Chương 22 đánh cờ
Chương 22 đánh cờ
Trường sinh Thế gia Chu gia.
Trên núi trang viên .
"Vù"
"v·út"
"Bùm"
Chu Bạch đang ở trong sân luyện chút võ công quyền pháp mỗi quyền của hắn đánh ra,mang theo t·iếng n·ổ không khí .
Hôm nay đã là ngày thứ 10 từ lúc sinh thần đầu tiên của hắn.
Mấy ngày nay, hắn ngoại trừ ăn với ngủ chính là đọc chút sách, phơi nắng cùng mẫu thân một chút thời gian lại đi chơi quang gia tộc luyện chút võ công kiếp trước nhàn rỗi vô cùng.
Mà cũng phải thôi, hắn là trẻ mới sinh lại không thể tu luyện không ở nhà ăn với ngủ thì làm gì.
Nhưng nói thật vẫn có chút nhàm chán, nên hắn liền ra sân luyện chút võ để g·iết thời gian nhưng vẫn không khá hơn là mấy hắn từng thử đọc thử chút sách giả trí nổi tiếng ở thế giới này, và nói thật là nó tệ vãi luôn, không hiểu sao lại bán chạy ở thế giới này mà cũng không trách được bởi vì hắn là đến từ thế giới khác phong cách mấy cái này phong kiến tiểu thuyết khác biệt văn hóa,đọc trả ra sao điều bình thường.
Hơn nữa phương thực giải trí chủ yếu của thế giới này chủ yếu là uống rượu đi thanh lâu ngâm thơ,học đàn,xem vũ nữ nhảy xem kịch các loại mà sách thì chỉ là phương thức giải trí nghèo nàn vô cùng, không được chú ý nhưng mấy cái trên hắn căn bản chưa đủ tuổi để thử a.
"Haiz"
Chu Bạch Thở dài một hơi dừng luyện quyền chợt như nhớ ra.
[Đúng hôm nay chính là ngày hệ thống thăng cấp hoàn thành, xem thử tiến độ được bao nhiêu rồi]
Rồi hắn mở thử bảng trạng thái xem xét.
Kí Chủ : Chu Bạch tên hiệu {Vô Sỉ Vương}
Thành tựu {chúng sinh là địch}
Tuổi: 0
Sức mạnh: 2000
Tốc độ: 3000
Thể chất : 17000 [tuyệt phẩm cửu đẳng]
Thần hồn: 3200
Cảnh giới : trúc cơ hoàn mỹ
Công pháp : không
Võ kỹ : không
Vũ khí : không
Tư chất : tuyệt phẩm cửu đẳng
Thể chất đặc biệt :《Kim Quang Nhãn》{hoàn thành}
Kĩ năng: 《Khai Quang Diệt nhãn》
《Tụ Quang phá diệt Đồng》
《 lưu ảnh nhãn》
Số mệnh điểm : 9750000
[Trạng thái đang thăng cấp hệ thống tiến độ nâng cấp 90 %]
[Ước tính 6 canh giờ nữa hoàn thành]
Chu bạch
[Hừm còn một lúc nữa với xong, nhưng ta cũng luyện xong quyền pháp rồi căn bản không biết phải làm gì đây . . . .]
Chu Bạch suy tư một chút sau đó đột nhiên đập hai cái tay vào nhau.
[Quyết định rồi đến chỗ lão tổ đi, nghe lão cha nói lão tổ thích chơi cờ, mà không người chơi cũng vừa vặn ta biết chơi, đi đến chỗ lão tổ đánh cờ cho đỡ chán.]
Nói hắn nói hắn liền lấy một cái thuyền nhỏ bằng nắm đấm ra, truyền linh lực vào con thuyền biến to dài lên 5 m .
Thuyền thiết kế đơn giản trang nhã như một chiếc thuyền nhỏ đâu đâu cũng có thể thấy.
Thuyền được làm từ ngỗ nhưng lại trong suốt như thủy tinh nhưng cũng không vì thế mà nó không cứng cáp, bởi đây là thiết mộc lưu ly vô cùng quý hiếm cứng như thiên ngoại thần thiết lại đẹp như lưu ly.
5m thuyền này nếu bán đi, sẽ mua được một cái tứ phẩm tức trung phẩm tông môn đấy .
(Phải biết Thái Sơn tên xui xẻo phải mất trăm cay nghìn đắng cuối cùng mới tạo ra một cái tam phẩm tông môn mà thôi sắp lên tứ phẩm thì m·ất m·ạng,nếu hắn biết mình tất cả nỗ lực của mình còn không bằng cái này nho nhỏ con thuyền thì không hiểu hắn có lại tức c·hết thêm lần nữa không).
Cái thuyền này là một linh khí phi hành,là một trong những món quà sinh thần của hắn, còn thế lực nào tặng thì hắn quên rồi nói chung dùng tốt.
Hắn trèo lên thuyền nhỏ trước khi đi quay đầu lại nói to hướng về phòng nhỏ.
"Mẫu thân ta đi tim lao tổ choi đây" .
"Tiểu bạch nhớ về sớm, đừng làm phiền lão tổ quá đó"
"Vâng"
Sau đó hắn bay thẳng một mạch bây một lúc với đến rừng trúc tít sau ngọn núi cao nhất Chu gia.
"Ngươi cái này tai tinh tới đây làm gì"
Một giọng nói chán trường vang lên trong rừng trúc.
Khi thấy một cái lão giả đang ngồi đánh cờ bên nhà tranh kia lúc.
Hắn liền vội vàng thu lại linh khí phi hành đáp xuống đất .
Thân thể nhỏ nhắn nhanh chân đến trước mặt lão tổ cúi nhẹ người nói.
"Ta đến thỉnh ân lão tổ tiện thê chán quá ta muốn cùng lao ti chơi cờ"
Chu Sinh đang suy luận đánh cờ, nghe thấy vậy cười nói.
"Ha ha ngươi cái này tiểu thí hài vừa mới được sinh có mấy ngày đã đòi đánh cờ với ta không đùa chứ "
Chu lão tổ nói một cách vui vẻ sau đó lại nói tiếp .
"Cũng được dù sao bây giờ ta cũng không có việc gì làm, rảnh rỗi liền dạy ngươi đánh cờ đi"
(Chu Thanh Sơn :ngươi toàn trốn việc đương nhiên là rảnh rồi )
Chu Bạch vui vẻ cười sau đó nhanh chân ngồi lên bàn đá nói.
"Cảm ta lão tổ"
Nhưng khi nhìn thấy bàn cờ,thì hắn lại không cười nổi hỏi.
"Lão tổ đây là cái gì cờ a chơi thê nào"
Bàn cờ trước mặt hắn bây giờ, không giống như bất cứ cái nào bàn cờ hắn tường chơi ở kiếp trước,
Nó lẫn lộn, quân cờ như của cờ vây nhưng bàn cơ lại như cờ tướng cách chơi thậm chó nhìn cũng không hiểu.
Lão tổ thấy hắn như vậy tưởng là lần đầu chơi cờ liền cười giải thích cách chơi .
"Cái này đương nhiên là cờ tiên còn cách chơi nha là như thế này đầu tiên phải thế này. . . . . . . "
Giải thích một hồi Chu Bạch nghe rối não,cách chơi của cờ này lại càng quá hơn di truyển quân hơi giống cờ vua, luật thì lại giống cờ caro nhưng tính chiến thuật thì lại trả thua một cái bàn cờ ở nhật bản tuy quên tên rồi.
Hắn liền quả quyết đưa ra đề nghị .
"Lão tổ ngài chơi cái này ban cơ nhiều năm như vây chơi chán ròi a hộc. . . . . hay để cháu giớ thiệu một cách đánh khác thú vị hơn đi"
Nghe thấy vậy đang giải thích Chu Sinh liền dừng lại hứng thú dâng trào hỏi chu bạch.
"Cái gì cách chơi mới ngươi nói đúng ta chơi cờ một mình suất có chút chán thử thứ mới cũng hay đấy"
(Chủ yếu là không ai dám chơi cùng lão bởi vì thua lão thì không sao lão vui vẻ mà thắng lão, lại còn thắng nhiều thì lão chính là nổi khùng đánh người Cụ chu bạch là ví dụ).
Chu bạch thấy thế liền suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định lấy cờ vua để chơi vì kiếp trước hắn chơi giỏi nhất bàn cờ này .
"bàn cơ mới con cơ sẽ có hình dang như này như kai. . . . . .còn luật thì . .. . .. "
Sau khi giảng giải cho lão tổ xong, hình dáng bàn cờ cùng, quân cờ cùng luật sau.
Lão tổ liền hứng thú dào dạt lấy ra mấy cái trân quý cây mộc lão tổ phất tây nhẹ một cái tất cả bị đẽo ngọt thành từng quân cờ vua cùng bàn cờ
Sau đó để lên bàn đá vứt đi bàn cờ cũ ngấp giọng hào hứng nói với Chu Bạch .
"Nào đánh cờ ngươi đi trước đi ta nhường ngươi"
Thấy bàn cờ vua Chu Bạch cũng ngứa nghề liền không khách sáo bắt đầu luôn.
. . . . . . . . . .
Mấy canh giờ sau.
trong rừng trúc liên tục tiếng la to truyền đến.
"LÃO TỔ NGƯI CHOI XẤU LẠI ĐI LẠI QU N CỜ."
"NGƯƠI VỚI CHƠI XẤU, TẠI SAO NGƯƠI LẠI CHƠI THẮNG TA LIÊN TỤC NHƯ VẬY TỨC CHẾT TA RỒI."
"ĐÓ LÀ TẠI LÃO TỔ NGƯƠI CHƠI ĂN GIAN NHIỀU LẠI CHƠI DỞ QUAN GÌ ĐÉN TA."
"KHỐN KHIẾP TA ĐÁNH NGƯƠI."
"LÃO TỔ NGƯI KHÔNG NHE NÓI QUA, NGƯỜI TA NÓI, ĐÁNH CỜ KHÔNG ĐÁNH
NGƯỜI SAO."
KHÔNG NGHE NÓI HÔM NAY TA PHẢI ĐÁNH NGƯƠI HẢ GIẬN ĐỨNG LẠI."
"LÃO TỔ, NGƯI KHÔNG NỐI VÕ ĐỨC LẠI ĐÁNH TA TRẺ CON."
"TA CHÍNH LÀ LÃO TỔ NHÀ NGƯƠI TA DẠY DỖ CON CHÁU CẦN GÌ VÕ ĐỨC."
"BA."
"A MÔNG TA ĐAU ĐAU, MẪU TH N CỨU TA LÃO TỔ ĐÁNH NGƯỜI."
"BA"
"BA"
"ĐÁNH NGƯƠI HẢ GIẬN LÚC MỚI SINH RA LÀM MÙ TA."
"BA"
《cầu hoa tươi》