Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 111.Chu Thanh Sơn đến thiên hải giới(ngần cuối)




Chương 111.Chu Thanh Sơn đến thiên hải giới(ngần cuối)

Chương 111.

Chu Bạch ngồi xếp bằng lôi kiếp tẩy rửa cơ thể hắn,kim đan liên tục hấp thu thiên kiếp,lôi kiếp xung quanh hướng về phía hắn nhưng lại không còn làm hắn b·ị t·hương quá nhiều.

Tu vi của hắn ngày càng vững chắc.

Quần ảo của hắn đã cháy vụn,cơ thể non nớt cháy đen,xung quanh bắt đầu có lôi điện màu xám bạc ẩn hiện.

Mà mấy người có tu vi cao như Long Khương cùng Hạo Luân còn giữ được ý thức nhìn hắn,lúc này chỉ ước hắn mau tróng kết thúc đột phá đi,bọn họ sắp bị giật c·hết rồi.

1 phút trôi qua.

Lôi kiếp vẫn ở đó,tiếng hét kêu thảm ít dần,bảo hiệu cho có vài tên đã hẹo hoạch ngất.

5 phút trôi qua.

Tiếng kêu thảm thiết dần mất đi,chỉ còn lại âm thanh từ trên bầu trời lôi kiếp phủ xuống,cùng mùi thịt cháy khét.

10 phút sau trôi qua.

Thiên kiếp rút đi,Long Công thân thể rồng từ trên trời xuống mặt biển,Thực Long Côn cùng rơi theo sau,3 người đều cháy khét,rơi xuống còn mang theo vệt khói đen dài,cả ba đều xùi bọt mép,mất ý thức.

20 phút trôi qua.

Toàn chiến trường im ắng,không một tiếng động.

Lúc này toàn thân đen xì Chu Bạch động,hắn mở mắt,hai cột sáng từ mắt hắn phi thẳng lên thiên không.

Lần này dị tượng không có lan tỏa,mà từ cơ thể hắn lại truyền đến từng đợt t·iếng n·ổ như lôi điện,hắn đứng dậy lớp da cháy khét bên ngoài của hắn rơi xuống.

Đển lộ ra làn da như ngọc trắng để nữ nhân phải nghen tị,cơ thể nhỏ nhăn của hắn từ 10 tuổi rút xuống còn 7 tuổi hình dáng đây không phải điều xấu,điều đó có nghĩa tuổi thọ hắn đã tăng lên,nên mới bị (trẻ ra) thêm chút.

Chu Bạch duỗi người hít thở chút không khí,sau đó hắn mới bắt đầu nhìn thảm trạng xung quanh.

bầu trời đã trở về bình thường nắng ấm triếu lên mặt biển,để lộ ra những cái người cháy đen thui nổi lềnh bềnh.

Chu Bạch bay lên nhìn toàn cảnh,khéo miệng co giật.

Hắn nhìn toàn cảnh,giáo đồ phù thủy bị c·hết ngần hết,có vẻ chúng bị lôi kiếp phá bỏ làm phản phệ (chúc phúc) nên ngỏm sớm nhất.



Vô Diện lâu tốt hơn chút tất cả sát thủ đều c·hết gần hết,lục chỉ còn sống nguyên 4 tên dù rằng cả 4 đều ngất,tính cả Vô Diện Thi,Vô Diện Lâu chủ không thấy bóng dáng,nhưng có lẽ còn sống.

Long tộc có vẽ tốt nhất,chưa thấy t·hương v·ong do thiên kiếp,chỉ b·ị t·hương cùng ngất thôi,có vẻ Long Công trong lúc đỡ lôi kiếp đã phân tán sức mạnh lôi kiếp đi không để tổn thương quá nhiều tới Long tộc.

Chu Bạch thở phào,vẫn may tí thì nghịch dại rồi,hắn mà l·àm c·hết Long tộc nhân là lớn truyện liền.

Sau đó hắn tìm thuyền viên của mình,xem xét ừm vẫn ổn,Linh Mộng không có vấn đề gì lớn,chỉ bị ngất thôi,Lâm Phàm Lục Uyển cũng vậy.

Chu Bạch tạm thời dồn bọn họ vào một chỗ,lấy ra trận pháp nhỏ che chắn,rồi suy nghĩ chút nên làm gì tiếp theo.

Xuống và g·iết hết mấy tên vô diện còn sống trước,hay là cứu chữa Long tộc trước.

Rồi hắn nhìn lướt qua cái kia thân thể khổng lồ của con AXOLOTI kia,hắn liền có một suy nghĩ nếu đã muốn g·iết địch thì tốt nhất là g·iết vua trước,thay vì g·iết nhiều lâu la,tại sao hắn không thử g·iết tướng địch ở cơ hội trời cho này.

Thế là hắn không nghĩ nhiều,tiến đến chỗ thực long.

Đứng trên thân thể khổng lồ của thực Long,Chu Bạch có thể thấy rõ từng cái Long Lân cháy khét.

Hắn thử t·ấn c·ông.

"ĐÙNG. . ."

Sóng xung kích trấn động,nhưng là hắn chỉ để lại vết hằn nhỏ trên Long Lân,phải biết vừa vào kim đan hắn bây giờ đã có tu vi kim đan đỉnh phong,một đấm này của hắn bằng với hóa thần đỉnh phong rồi đấy,đủ để phá một ngọn núi bình thường rồi,vậy mà lại không làm tổn thương Thực Long trong trạng thái suy yếu chút nào.

Đương nhiên đây cũng là do hắn chưa dùng hết sức,kĩ năng của hắn chưa hề dùng,nhưng kể cả nếu dùng hắn cũng chưa chắc đã làm gì được Thực Long.

"Ngươi vẫn nên từ bỏ đi,một tên mới kim đan như ngươi,không thể tổn thương được thân thú đâu."

Một giọng nữ truyền đến từ phía đầu của Thực Long,Chu Bạch nghe vậy rùng mình,con ả thánh hoàng kia vậy mà còn tỉnh,hắn ngưng trọng tiến đến,phòng bị nhìn về phía trên trán Thực Long,cái kia hình bóng xinh đẹp thánh khiết bây giờ quần áo rả tơi,nửa thân trên quần áo bị đốt cháy lộ ra một chút da thịt,nửa thân dưới vẫn dính lấy thực Long trán nàng ánh mắt đen tuyền nhìn Chu Bạch, tiếp tục nói.

"Ngươi không cần cảnh giác như vậy,ta sẽ không làm hại ngươi,ngươi không phải người của Long tộc đứng không,ngươi chỉ vô tình bị quấn vào trận chiến này thôi."

Chu Bạch cau mày vẫn không trả lời.

Mà nhíu mày nhìn nữ nhân này.

Thánh hoàng tiếp tục nói.

"Ngươi cảnh giác cũng không sai,nhưng ngươi không cần lo lúc này ta thật sự không có chút sức lực nào để làm hại ngươi,ta không cầu mong ngươi giúp đỡ,nhưng ta mong ngươi rời đi đi,đừng lẫn vào truyện này."



Chu Bạch nghe vậy,khóe miệng không tự giác hơi dương lên,nhưng ngay lật tức bị hắn áp chế lại,hắn ngật đầu rồi quay người giả vờ đi.

"《Khống huyết》."

Ngay tại khoảnh khác hắn vừa quay người,vị này đăng còn đáng thương mệt lả Thánh Hoàng t·ấn c·ông,ánh sáng đỏ chiếu về phía hắn,một loại nào đó nguyền rủa hứng thẳng tới hắn.nhưng là Chu Bạch như đã biết trước,thân hình lóe lên rồi biến mất,tốc độ cực nhanh chỉ để lại tàn ảnh,ánh sáng đỏ hụt,mà Chu Bạch đã xuất hiện tại trước mặt Thánh Hoàng sau đó cười nhìn nàng rồi dơ chân lên sút.

"ĐỐP BỤM. . "

"NGƯƠI . . A PHỘC . ."

Một cú sút thẳng quai hàm má phải của ả răng ả bay tung tóe .

Thánh hoàng có chút troáng váng khuân mặt xinh đẹp ở viền má đỏ sưng lên,máu từ miệng chảy ra,nước mắt lưu chút trên mắt đầu ngục xuống như ngất đi.

Nhưng Chu Bạch không định dừng lại,chân hắn lại dơ lên một sút vào mạn sườn của nàng.

Thanh Hoàng mở mắt,định né tránh nhưng nàng nửa thân dưới nào thể né,nàng cũng chưa kịp dùng bất cứ phương thức phản kháng nào.

"ĐÙNGGGG . . . ."

"PHỘC. . . PHỘC. . "

Nàng đau đến nghiến răng,máu từ miệng liên tục chảy,ánh mắt đỏ lên rôi lại ngục xuống chân tay bủn rủn,như lại ngất tiếp.

Chu Bạch thấy vậy lại không nói gì lại định dơ chân.

Thánh hoàng.



" . . . . . ."

Nàng chỉ đành không giả vờ nữa ngước mặt lên nhìn Chu Bạch nói.

"Dừng Khụ khụ khụ,ngươi ngươi thật sự muốn đá c·hết ta sao. ..khụ hà hà. "

Chu Bạch cười nhìn nàng.

"Không định giả ngất nữa à."



Thánh hoàng con mắt đẹp đỏ lừ nhìn hắn,nước mắt khẽ rơi xuống dưới chân Chu Bạch như một cái uy khuất tiểu cô nương bị một tên đốn mạt ăn h·iếp,nhưng Chu Bạch vừa thấy vậy liền lui lại.

"Xoẹt . . "

Giọt nước mắt của thánh hoàng biến thành một thanh giáo nước phóng lên chỗ Chu Bạch vừa đứng,Chu Bạch không ngạc nhiên chút nào,lại nhân lúc thánh hoàng ngạc nhiên vì đòn bất ngờ bị né trắng,hắn tay trái dài ra,《 người cao su》kĩ năng cùng 《bọc thép》kĩ năng,bật lên sau đó.

Thánh Hoàng chưa kịp làm gì, chỉ thấy nắm đấm của Chu Bạch lớn dần rồi đến trước mặt nàng.

"ĐÙNGGGG KENG. . ."

Một đấm vào giữa mặt thánh hoàng,phát ra tiếng kim loại v·a c·hạm,đầu nàng rung lên như cái chuông rồi thân thể nàng nghiêng qua nghiêng lại như cái lục lặc.

Sau đó Chu Bạch tới ngần rồi lấy tay túm đầu nàng cười hỏi.

"Còn thích diễn trò nữa không."

Thánh Hoàng.

" . . . . "

Thánh Hoàng ngục đầu không trả lời

Chu Bạch lại định dơ chân lên.

"Ta mẹ nó bị choáng không kịp nói chuyện ngươi không thông cảm được chút sao."

Thánh Hoàng vừa thấy vậy liền sợ hãi vội vàng tỉnh lại.

Nàng ngẩng đầu lần này chỉ định thương lượng,nàng đã biết được mĩ nhân kế cũng diễn trò lừa không được Chu Bạch rồi.

Nhưng là hàm răng của nàng lại bị rơi xuống một cái răng,máu chảy xuống .

Chu Bạch thấy thế không đợi nàng nói gì,thì lại cho nàng một cú móc hàm .

Thánh Hoàng.

". . . . . "

[Cái ********** ngươiiiiiii.]

Nàng ngục,lần này là thật,ăn đập nhiều vậy không ngục mới lạ.

[Cầu Hoa tươi.]