.]

"Cái này còn phải nói sao,đây là chân lí ta đã ngộ ra,từ rất lâu rồi,chỉ là bây giờ hiểu thấu đáo hơn thôi."

Chu Bạch mặt không đổi sắc tự hào nói.

[Đinh đinh:tốt nha chúc mừng Chu Bạch đạo hữu ngộ ra đại đạo chân giải đắc đạo làm chân tiểu nhân,kì tài kì tài.]

"Không có gì không có gì,đạo hữu cũng nên ngộ đạo sớm ngày đắc đạo đi thôi."



Chu Bạch không quan tâm hệ thống đá xoáy,thả nhiên mà nói.

"ta chính là lấn yếu sợ mạnh đó thì sao,có giỏi ra tên nhân vật chính hành hiệp trượng nghĩa trước mặt ta xem,ta sẽ . . ."

[Đinh đinh :sẽ làm sao đánh hắn sao,hay định g·iết người đoạt khí vận,cái này thì rất ngầu nha.]

"Không ta sẽ giả bị thua,đi làm tiểu đệ hắn,sau đó ta mạnh lên. . ."

[Đinh đinh:mạnh lên đánh bại hắn,g·iết thiên mệnh chi tử,đoạt nữ chính,từ nay độc tôn vạn thế thiên mệnh quỳ dưới chân.]

Chu Bạch khóe miệng co giật.

[. . . . .]

"Ngươi bớt ảo tưởng hộ ta cái ta quỳ dưới chân hắn làm chân sai vặt còn nói được,hơi đâu đi g·iết hắn,không thấy mấy thằng địch cứ đối đầu nhân vật chính là ngỏm rồi sao,còn mấy tên mà ngươi ảo tưởng kia,cũng không phải toàn nhân vật chính trong mấy cái tác phẩm phản phái sao những kẻ được gọi là khí vận chi tử là kẻ địch của nhân vật chính đương nhiên phải c·hết từ đầu cho đến cuối,làm méo gì có chuyện có thằng tác giả nào cho thằng nhân vật chính bị nhân vật phụ cho ăn hành ngập mồm sao."

[Chú ngáy hơi sớm đấy{tác giả }]

[Đinh đinh :ta cảm thấy ngươi như vậy rất không có chí khí nam nhân nha,thân là xuyên không giả,lại có ta hệ thống ngươi không thành nhân vật chính được sao.]

Chu Bạch nghe vậy,hệ thống như xát thêm muối vào v·ết t·hương lòng của hắn hắn mặt đen lại nói.

"Ngươi còn dám nói,muốn mặt sao,nếu không phải tại ngươi cái này hố hệ thống ta làm sao thảm như vậy."

[Đinh đinh:liên quan gì đến ta,kĩ năng đồ dùng của ta cứu ngươi nha,chính ngươi nói.]

Chu Bạch nghe vậy lại không xấu hổ,mà càng thêm hùng hồn nói.

"Đúng là nhờ kĩ năng cùng đồ dùng của ngươi,khiến ta sống,nhưng là không phải đây cũng là một phần lỗi của ngươi sao."

[Đinh đinh :lỗi ta chỗ nào,ngươi đây là đang đổi trắng thay đen .]

"Hừ."

Chu Bạch hừ lạnh một cái,hắn đang tức khí vì b·ị đ·ánh, vừa vặn hệ thống dám chọc ngoáy hắn,hắn liên phải xả giận,hắn dơ ngón tay trỏ lên trời .

"Đầu tiên,nếu không phải ngươi cái kia siêu hố hệ thống lúc ta vừa mới sinh liền cho ta một cái vô cùng phế thể chất,nhưng lại hiệu ứng suất thế lại dọa người vô cùng thì ta làm sao có thể bị nhiều người chú ý như vậy,không bị người chú ý sao ta có thể b·ị t·ruy s·át,ta làm người rất điệu thấp nha."



[Đinh đinh :phản đối,rõ ràng lúc đó ta có hỏi ý kiến của ngươi rồi,còn có ngươi không muốn mặt sao,ngươi phế đi một tên chi thứ ở sinh thần đầu tiên của bản thân đó.]

Chu Bạch phất tay.

"Phản đối vô hiệu,đầu tiên lúc đó ngươi không giới thiệu kĩ chất lượng sản phẩm,nói rất mê man lại dụ hoặc như mấy tên l·ừa đ·ảo bán hàng đa cấp,lừa ta thiện lương dễ tin người vào tròng,rồi làm ra những hành động ngoài quy chế hợp đồng,như dị tượng,chất lượng sản phẩm thì không nói nhiều như cc kết luận ngươi có tội,còn việc còn lại g·iết một tên chi thứ trong tộc chỉ là việc nhỏ mà thôi,người ngoài hơi đâu nhớ lâu chuyện nhà người khác,ta chỉ cần yên lặng một thời gian là không ai nhớ tới,ví dụ như ta cũng quên mất tên của tên đó là gì rồi,ngươi nhớ sao."

[Đinh đinh:ta ta không nhớ.]

Chu Bạch nghe vậy thừa thắng xông lên.

"Đó thấy chưa,đến ngươi ta còn trả nhớ ai đi nhớ chuyện này,bởi vậy ta mới nói,ta b·ị t·ruy s·át là một phần lỗi của ngươi."

[Đinh đinh:coi như là thế đi nữa,thế còn trong núi lửa thì sao,nếu không có hệ thống ta,ngươi sống không lên nha.]

Chu Bạch nghe vậy không hoang mang,lại như bắt được điểm mấu chốt nói tiếp.

"Việc này lại càng có lỗi của ngươi nhiều hơn,cái trước lỗi nha."

[Đinh đinh :không thể nào lần này ta có làm gì đâu.]

Chu Bạch lại tự tin tường thuật giải hoặc cho nàng.

"Đúng lần này ngươi không làm gì,nhưng là kỹ năng của ngươi lại làm gì."

[Đinh đinh:không đúng kĩ năng là kĩ năng,lại không phải ta điều khiển,tại sao lại là lỗi ta.]

Chu bạch dơ lên hai ngón tay nói.

"Đây là điều thứ hai,ngươi thân là người tạo ra,và bán ra sản phẩm kém chất lượng đương nhiên phải có một phần lỗi rồi,đó là còn chưa kể,ngươi còn nhớ lúc đầu ngươi dùng chiêu trò,năn nỉ ta tiếp tục quay thưởng khi ta quyết định dừng lại sao,rồi theo tiếng ngọt xớt của kẻ l·ừa đ·ảo chuyên nghiệp như ngươi,ta đã tiếp quay lần cuối,và cuối cùng kĩ năng đó là gì ngươi nhớ sao."

[Đinh đinh:là . . .là《 phân thân》kỹ năng.]

"Ba."

Chu Bạch đập hai tay vào nhau.

"Thế thì đúng rồi,nếu lúc đó ta không có《 phân thân》kỹ năng thì chó phân thân làm sao lại hố ta một thanh,cho ta tới cái nơi khỉ ho cò gáy này,lại phải chịu đủ t·ra t·ấn đúng còn có kỹ năng 《Cuồng Bạo 》nữa, tất cả t·ra t·ấn gần c·hết của ta, là tại ngươi không có hướng dẫn sử dụng rõ ràng khi trao đổi sản phẩm cho ta,đây lại là một lỗi của ngươi nữa,bây giờ ta nói đúng không.



[Đinh đinh :đu. . .đúng.]

Chu Bạch thấy không sai biệt lắm,liền đánh chiêu cuối.

"Đó thấy chưa,đã ngươi có lỗi,ngươi còn chọc ngoáy ta,đâm sâu vào v·ết t·hương lòng của ta,ta coi ngươi là cộng sự là bạn,ngươi lại có lẽ không coi ta bạn rồi,làm gì có người bạn nào cười trên nỗi đau bạn của mình."

[Có bạn tôi này {tác giả}.]

Chu Bạch giả vờ quẹt nước mắt,mặc dù không có,thương tâm nói.

"Có phải ngươi nghĩ vậy phải không."

[Đinh đinh:không phải vậy,không phải vậy,ta xin lỗi được chưa không nên chọc ngoáy ngươi nữa.]

"Ừm như vậy mới đúng."

Chu Bạch mặt trở lại lúc ban đầu đắc ý cười.

[Đinh đinh:ngươi lừa ta ngươi căn bản không thương tâm nha.]

Chu Bạch thả nhiên gật đầu.

[Đúng nha lừa ngươi đó,trả thù cái lúc trước ngươi đột nhiên dở chứng giận dỗi,bây giờ với đến lượt ta trả thù quá đã nha.]

[Đinh đinh :ngươi. . .ngươi,ta không nói chuyện với ngươi nữa.]

Chu Bạch mới mặc kệ hắn tâm tính rất tốt trả thù được hệ thống khiến hắn tiêu tức khí b·ị đ·ánh hẳn,nhưng là thù vẫn phải báo,đi tìm con rùa biển nướng nó lên nào.

Một lúc sau,đi lanh quanh đảo hắn tìm thấy rùa biển,không thấy thiếu nữ đâu,hắn cũng không quan tâm nhiều,lại dùng chiêu cũ,chơi trò chơi .

Rùa biển nghe Chu Bạch rủ rê,cũng đồng ý thế là Chu Bạch cười,cười rất tà ác,sau đó.

15 phút sau.

"BÙM."

Chu Bạch bị một phát móc hàm,bay lên không trung vẽ lên một cái vòng cung máu phụt ra từ miệng,sau đó hắn rơi xuống đất ngất đi.

[ĐẬU MẸ NÓ LẠI LÀ HỢP THỂ KỲ..]

Đây là suy nghĩ cuối cùng của Chu Bạch khi lại thăng.

《Cầu Tiểu Chu Chu An Nghỉ.》