Chương 32 :sinh rồi
Chương 32
Lúc này,trường sinh thế gia Chu gia.
Ngọn núi hùng vĩ nằm giữa,Trên núi trang viên.
Trong phòng nhỏ tại trang viên,Liêu Uyển Nhi nằm trên giường,bên cạnh là Liêu Như Yên,lần trước là Chu Ánh Nguyệt đỡ đẻ nàng đã có kinh nghiệm một lần đỡ đẻ đáng lẽ ra phải được mời tới đề phòng,cơ mà nàng đã trở về tông môn từ lúc sinh thần Chu Bạch xong rồi,gọi đến thì nàng nói có việc bận nên chỉ có thể để Liêu Như Yên phòng hờ làm bà đỡ đẻ,rút kinh nghiệm lần trước,lần này không sơ sót.
Liêu Uyển Nhi hít một hơi thật sâu nói.
"Bắt đầu rồi,con ta bắt đầu muốn chui ra rồi."
Liêu Như Yên gật đầu bắt đầu chuẩn bị công việc cần làm.
Bên ngoài Chu Thanh Sơn đi qua đi lại lo lắng,không đúng hơn là hắn đang dùng tay di chuyển xe lăn đi tới đi lui,thậm chí lâu lâu sẽ bốc đầu xoay vòng.
Chu Bạch bên cạnh .
[. . . . . ]
Hắn có chút đậu đen rau muống nói.
"phụ thân ngài bị bệnh sao,đã què rồi còn làm cái trò làm gì,chơi vui sao."
Chu Thanh Sơn nghe vậy, vẫn không dừng lại động tác, nói.
"Ngươi im miệng không được sao,ta đang rất lo lắng ngươi không thấy sao."
"Ta không thấy phụ thân ngươi đang tại lo lắng,mà giống đang biểu diễn kĩ thuật đi xe lăn thì đúng hơn."
Chu bạch khóe miệng giật giật,mặt co quắt,nghĩ thầm.
[Ngươi mẹ nó đây là lo lắng,vậy chẳng phải lúc ta đang sinh ra thời điểm,ngươi còn không què,thì ngươi ở bên ngoài nhảy hip hop sao.]
Chu Thanh Sơn mặt đen lại,hắn đúng là trong vô thức dùng mấy kĩ thuật hắn tự học trong hai tháng ngồi xe lăn,nhưng hắn là lo lắng với thế a.
"Ngươi im lặng chút đi để ta còn nghe xem tiếng khóc đầu đời của đệ đệ ngươi."
Sau đó lão cha hắn tiếp tục, làm mấy động tác ảo lòi trên xe lăn,Chu Bạch có chút không nói được gì chỉ có thể trong lòng nhả rãnh.
[a di chỉ vừa mới bắt đầu sinh mà thôi,ít nhất phải chờ 1,2 canh giờ nữa với lòi ra được a,lão cha này thật sự định biểu diễn thế này xuất 1,2 canh giờ sao,mất mặt a.]
Nhưng hắn cũng im lặng theo lời lão cha,hắn cũng có chút tâm thần không yên dù sao đây là lần đầu hắn có đệ đệ cả kiếp này lẫn kiếp trước.
. . . . .
Lúc này trong phòng đẻ,Liêu Uyển Nhi sinh rất tốn sức,Liêu Như Yên thấy vậy truyền tiên khí vào cơ thể tỷ tỷ,lo lắng hỏi.
"Tỷ tỷ,Có thể chịu được sao,cố thêm chút nữa ."
Liêu Uyển Nhi lắc đầu lắc đầu, nói.
"Không sao ta còn có thể tiếp tục."
Mà trong bụng nàng,con nàng đang gắng sức mà ra.
[Sắp rồi,cố lên mẫu thân,cố lên ta ơi,ta muốn ra ngoài viết nên truyền thuyết của ta,cố lên.]
. . . . .
Thời gian trôi qua,rất nhanh 1 canh giờ sau .
"Ao ao ao."
"Sinh rồi sinh rồi."
Trong phòng truyền đến tiếng Liêu Như Yên vui mừng.
"Sinh rồi sinh rồi."
Bên ngoài hai cha con Chu Bạch cũng vui mừng kêu.
"SINH RỒI SINH RỒI TẤT CẢ CHÚ Ý,SINH RỒI."
Lão tổ hét to vang khắp Chu gia.
Các thế lực khác xem thấy tin tức truyền đến,hét to sợ hãi.
SINH RỒI CHÚ Ý SINH RỒI,TẤT CẢ GIỚI NGHIÊM KHÔNG ĐƯỢC RỜI KHỎI VỊ TRÍ."
mà lúc này cha con Chu Bạch chưa kịp vào phòng,thì trong phòng đã bắt đầu bắn ra dị tượng.
Một cột Kim quang từ trên trời xuống,kéo lên một cái trẻ sơ sinh.
"KIM QUANG LẠI LÀ KIM QUANG"
Cả Chu gia hét to nói.
KIM QUANG GIỐNG LẦN TRƯỚC CỘT KIM QUANG."
Các thế lực có to có nhỏ đều hét lên sợ hãi.
KIM QUANG CON MẸ NÓ LẠI LÀ KIM QUANG.
Bách Mục Quỷ đang b·ị t·ruy s·át bởi 10 vị hư tiên 2 vị chân tiên điên cuồng hét,sau đó không nói không rằng,trực tiếp dừng lại sau đó điên cuồng đánh bọn t·ruy s·át hắn để trút cơn giận rống.
"CON MẸ NÓ KIM QUANG,LÃO TỬ NHỚ RỒI ĐÓ MẸ NÓ LẠI TỪ CHU GIA,TA NHẤT ĐỊNH SẼ TRẢ THÙ A A A A."
"Ngươi tự nhiên lên cơn điên cái gì a."
Mấy tên b·ị đ·ánh khổ không thể tả nói.
"CHẾT HẾT ĐI"
Bách Mục Quỷ điên cuồng tiêu đốt khí huyết,nhục thân,tu vi thần hồn hắn muốn liều mạng.
. . . . . . .
Lúc này Đang tắm rửa trong kim quang,cái kia mới sinh em bé da trắng nhỏ nhắn,thân thể có chút hình xăm màu vàng hiện lên,song đồng bắt đầu mở ra,nhìn xung quanh,rồi nhìn lại tay mình những hình xăm kì lạ,trong lòng vui mừng.
[Ta quả nhiên là thiên tài a,không những sinh ra đã có dị tượng,lại còn có cả thể chất thức tỉnh luôn,chắc bây giờ ta đang được vạn chúng chú mục chứ.]
Nghĩ vậy hắn từ trên cao nhìn xuống Chu gia tìm kiếm người xem,sau đó hắn nhìn thấy một nhóm người đang chú mục hắn,nhưng nó lạ lắm.
[Đây là gia tộc của ta sao,thật rộng a,còn mấy người kia chắc là tộc nhân chứ,nhưng tại sao bọn họ lại kết trận hơn nữa bọn họ nhìn ta ánh mắt có chút kì,không phải là kinh động mà giống như đề phòng ta đây là cái quỷ gì,ta vừa mới sinh ra đắc tội các ngươi sao,hay cha ta là cừu nhân các ngươi rồi không thành.]
Trẻ sơ sinh có chút mộng đã nói vạn chúng chú mục kính sợ đâu,đã nói thiên địa chào đón đâu.
Sau đó dị tượng biến hóa.
"TẤT CẢ CHÚ Ý DỊ TƯỢNG BIẾN HÓA."
lão tổ gào thét,điên cuồng tống thuốc giảm đau vào trong mồm chuẩn bị trường hợp xấu nhất.
kim quang biến thành một con rồng,thiên địa xung quanh rung động,tuy không bao trùm được hết hư tiên giới nhưng xung quanh Chu Gia 100 km vẫn phải có,mặt đất nứt ra linh khí chảy xuôi sau đó ngưng kết th·ành h·ạt mưa rơi xuống bầu trời tối đen,kim sắc thần long lơ lửng trên bầu trời.
Chu Bạch phía dưới thấy cảnh này,lại có một cảm giác quen thuộc hiện lên,trong lòng nói.
[Đệ đệ ta không phải là rồng thần truyển thế a,cái con mà cần 7 viên ngọc với triệu hồi ra loại kia đó,không biết bây giờ ta ước,có thành sự thật được không.]
Nhắc tới,hắn lại nhớ tới áo cam phân thân,không biết nếu lúc này hắn có nên triệu hồi ra tên kia,cho hợp với cảnh vật không ta.
"Không không ."
Suy nghĩ vừa rồi quá nguy hiểm,bao nhiêu người đang nhìn,hắn triệu hồi ra phân thân,lại ra cả 8 đứa,bọn nó lại làm trò như mấy bọn thiểu năng trí tuệ với chơi đá thì không biết tìm lỗ nào mà chui,bỏ ngay suy nghĩ nguy hiểm đó đi.
Dị tượng bắt đầu kết thúc,kim long nhập vào hình xăm trên người đệ đệ hắn,đ·ộng đ·ất dừng lại mưa cũng ngừng rơi tất cả quay trở lại ban đầu.
"Hết rồi"
Lão tổ mộng nói.
"Chỉ thế là hết rồi."
Lão tổ lặp lại.
"Chỉ thế thôi là hết rồi."
Ở dưới tộc nhân cũng mộng.
. . . .
"Hết rồi mẹ nó có thế thôi ."
Các thế lực lớn nhỏ.
"Cuối cùng cũng hết rồi."
Bách Quỷ Nhãn thở dài nói,hắn không phải đang nói dị tượng mà đang nói mấy kẻ t·ruy s·át hắn.
Nhưng hắn cũng phải trả giá đắt,bây giờ hắn chỉ còn lại tiên hồn,mà lại tiên hồn của hắn rất tàn tạ,nếu không đoạt xá ngày,thì hắn sẽ trở thành tro bụi,bây giờ hắn có chút hối hận vì g·iết hết không để lại kẻ nào để mà đoạt xá,sau đó,hắn có tìm kiếm sinh vật sống,cuối cùng hắn chỉ tìm thấy một con nguyệt khuyển nguyên anh kỳ,tuy đoạt xá yêu thú sẽ để lại tai họa ngầm,nhưng có còn hơn không,hắn liền phải quyết đoán để sống.
Sau đó hắn đoạt xá vô cùng thuận lợi,hắn nhìn về móng của mình,nhìn về phía Chu gia.
"Khốn nạn Chu gia ta sẽ trả thù."
"Vừa vặn,ta đoạt xá con nguyệt khuyển này,ta nhớ ngần Chu gia có toàn thành sắp tổ chức lễ hội đi săn,nếu như ta trà trộn vào trong đó,sau đó nếu có người Chu gia,ta có thể đoạt xá thêm lần nữa, trà trộn vào trong Chu gia g·iết c·hết tên Chó c·hết từng tạo ra dị tượng."
Hắn hận tuy biết khả năng hoàn thành kế hoạch là gần bằng không,nhưng hắn muốn làm,hắn chờ không được nữa thọ nguyên hắn đến gần rồi,sau trận chiến này,tuổi thọ hắn chỉ còn 5 năm.
《Cầu hoa tươi》