Chương 46 rùa biển
Chương 46
Chu Bạch ngơ ngác một lúc,hắn vẫn không thể hiểu được,mình hôm qua vừa chiến một trận đấu sống c·hết ngất đi,tỉnh dậy thấy mình ở chỗ mấy con thú kì dị tổ chức tiệc tùng.
Hắn trầm ngâm một lúc đột nhiên.
[Đinh đinh :ngươi g·iết c·hết 8 hóa thần kỳ,thay đổi vận mệnh quy tích +10000 số mệnh điểm.]
[Đinh đinh:ngươi g·iết c·hết 2 hợp đạo kỳ thay đổi vận mệnh của hắn+20000 số mệnh điểm.]
Chu Bạch hơi ngạc nhiên,hắn có chút không hiểu số điểm mình g·iết địch sao bây giờ mới được nhận,nhưng hắn không quá quan tâm cái này,dù sao hắn có nhiều điểm,hắn nghĩ đột nhiên nghĩ tới cái gì.
[Đúng công sự có lẽ sẽ biết chuyện gì xảy ra,dù sao nàng luôn tỉnh a.]
Thế là Chu Bạch không chần chừ,ý thức chìm vào thức hải,sau đó hắn không kéo dài hỏi luôn.
[Công sự ngươi có biết tại sao đột nhiên ta lại ở nơi này không.]
[Đinh đinh: Chu Bạch ừm ngươi thật sự muốn biết sao.]
Chu Bạch đương nhiên muốn biết.
[Đương nhiên a,nói ta xem đi,rất cuộc sau khi ta ngất xảy ra chuyện gì ?]
[Đinh đinh:vậy được,vậy ta kể từ đầu đến cuối luôn cho ngươi hiểu,thật ra cũng rất đơn giản,phân thân Chu Hắc của ngươi khi đang cõng ngươi đi,đột nhiên dừng lại,sau đó hình như muốn tìm thứ gì đó thì phải,nên lục lọi trên người ngươi,rồi hắn lôi ra trận pháp dịch chuyển,xé mất lá phù trên đó,thế là ngươi cùng hắn bị dịch chuyển đến đây.]
Chu Bạch đột nhiên có cảm giác không tốt.
[Khoan đã,ngươi nói hắn lấy ra trên người ta dịch chuyển trận,có hình dạng gì.]
[Đinh đinh :ta nhớ nó hình tròn đúng nhìn giống cái la bàn đó.]
Chu bạch giờ khắc này là ý thức thể không phải thực thể,nhưng cũng phải mặt tái nhợt.
[Ngươi nói là,Chu Hắc phân thân,cầm cái trận bàn kia khởi động mà không vì lý do gì sao.]
[Đinh đinh :đúng a,mà hình như hắn xé nhầm,bởi vì lúc hắn tới đây mặt cũng mộng bức.]
Chu Bạch đột nhiên gan đau ngào.
[Chu Hắc,con mẹ nó @#$%ngươi,không biết đồ gì mù đụng,con mẹ nó,đó là bảo vật không gian phòng thân lão tổ cho ta a,rất đắt có được không,thậm chí có tiền không mua được a,cả tộc có ta với cha có thôi,lại bị hắn dùng cái#$@..]
[Đinh đinh:vậy ngươi biết ngươi bây giờ bị dịch chuyển đi tới chỗ nào sao .]
Chu Bạch hận muốn đ·ánh c·hết chó phân thân Chu Hắc nhưng nghe hệ thống hỏi,hắn liền định thần.
[Ta Không biết ta vừa mới dậy mà thôi,đến chuyện bị dịch chuyển ta còn không biết,nói gì đến mình đang ở đâu.]
[Đinh đinh:vậy ta nói chút cho ngươi,tuy ta không biết tên nơi này,nhưng ta có thể kiểm tra ra,đây không phải hư tiên giới hay tiên giới,phàm giới,mà là một tiểu thế giới nào đó.]
Chu Bạch nghe vậy ngấp.
[Xa như vậy,ngươi không tính nhầm.]
[Đinh đinh :không tính nhầm.]
Nghe vậy,Chu Bạch mặt càng âm trầm,hắn đã quyết định,vừa khỏi thương thế,hắn lật tức cho Chu Hắc cái giấy báo tử.
[Đúng,thế còn mấy con thú vật này thì sao,tại sao chúng lại ngủ cạnh ta,trả lẽ cũng là Chu Hắc tên kia làm.]
"Đinh đinh:ngươi đoán đúng chính là phân thân ngươi làm,hắn mở tiệc bên bờ biển,cho mấy con thú uống rượu sau đó thì chính là chơi tới bến đến sáng,sau đó hắn hết thời gian triệu hồi,liền biến mất,để lại ngươi thấy đống hổ lốn này đây.]
Chu Bạch.
[. . . . .]
Chó phân thân làm hắn rơi vào nơi khỉ ho cò gáy này,sau đó thì không nghĩ cách trị thương cho hắn,mà mẹ nó đi mở tiệc bãi biển.
Chu Bạch mặt đỏ bừng như núi lửa,răng nghiến ken két,hắn quyết định,sau khi trị khỏi thương thế,phải cho chó phân thân nếm trải địa ngục.
Nhưng đó là lúc sau,còn bây giờ hắn còn phải giải quyết tình cảnh hiện tại đã,hắn lúc này chỉ có ý thức là tỉnh,lại không thể điều khiển cơ thể đây là rất nguy hiểm,nếu mấy con thú xung quanh hướng lên muốn ăn hắn,vậy hắn chỉ có thể nằm chịu c·hết.
Hắn bây giờ mắt cũng mở không ra,vậy thì chỉ còn một cách,đó là dùng hệ thống quay thưởng,để giải quyết tình hình hiện tại,tốt nhất là quay được mấy kĩ năng có thể dùng,dù có kì quái cũng ok,quá nguy hiểm rồi nói sau.
"Cộng sự,mở quay thưởng đi."
"Đinh đinh: ồ được rồi,nhưng ta nói trước,chưa chắc là ra kỹ năng có thể dùng đâu,có lẽ lại ra đồ vô dụng,đến lúc đó đừng đổ lên đầu ta.]
Chu Bạch thấy hệ thống như vậy thầm kêu không ổn,có vẻ dạo này nàng bị đả kích hơi nhiều,khiến cho tự tin về tới số âm rồi,phải giúp nàng phấn chấn lên chút,nếu không lại giận dỗi thì hỏng.
[Cộng sự,ngươi nói gì vậy,tuy ta hay giận do kĩ năng cùng đồ dùng, của ngươi rất không bình thường,nhưng nó không vô dụng ngươi không thấy sao,nếu không có đồ vật của của ngươi,cùng kĩ năng,thì lần này mai phục,ta chưa chắc đã sống được nha,vì vậy,không phải ngươi vô dụng,chỉ là ừm đồ vật có chút khó dùng thôi,tự tin lên.]
[Đinh đinh :thật sao,ta rất hữu dụng sao,ta làm tốt sao.]
[Đương nhiên,đồ của ngươi đã cứu ta đó,cảm ơn ngươi.]
Chu Bạch cười nói,hắn chính là thật lòng dù sao đồ lại kì quái,nhả rãnh là có,nhưng là vẫn có thể dùng.
[Tốt vậy bắt đầu quay . . . ]
Nhưng chưa nói xong,hắn cảm nhận được cơ thể bị kéo đi,hắn quá sợ hãi tưởng con vật nào chuẩn bị nhai đầu hắn rồi,liền dùng thân hồn xem xét.
Sau đó hắn thấy cái kia con rùa biển,nó lúc này đã tỉnh lại,ra biển rửa lại cái mai rùa,sau đó lại đứng lên cái mai,lướt về phía Chu Bạch,buộc một loại rong biển dài quấn quanh thân Chu Bạch,sau đó nó kéo Chu Bạch đi nó thì lướt trên mặt nước,còn Chu bạch bị nó kéo xuống biển không nổi lên mà chìm xuống.
"Bum bum,ọc ọc."
Những bóng nước không khí nổi lên,chu bạch cảm giác được nước biển tràn vào khí quản.
Nhưng hắn chỉ có thể uống,mà không thể làm gì khác.
[Đinh đinh :ừm Chu Bạch,ngươi không sao chứ.]
Chu Bạch.
[. . . . . .]
[Ngươi cảm thấy ta bị dìm dưới biển như thế này thì có thể không sao sao.]
Hệ thống.
[. . . .]
Hắn hiện tại cầu cho con rùa đáng c·hết này đừng h·ành h·ạ hắn quá lâu,nếu không hắn mới trúc cơ,bây giờ lại b·ị t·hương,ngạt thở mà c·hết là hoàn toàn có khả năng hắn cùng lắm chịu được 1 canh giờ,nếu không hắn đường đường là xuyên không giả,người trọng sinh,thân mang hệ thống,thiên tài đệ nhất sẽ ngủm củ tỏi,vì một con rùa biết lướt sóng dìm c·hết.
"Đốp."
Đầu hắn đập phải một hòn đá dưới biển
"Cà cà,ọc ọc."
Hắn bị treo ngược,Mồm hắn bị cà hẳn xuống cát,cát mịn trôi vào mồm hắn.
"Đốp bụp, bụp bịp."
Hắn liên tục va vào đủ thứ duối biển.
Chu Bạch.
[. . . . .]
[TA @#$%TA THỀ VỚI TRỜI ĐẤT,TA CHỈ CẦN CÓ THỂ ĐỘNG ĐẬY,NGƯƠI CON RÙA NÀY TA THỊT CHẮC."
《Cầu hoa tươi.》